Hắn cười gật đầu: “Tỷ cứ yên tâm đi, mấy người Lục lão đại đã bị đệ thuyết phục rồi.” Những người kia không có tâm nhãn gì, cũng không cần phí sức gì, đã bị hắn thuyết phục.
Úc Uyển Chi biết trong nhà chỉ có tiểu đệ khôn khéo có năng lực nhất: “Được, vậy ta sẽ chờ hai ngày.”
Trượng phu tự mình đến tiếp, cùng bà bà để trượng phu đến đón, là hai việc khác nhau. Dù thế nào bà ta cũng phải để cho đám người lão thái bà kia cúi đầu chịu thua trước. Nếu không, trở về huyện thành, lại thỉnh thoảng tới một lần, nàng ta cũng không chịu nổi. Hơn nữa hôm qua tiểu thư Liêm gia phái người đến thăm nhi tử. Ý là trưởng bối Liêm gia đồng ý hôn sự của hai người, cho nên để bọn họ mau chóng trở về huyện thành, thời cơ tới là có thể tới cửa cầu hôn.
Nàng ta đã nghe nói, Liêm Xuân Nghĩa kia bị tước đoạt tư cách khoa cử vì Tiểu Tiện Chủng, còn lo lắng sẽ ảnh hưởng đến việc con trai nàng kết thân với Liêm gia, không nghĩ tới càng thuận lợi hơn. Nàng ta suy đoán, Liêm gia đồng ý chắc là có ý định để nàng ta áp chế thu thập Tiểu Tiện Chủng, thật ra không cần Liêm gia nghĩ, nàng ta cũng sẽ nghĩ cách thu thập Tiểu Tiện Chủng và nha đầu chết tiệt kia. Từ sau khi gả cho Lục Thanh Vinh, nàng ta chưa từng bị mất mặt lớn như vậy, ngã nhào như vậy.
Nàng ta nghĩ nghĩ lại nói: “Từ khi nha đầu chết tiệt kia gả đến Lục gia, đám người bà già chết tiệt kia đã bị nàng dỗ dành, đến đối phó ta. Cũng không biết có biến cố gì hay không.”
Dựa theo hiểu biết thường ngày của nàng ta đối với Lục gia, nhất định sẽ bị đệ đệ của nàng ta thuyết phục nhưng bây giờ nhà cũ có nha đầu chết tiệt kia, nàng ta lại có chút không xác định.
Úc lão lục cũng không có xem thường Kiều Tam Nha. Hắn nói: “Nha đầu kia quả thật không đơn giản. Ta nghe ngóng được mấy ngày nay Lục gia làm nến và nhang muỗi mang vào thành bán, đều là nha đầu kia nghĩ ra được.
Úc Uyển Chi kinh ngạc: “Cây nến kia là Lục gia làm?”
Úc lão lục gật đầu: “Đúng, đều là Lục gia làm, nghe nói sinh ý cũng không kém. Ngày mai ta đi huyện thành xem sao.”
Sắc mặt Úc Uyển Chi trầm xuống: “Đúng là nên đi xem.”
Người Lục gia lại dám lừa chồng nàng ta, nói cây nến kia là bán giúp người khác, đáng ghét. Không cần đoán cũng biết, khẳng định là chủ ý của nha đầu chết tiệt kia. Hừ, kiếm lời bao nhiêu tiền cũng đều phải phun ra cho nàng ta.
Nàng ta che ngực nói: “Có nha đầu chết tiệt kia ở đây, Lục gia cũng không dễ khống chế như trước đây nữa. Chúng ta phải nghĩ biện pháp, đem nha đầu chết tiệt kia đuổi ra khỏi Lục gia mới được.”
Việc mua bán cây nến và nhang muỗi như vậy, Lục gia làm, cũng chẳng khác gì là của ngũ phòng bọn họ.
Úc lão lục híp mắt nói: “Tỷ, nếu nha đầu chết tiệt kia xúi giục người Lục gia tìm tỷ gây phiền phức. Vậy chúng ta cũng có thể dùng loại biện pháp này đối phó nàng.”
Úc Uyển Chi nhìn hắn hỏi: “Ý ngươi là để người của Lục gia thu thập nàng? Vợ chồng chúng ta không ở trong thôn, cộng thêm chuyện ta trợ giúp phụ cấp nhà mẹ đẻ, lão thái thái bây giờ đối với ta ý kiến rất lớn. Sợ sẽ không dễ dàng bị giựt giây đuổi nha đầu chết tiệt kia đâu.” Ưu thế lớn nhất của nha đầu chết tiệt chính là cả ngày ở trước mặt đám người lão thái thái châm ngòi thổi gió.
Úc lão lục ý vị thâm trường nói với nàng: “Người của Lục gia bị nàng dỗ dành nhưng nha đầu chết tiệt kia không phải còn có nhà mẹ đẻ sao?”
Ánh mắt Úc Uyển Chi sáng lên: “Vẫn là tiểu đệ ngươi thông minh.” Đúng vậy, nàng ta suýt chút nữa quên lão Kiều Gia.
Úc lão lục cười nói: “Ta nhất định sẽ giúp tỷ trút giận, chờ xem đi.”
Hai ngày này hắn phải chú ý đến việc làm ăn của Lục gia. Nếu như nến và nhang muỗi thật sự dễ bán như vậy, để Lục gia bán ở huyện thành quá lãng phí, việc làm ăn này đặt ở trong tay hắn có thể kiếm được càng nhiều. Chỉ cần chỉnh chết nha đầu kia đi, những người kia của lão Lục gia đối với tỷ tỷ và tỷ phu hắn mà nói, còn không phải dễ như trở bàn tay. *Muốn có công thức làm nến và nhang muỗi, liền rất đơn giản.
Úc Uyển Chi cũng có ý nghĩ tương tự, công thức kiếm tiền kia, phải nắm giữ ở trong tay nàng ta mới được. Lục gia làm được, nhà mẹ đẻ nàng ta cũng làm được. Nhà mẹ đẻ tốt, nàng ta mới càng tốt, ở bên cạnh Lục Thanh Vinh mới càng có tự tin hơn.
Úc Uyển Chi cười gật đầu: “Vẫn là ngươi thương ta người tỷ tỷ này, ta liền chờ xem.”
Úc lão lục cho nàng một nụ cười yên tâm. Những người khác của Úc gia thấy thế, không hiểu ý cười của hai người, cũng không thật sự nghe hiểu ý của hai tỷ đệ.
Mấy huynh đệ khác của Úc Uyển Chi, đều có chút tư vị, tỷ tỷ/ muội muội quả nhiên vẫn là tín nhiệm tiểu đệ nhất.
Trong lòng thê tử mấy phòng thì ý kiến rất lớn, cô em chồng này cũng quá thiên vị lục phòng. Bình thường mấy phòng khác các nàng hầu hạ dỗ dành ba mẹ con bọn họ cũng không ít. Nếu không phải nể mặt muội phu/ tỷ phu, ai thèm nuông chìu ba mẹ con bọn họ. Thật đúng là coi mình là phu nhân thiếu gia tiểu thư nhà giàu ở huyện thành.
Ngày thứ hai.
Kiều Diệp và Lục Thiều lại dẫn mấy người Lục Đại Lang đi khay nhang muỗi và nến.
Vừa mới bán được một lúc, Lục Thiều phát hiện Úc Lão Lục trốn cách đó không xa, thỉnh thoảng lại ngó đầu sang bên này. Điều này nằm trong dự đoán của hắn. Dục vọng khống chế của mẹ kế hắn đối với Lục gia rất mạnh, cái gì cũng cảm thấy nên là của ngũ phòng.
Úc gia cũng muốn kiếm một chén canh. Hôm qua Úc Lão Lục giả vờ đi vào trong thôn thu lương thực, khẳng định đã nghe ngóng chuyện nhà bọn họ. Sợ là Úc Uyển Chi cùng người Úc gia nổi lên tâm tư đối với công thức làm nến và nhang muỗi nhưng chỉ cần đối phương dám đưa tay, liền chặt móng vuốt của bọn họ.
Hôm nay nhang muỗi vẫn bán rất chạy, phần lớn đều là khách quen đến mua. Khách hàng mới thì bị khách cũ điên cuồng tranh mua kéo theo, không ít người cũng đầu óc nóng lên mua ba mươi khay.
Úc lão lục cách đó không xa thấy thế, đầu tiên là khiếp sợ, tiếp theo hai mắt tỏa sáng. Hắn đã nghe nói nhang muỗi là hương dùng để đuổi muỗi, không nghĩ tới nhiều người mua như vậy. Xem ra thật sự có hiệu quả. Hắn tìm đến nơi đây nhìn chằm chằm một hồi, liền thấy người của Lục gia bán đi rất nhiều khay, cũng quá kiếm tiền đi. Nếu hắn lấy được công thức này, thì sẽ đi nhiều thêm mấy chỗ, bán công thức một lần. Như vậy cho dù Lục gia hoài nghi, cũng không có chứng cứ chứng minh là Úc gia bọn họ có được công thức.
Dù sao nhà bọn họ cũng không có bán làm nhang muỗi. Thậm chí trong huyện thành, còn có thể coi công thức như nhân tình đưa một phần cho Liêm gia. Chẳng những có thể để Liêm gia cướp sạch sinh ý của Lục gia, Lục gia không thể trêu vào Liêm gia, Liêm gia còn có thể làm chỗ dựa cho hắn. Chờ Úc gia bọn họ kiếm được tiền rồi lật người, xem người Lục gia còn dám cho tỷ tỷ và bọn họ sắc mặt nhìn không.
Hắn càng nghĩ càng kích động. Hắn đã sớm muốn làm ăn lớn xông xáo một phen, chỉ tiếc là không có tiền vốn. Hiện tại Lục gia ngược lại đưa tới cửa. Chờ người Lục gia đón tỷ tỷ trở về, liền để nàng nghĩ biện pháp lấy được công thức.
Nghe nói nguyên nhân ngày mai phải tăng giá, hôm nay người cướp mua nhang muỗi càng nhiều.
Đám người Kiều Diệp còn bán hết sớm hơn hôm qua. Bảo đại lang mang theo Tứ Lang tiếp tục bán nến, Kiều Diệp và Lục Thiều dẫn theo Nhị Lang, Tam Lang lại đi mua thịt.
Úc lão lục vẫn luôn theo ở phía sau nhìn lén. Nhìn thấy đám Kiều Diệp mua không ít thịt heo thịt dê, còn đi mua gia vị không rẻ. Điều này làm cho hắn nhịn không được thầm mắng bà nương này thật biết phá của. Tiền bọn họ tiêu đều là của tỷ tỷ và tỷ phu hắn, hắn nhìn thấy cũng đau lòng.
Mấy năm nay Úc gia bọn họ đi theo hai tỷ phu, ngày tháng mới dần dần tốt lên nhưng cũng chỉ mấy ngày mới ăn thịt một lần. Phần lớn vẫn là tỷ tỷ đưa về nhà mẹ đẻ nhưng nhìn bộ dáng này của Kiều Tam Nha, cũng không giống như lần đầu tiên mua.
Kiều Diệp từng luyện võ, bởi vì thường xuyên uống linh thủy nên cảm giác rất mẫn cảm. Thân thể này cũng nhạy cảm, cho nên từ lúc khay nhang muỗi đã phát hiện ra Úc lão lục. Chỉ là không ngờ, đối phương còn theo nhìn lén bọn họ mua đồ. Trong lúc vô tình nàng còn liếc thấy trên mặt đối phương lộ ra vẻ đau lòng. Chuyện này thật không còn gì để nói. Nhưng mà đi theo càng tốt hơn, nàng còn sợ Úc Uyển Chi cùng người Úc gia không tác yêu, nếu không nàng còn thu thập đối phương thế nào. Hiện tại đối phương hiển nhiên muốn chủ động đưa tới cửa.