Mục lục
Xuyên Đến Cực Phẩm Nông Gia, Ta Lấy Ác Chế Ác Thật Sảng Khoái
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lão thái thái lại nhìn mấy nhi tử, hừ lạnh một tiếng.

“Bọn họ đến nói với ta cầu tình cho vợ lão ngũ. Nói lão Ngũ là muốn thi khoa cử làm quan, nếu như thanh danh thê tử không tốt, đối với lão Ngũ có ảnh hưởng rất lớn. Nếu thanh danh bị hao tổn, về sau lão Ngũ muốn làm quan cũng sẽ có trở ngại. Để ta gọi lão Ngũ, đi đón Hồ Mị Tử kia về, nói là trước đó chúng ta hiểu lầm.” Điều này làm cho lão thái thái rất không vui. Làm như vậy, không biến thành mẹ chồng như bà ngược lại phải chịu thua hồ mị tử kia? Chỉ là tiền đồ của nhi tử quả thật trọng yếu, cho nên bà vẫn còn chưa quyết định được.

Kiều Diệp và Lục Thiều vừa nghe đã biết Úc lão lục tới làm gì.

Kiều Diệp một mặt im lặng nói: “Như vậy chẳng phải sẽ thành bà nội ngài sai? Đến lúc đó hàng xóm huyện thành sẽ nói ngài như thế nào? Lại nói, mẹ chồng sau ta vì trợ cấp nhà mẹ đẻ mà bị ngài đưa về, liên quan gì đến cha chồng ta khoa khảo? Thanh quan khó đoạn việc nhà, trong nhà những thế gia đại tộc kinh thành kia đều có chuyện bực mình, đừng nói chỗ nhỏ này của chúng ta. Việc này, khẳng định là kế bà bà cùng Úc gia sợ ảnh hưởng thanh danh của nàng ta, mới nghĩ ra biện pháp. Đến lúc đó nếu ngài phân phó cha chồng ta đi đón người, lại đi khắp nơi nói với người ta. Nàng ta chẳng những có thể lẽ thẳng khí hùng trở về, còn có thể nói trước đó là thủ đoạn ngài kiếm cớ oan uổng tra tấn nàng ta. Nàng ta vô tội, ngài chính là Ác bà bà, nàng ta bởi vì hiếu đạo, không dám chống lại ngài, lúc này mới bị ép đi nhà mẹ đẻ. Cho nên ngài mới chủ động để nhi tử đến nhà mẹ đẻ đón nàng ta.”

Trước đó lão thái thái không nghĩ theo hướng này. Bây giờ nghe xong, mặt đen lại: “Ta cũng không oan uổng tra tấn nàng ta, tên không biết xấu hổ này.”

Vốn còn nghĩ có nên để lão Ngũ đi đón người về trước, sau đó giải quyết chuyện phù nương ma hay không nhưng bây giờ bà lại không muốn. Rõ ràng chính là hồ ly tinh sai, dựa vào cái gì cuối cùng ngược lại là bại hoại thanh danh của mẹ chồng này chứ? Tiếp theo liền nghe thấy Kiều Diệp hỏi: “Hôm nay người Úc gia tới rồi phải không?”

Lão thái thái có chút khó hiểu: “Không có đến!”

Kiều Diệp lập tức hiểu ra, sau đó nhìn mấy người Lục lão đại đang chột dạ.

Nàng mở miệng nói: “Đó chính là người của Úc gia một mình đi xuống ruộng tìm mấy người đại bá nói chuyện.”

Mấy người Lục lão đại, hẳn là sau khi Úc lão lục tách ra với bọn họ, liền trở về bắt đầu khuyên bảo lão thái thái.

“Những lời các ngươi nói với bà nội đều là Úc lão lục nói với các ngươi đúng không?”

Nàng đã nói Úc lão lục tới làm gì, nguyên lai là muốn để Lục gia chủ động chịu thua đi đón Úc Uyển Chi. Như vậy liền thành Lục gia sai, để Úc Uyển Chi chẳng những có thể có bậc thang đi xuống, còn có thể rửa sạch một chút thanh danh. Nghĩ thật đẹp nhưng đổi thành trước kia, tính toán như vậy quả thật hữu dụng. Dù sao Lục gia từ lão thái thái đến mấy huynh đệ Lục gia để ý nhất chính là cha chồng cặn bã khoa cử làm quan. Vì không ảnh hưởng đối phương về sau làm quan, bọn họ sợ là bịt mũi cũng phải nhận, hơn nữa cũng sẽ không nghĩ quá nhiều đường vòng trong đó.

Mấy người Lục lão đại ngượng ngùng nói: “Chúng ta hôm nay làm việc trong ruộng, quả thật gặp được Úc lão lục đến thôn muốn thu lương thực, sau đó hàn huyên vài câu. Hắn lo lắng nói với chúng ta, đệ muội bị đưa về nhà mẹ đẻ, ảnh hưởng tới thanh danh, đối với lão ngũ khoa cử làm quan đều có ảnh hưởng rất lớn. Chúng ta đây chẳng phải là nghĩ chỉ là chút chuyện nhỏ thôi sao, vẫn là trước hết để lão Ngũ đón người về.”

Lục lão tứ thấy sắc mặt của lão thái thái và Kiều Diệp đều khó coi.

Hắn lập tức tỏ thái độ: “Ta là cảm thấy Úc lão lục kia đến thôn thu lương thực là lấy cớ, chính là cố ý tìm huynh đệ chúng ta nói việc này, hắn không có hảo tâm gì. Ta cũng đã nói với mấy người đại ca, bảo bọn họ đừng coi là thật, Úc lão lục là nhân tinh đấy. Nhưng bọn họ lại lo lắng cho tiền đồ của lão Ngũ, không nghe ta.”

Trước đó ba ca ca khuyên lão thái thái chủ động đi đón tức phụ lão Ngũ về, hắn cũng không xen vào. Trong lòng còn rất phản cảm. Đón về làm gì? Tiếp tục để cho lão Ngũ cầm tiền và đồ vật Lục gia đi nâng đỡ Úc gia?

Ba người Lục lão đại im lặng: “Chúng ta không phải là sợ trì hoãn tiền đồ của lão Ngũ sao.”

Úc lão lục vẫn luôn nhấn mạnh, lão Ngũ chẳng những là hy vọng của Lục gia bọn họ, cũng là hy vọng của Úc gia. Cho nên Úc gia chỉ hy vọng lão Ngũ tốt, sau này làm chỗ dựa, không thể liên lụy lão Ngũ. Lại nâng bọn họ lên, nói lão Ngũ có thể thi đậu tú tài, về sau tiếp tục khoa khảo đều là may mắn vì có bọn họ. Còn nói hai ngày nay vợ lão ngũ lo lắng thanh danh của lão ngũ bị hao tổn làm lỡ khoa khảo, mắt khóc đến sắp mù luôn rồi, bệnh nằm trên giường, đáng thương như thế nào. Đến lúc đó nếu bệnh mà chết, lão Ngũ còn phải gánh thanh danh khắc vợ, thật không may mắn, có ảnh hưởng đối với quan chức.

Bọn họ nghe Úc lão lục nói rõ ràng, cũng cảm giác rất có đạo lý. Bọn họ đã cung cấp cho lão Ngũ nhiều năm như vậy, cộng thêm đối phương là tiểu đệ bọn họ đã quen chiếu cố nhiều năm. Vô luận là về sau thơm lây, hay là tình huynh đệ, bọn họ đều ghi vào trong lòng, hy vọng đối phương có thể tốt. Vợ lão ngũ bị đuổi về, vì thanh danh lão ngũ mà gấp đến độ sắp bệnh chết, cũng có chút đáng thương. Cũng khiến bọn họ không nhịn được nghĩ, trước đó có phải nương bọn họ hiểu lầm hay không. Lúc này mới trở về khuyên bảo mẹ bọn họ.

Lục lão thái thái không nhịn được, nhìn mấy người mắng: “Bị người xúi giục vài câu thì tới khuyên ta, các ngươi chính là óc heo.” bà không biết Úc lão lục đã tìm đến bọn lão đại. Nếu không cũng sẽ không suýt chút nữa bị lừa. Trong lòng bà, bây giờ ghét nhất là con dâu nhỏ, ghét nhất chính là Úc gia. Cảm giác người lão Úc gia không có một thứ tốt, lời trong miệng bọn họ cũng không thể tin.

Ba người Lục lão đại cảm thấy có chút ủy khuất: “Lúc đó chúng ta thật sự không nghĩ nhiều như vậy.”

Lão thái thái không vui nói: “Về sau nếu các ngươi gặp được người Úc gia, cũng đừng có lại để ý tới. Bọn họ đều là nhân tinh, các ngươi không phải đối thủ.”

Mấy người Lục lão đại nghe lời gật đầu: “Đã biết.” Trong lòng lại có chút lơ đễnh, bọn họ không cảm thấy người Úc gia lợi hại hơn mình, chỉ là cũng biết lão thái thái không vui, cho nên không dám nói gì.

Lão thái thái thấy bọn họ gật đầu, lúc này mới nhìn về phía Kiều Diệp, đổi đề tài: “Sao lại mua nhiều vải như vậy? Ta cũng mặc không hết.”

Lão thái thái cho qua chuyện này, Kiều Diệp lại không định cho qua. Nàng ước chừng nghĩ ra làm sao thu thập mấy huynh đệ Lục lão đại, để giáo huấn bọn hắn một chút. Nàng cười nói: “Mấy ngày gần đây mọi người làm nhang muỗi cùng nến đều vất vả. Ta nghĩ, đều thưởng cho các phòng mấy cuộn vải. Nam đinh nữ quyến đều làm một bộ quần áo mới, cùng nhau cao hứng vui vẻ.” Muốn cho trâu làm việc, tự nhiên phải để trâu ăn cỏ tốt.

Mấy phòng của Lục gia đều sững sờ: “Chúng ta cũng có?” Đây là điều bọn họ không ngờ tới.

Kiều Diệp cười nói: “Có đấy! Trước đó ta đã nói với các ngươi, theo ta làm việc cho tốt, ta sẽ dẫn các ngươi ăn ngon mặc đẹp. Gần đây các ngươi làm việc cũng không tệ, ta nói muốn ban thưởng thì sẽ làm được.”

Nàng lại nhìn mấy người Lục đại tẩu cố ý nói: “Lại nói kế bà bà kia của ta, sợ là một tháng cũng không chỉ làm một bộ quần áo mới. Hiện tại ta chỉ ban thưởng cho các ngươi một thân xiêm y mới mà thôi, chuyện có bao lớn đâu chứ.”

Lúc này trong lòng người của Lục gia vừa kích động, đồng thời còn có chút phức tạp. Đối với tức phụ Ngũ Lang mà nói đây không phải chuyện lớn nhưng đối với bọn họ mà nói, lại không phải việc nhỏ. Bọn họ đã rất lâu không làm bộ quần áo mới, đặc biệt là mấy người nhỏ tuổi hơn. Đều là nhặt quần áo các ca ca tỷ tỷ còn lại, vá chằng vá đụp. Không ngờ chưa qua năm mới, còn có thể có quần áo mới để mặc.

Lục đại tẩu càng không khỏi vành mắt có chút đỏ lên. Bà nhìn trượng phu một chút, nhịn không được nói: “Không ngờ ta muốn mặc quần áo mới, lại không phải vải nam nhân nhà mình mua, mà là dính ánh sáng tức phụ của cháu trai.” Nhắc tới liền lòng chua xót, nàng đã nhiều năm không mặc quần áo mới. Trước kia từng oán giận với trượng phu, ông ta chỉ nói mỗi nhà trong thôn đều như vậy, không có tức phụ nhà ai mỗi năm đều làm quần áo mới. Cả ngày đều làm việc, mặc tốt như vậy làm gì. Lúc ấy nàng nghe cũng thấy có chút đúng. Nhưng bây giờ cháu dâu vừa kiếm được tiền, liền nghĩ đến làm quần áo mới cho bọn họ. Biết bọn họ làm việc vất vả, phải thưởng cho bọn họ, mà trượng phu lại là thái độ ngược lại. Đem tiền kiếm được đều đưa đến nhà lão Ngũ, cung cấp cho hồ ly tinh kia thường xuyên mặc quần áo mới. Vừa nghĩ như thế liền đặc biệt khó chịu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK