Mục lục
Xuyên Đến Cực Phẩm Nông Gia, Ta Lấy Ác Chế Ác Thật Sảng Khoái
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kiều Diệp nghiêng đầu nhìn Lục Thiều, ra hiệu cho hắn một cái.

Lục Thiều gật đầu với nàng, tỏ ý hắn biết.

Kiều Diệp phát hiện cảm giác và sức quan sát của hắn rất nhạy bén.

Hai người trao đổi ánh mắt, đều làm bộ không nhìn thấy Úc lão lục, lại mua chút đồ vật khác, mấy người mới trở về.

Nến cũng đã bán gần hết rồi, hôm nay kiếm được không ít tiền, Kiều Diệp liền dẫn mấy người Lục đại lang đi tửu lâu, cố ý để Úc lão lục nhìn thấy.

Bốn huynh đệ Lục Đại Lang đều có chút thấp thỏm. Đại Lang nói nhỏ với Lục Thiều: “Ngũ Lang, vợ ngươi muốn dẫn chúng ta đi tửu lâu ăn cơm, đây có phải là quá đắt rồi không?” Vốn dĩ muốn nói là có chút phá sản nhưng sợ tức phụ Ngũ Lang không vui.

Lục Thiều cho hắn một ánh mắt trấn an: “Không có việc gì, nghe nương tử ta là được.”

Nhị Lang nhịn không được nói: “Sau khi trở về, bà nội mắng thì sao?”

Sống đến lớn như vậy, bọn họ còn chưa từng đi đến những nơi như quán rượu. Nghe nói đi tửu lâu ăn một bữa cơm, cũng phải tốn không ít tiền. Lục Thiều nhìn ra được mấy người kia muốn đi lại không nỡ bỏ tiền, còn sợ mắng lại. Hắn nói: “Bà nội sẽ không mắng, các ngươi phải tin tưởng nương tử của ta.”

Mấy người Lục đại lang nhìn Ngũ Lang, một bộ dáng cái gì cũng lấy nương tử hắn cầm đầu, cũng không biết phải nói gì cho phải. Quả nhiên Ngũ Lang là người sợ vợ. Thôi, ăn thì ăn đi. Nếu bà nội muốn mắng, tức phụ Ngũ Lang hẳn là có thể dỗ tốt. Dỗ không tốt, bọn họ liền cùng bị mắng đi.

Mấy người vào tửu lâu trong lòng đều rất kích động, lại nhẫn nhịn không giống như nhà quê nhìn loạn. Bọn họ phát hiện Ngũ Lang và vợ hắn rất bình tĩnh, giống như đã tới nơi này rất nhiều lần. Bọn họ nghĩ thầm hai người này giả bộ thật giống nhau, vì thế cũng thả lỏng mấy phần, học hai người bình tĩnh.

Tửu lâu không có thực đơn giấy, mà là treo một tấm gỗ viết tên món ăn và giá cả. Tửu lâu cổ đại phần lớn đều là như vậy, gọi là thực đơn bài

Kiều Diệp gọi mấy món muốn ăn, lại nhìn mấy người hỏi: “Các ngươi muốn ăn cái gì thì gọi.”

Nam đinh Lục gia đều nhận biết một chút chữ, giá cả và thẻ bài vẫn có thể hiểu. Mấy người Lục đại lang nhìn thấy giá cả trên bảng thức ăn, kỳ thật liền có chút thấp thỏm. Cái này cũng quá đắt đi, vì thế nghe nàng hỏi như vậy, vội vàng nói: “Đủ rồi đủ rồi.”

Kiều Diệp cũng không miễn cưỡng bọn họ mà nhìn về phía Lục Thiều. Lục Thiều rất nể tình gọi thêm hai món ăn. Mấy người Lục Đại Lang đều nhịn không được cảm thán, Ngũ Lang cũng bị tức phụ hắn dẫn dắt phá của.

Thức ăn nhanh chóng được mang lên, Kiều Diệp và Lục Thiều cầm đũa lên, những người khác mới bắt đầu ăn theo. Triều Đại Dần dân phong cởi mở, nam nữ đại phòng không tính là nghiêm. Nữ tử cũng có thể xuất đầu lộ diện làm ăn hoặc là tìm việc làm. Các tiểu thư thiếu gia của các gia đình giàu có cũng sẽ mời nhau ngắm hoa, dạo chơi ngoại thành hoặc đánh mã cầu.

Đương nhiên, cô nam quả nữ ở cùng một chỗ không được, cho nên Kiều Diệp cùng mấy người ngồi ăn cơm, tướng công nàng lại ngồi ở bên cạnh, cũng không có gì.

Kiều Diệp ăn mấy món ăn, chỉ cảm thấy chim cút rán không tệ, những món khác đều bình thường.

Kiếp trước Lục Thiều ăn ngon mặc đẹp, ăn những món này cũng rất bình thường, vẫn là nương tử của hắn làm ngon nhưng hai người đều không kén chọn, mỗi món đều ăn một chút.

Mấy người Lục đại lang vốn còn tưởng rằng quán rượu sẽ ăn rất ngon. Ai biết nếm một lần, đều nhịn không được thất vọng. Nếu đổi thành trước kia, những món ăn này đối với bọn họ mà nói, tự nhiên là mỹ vị thượng giai nhưng bây giờ Tam Lang lại nhịn không được nhỏ giọng nói: “Đồ ăn trong tửu lâu này, cảm giác còn không ngon bằng tức phụ Ngũ Lang làm.”

Ba người khác cũng nhao nhao gật đầu: “Ta cũng cảm thấy như vậy.”

Kiều Diệp cười nói: “Đây là đương nhiên, ta làm những món ăn kia, tửu lâu đều không có. Cho nên các ngươi phải quý trọng, đừng giống như cha các ngươi, bị người giựt dây xúi giục, liền ở nhà tác yêu.”

Mấy người Lục đại lang lập tức tỏ thái độ: “Chúng ta tuyệt đối sẽ không.”

Kiều Diệp: “Nếu có người hỏi lời khách sáo về công thức làm nến và nhang muỗi, các ngươi sẽ nói như thế nào?”

Lục Đại Lang trả lời: “Ta đã nói không biết, đều là ngươi và các trưởng bối làm ra.”

Ba người khác nói: “Chúng ta cũng thế.”

Từ sau khi bán nến và nhang muỗi, trong nhà mới có thể mỗi ngày ăn thịt, bọn họ còn có thể mặc quần áo mới. Bọn họ cũng không ngốc, chắc chắn sẽ không nói công thức với bất kỳ người nào ở bên ngoài.

Kiều Diệp gật đầu: “Ta vẫn tín nhiệm các ngươi.”

Tiếp theo lời nói xoay chuyển: “Nhưng lại không quá tin tưởng đối với cha của mấy người các ngươi. Chỉ sợ bọn họ bị cha chồng hay người Úc gia nói một hồi, trúng chiêu đều nói ra hết.”

Cây nến dầu thông chẳng mấy chốc sẽ có người nghiên cứu bắt chước ra, không bao lâu là có thể từ bỏ việc làm ăn này, mà công thức nhang muỗi thấp kém, mỗi ngày phải làm nhiều như vậy, cũng không có khả năng chính nàng vất vả đi làm, cũng làm không hết, cho nên cần nhiều người Lục gia như vậy đến hoàn thành.

Coi như tách công thức ra, để mỗi người phụ trách nhưng làm ở trong nhà, trừ phi nàng mỗi ngày không làm chuyện gì khác nhìn chằm chằm mọi người. Nếu không chỉ cần không phải ngốc, đều có thể chậm rãi đoán ra nhang muỗi cần những nguyên liệu gì, phải làm như thế nào.

Cây nến và nhang muỗi cao cấp, cho dù làm như người của Lục gia, bọn họ cũng không phỏng chế ra được. Chỉ riêng việc không ngừng điều hương phối sắc và chạm trổ của Lục Thiều phức tạp đã không phải là thứ bọn họ có thể làm, hoặc là nhớ được. Cho nên nàng mới khiến người của Lục gia đều biết, làm sao mà làm ra được cây nến và nhang muỗi.

Như vậy cũng có lợi cho đoàn kết của Lục gia, dù sao sau này nàng còn có chỗ cần dùng đến bọn họ. Hơn nữa có chung lợi ích, kỳ thật không cần nàng cường điệu, người Lục gia cũng sẽ rất để ý bảo hộ công thức.

Mấy người Lục lão đại trước đó sẽ khuyên nhủ lão thái thái đưa mẹ chồng về, đó cũng là bởi vì sợ ảnh hưởng đến thanh danh của ngũ đệ bọn họ, ảnh hưởng đến lợi ích sau này của bọn họ. Mà công thức làm nến và nhang muỗi, liên quan đến sinh kế kiếm tiền của cả nhà, bọn họ có ngốc cũng không có khả năng nói ra.

Nàng sở dĩ dặn dò như vậy, chủ yếu là vì để cho đám người Lục Đại Lang, chủ động đứng ở trận doanh bên nàng.

Bắt đầu chậm rãi dưỡng thành thói quen chủ động phòng bị. Đương nhiên, thời khắc nhìn chằm chằm đám người Lục lão đại, cũng có thể khiến đám người Cha chồng tồi không thể nào xuống tay, tự rối loạn trận tuyến.

Mấy người Lục đại lang cũng rất cạn lời với cha mình.

“Chúng ta sẽ để cho đệ đệ muội muội trong nhà, nhìn bọn họ. Phát hiện bọn họ tiếp xúc với người Úc gia, lập tức bảo mẹ chúng ta đi ngăn cản.”

Bọn họ cũng không muốn để Ngũ thúc và người Úc gia cầm công thức.

Kiều Diệp hài lòng cười cười: “Các ngươi có giác ngộ như vậy, chính là đặt lợi ích của Lục gia ở phía trước nhất, rất không tệ. Vậy chuyện theo dõi mấy người bọn họ, liền giao cho các ngươi.”

Đừng xem thường bọn nhỏ trong nhà, theo dõi gì đó là thích hợp nhất, còn sẽ khó làm người lớn phát hiện.

Mấy người Lục đại lang thấy tức phụ Ngũ Lang tín nhiệm bọn họ như vậy, đều cao hứng không thôi. Từng người một cam đoan: “Yên tâm giao cho chúng ta là được.”

Cơm nước xong xuôi, trước khi ra ngoài. Kiều Diệp thấp giọng nói với mấy người: “Úc lão lục vẫn luôn theo dõi chúng ta, khẳng định là có ý đồ với công thức làm nến vànhang muỗi. Sau khi ra ngoài, các ngươi nhìn bên trái một chút, là có thể phát hiện hắn. Xem xong lập tức thu hồi ánh mắt, làm bộ không thấy được hắn, đừng lộ ra cảm xúc, có việc trở về nói.”

Mấy trưởng bối Lục gia không thể trọng dụng nhưng tiểu bối lại có thể bồi dưỡng một phen. Đồng thời, cũng phải làm sâu sắc giá trị cừu hận của bọn họ đối với Úc gia.

Biết người Úc gia là muốn cướp bát cơm của bọn họ. Mấy người Lục Đại Lang giật mình không thôi.

Bọn họ vẫn luôn không phát hiện Úc lão lục đi theo. Sau khi ra cửa đều giả vờ lơ đãng, nhìn về phía bên trái.

Quả nhiên thấy được Úc lão lục rất nhanh lắc mình trốn vào trong ngõ hẻm.

Trên mặt bọn họ cố gắng bình tĩnh nhưng trong lòng đều rất tức giận. Úc gia này thật đúng là đánh chủ ý lên cây nến và nhang muỗi nhà bọn họ. Quá không biết xấu hổ.

Mấy người lại ngồi xe bò trở về. Sau khi bọn họ lên xe bò, Kiều Diệp và Lục Thiều phát hiện Úc lão lục không đi theo nữa. Chắc đối phương đã quay về tìm Úc Uyển Chi để thương lượng.

Bên kia.

Sắc mặt Úc lão lục khó coi, vội vàng đánh xe ngựa trở về thôn. Xe ngựa này là tỷ phu của hắn sợ tỷ tỷ hắn muốn ra ngoài nên đưa để hắn dùng đánh xe đưa tỷ tỷ

Về đến nhà.

Úc Uyển Chi cùng một đôi nhi nữ, thấy Úc lão lục sắc mặt khó coi đi tới, còn tưởng rằng xảy ra chuyện gì.

Úc Uyển Chi vội vàng mở miệng hỏi: “Tiểu đệ, ngươi làm sao vậy? Đám người Tiểu Tiện Chủng kia, hôm nay có đi huyện thành bán nến và nhang muỗi không?”

Úc lão lục trả lời: “Có, nhang muỗi kia còn bán rất chạy. Ta thấy những người kia giống như là điên rồi, tranh đoạt mua nhang muỗi.”

Úc Uyển Chi rất ngoài ý muốn, khay nhang muỗi dễ như vậy?

Tiếp theo mới hỏi: “Vậy sắc mặt ngươi sao lại kém như vậy? Sẽ không bị phát hiện chứ?”

Úc lão lục đương nhiên không thể nói là hắn đau lòng việc nha đầu này dùng tiền tiêu xài, bằng không nếu rơi vào trong tay tỷ hắn, nhà bọn họ cũng chỉ có thể được chia một nửa.

Hắn thở dài nói: “Ta đây là vì ngươi mà bất bình đấy. Nha đầu chết tiệt kia kiếm được rất nhiều tiền, sau đó đi mua thịt heo, lại đi mua thịt dê, còn đi mua gia vị đắt tiền. Càng quá đáng hơn là, còn dẫn tiểu bối Lục gia đi tửu lâu ăn cơm, gọi mấy món ăn. Ngươi bị đưa về nhà mẹ đẻ chịu khổ, bọn họ lại tiêu diêu tự tại qua thoải mái như vậy, ta liền rất tức giận cái này.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK