Mục lục
Xuyên Đến Cực Phẩm Nông Gia, Ta Lấy Ác Chế Ác Thật Sảng Khoái
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên ngoài thật sự là quá ồn ào, giáo dụ vốn là đi tới gần cửa nghe đại khái. Tiếp theo liền có học sinh tới tìm hắn, nói là không muốn cùng loại người văn nhã bại hoại như Lục Thanh Vinh làm bạn học. Giáo dụ cũng rất khinh bỉ người như vậy.

Mặc dù không có chứng cứ nhưng cũng tin hơn phân nửa lời nói của mấy phụ nhân bên ngoài. Học sinh không có đức không có phẩm như vậy, huyện học bọn họ cũng không thể giữ. Đặc biệt năm đó hắn và nhạc phụ của Lục Thanh Vinh còn là bạn tốt cùng trường.

Mấy năm nay bởi vì mối quan hệ này mà hắn đã chiếu cố Lục Thanh Vinh nhiều hơn, thật không ngờ thằng nhãi này lại vô sỉ như vậy, lúc nữ nhi của bạn tốt bị bệnh, đã yêu đương vụng trộm với quả phụ. Những lời Lục Thanh Vinh và quả phụ nói giống như là dự đoán vợ mình sẽ chết. Khiến cho hắn cũng nhịn không được nghĩ, nữ nhi của bạn tốt chết, thật sự chỉ đơn giản là chết bệnh như vậy sao?

Chỉ là chuyện đã qua nhiều năm như vậy, không có chứng cứ cũng không thể nào truy cứu. Nhưng việc này khiến hắn rất chán ghét, đối với Lục Thanh Vinh cũng phản cảm không thôi. Dù sao lão phụ nhân kia để cho Lục Thanh Vinh thề không có tư tình với quả phụ, Lục Thanh Vinh căn bản không dám, còn chuyển chủ đề. Hơn nữa còn có không ít người nhìn thấy hai người trước hôn kỳ có tư tình, vợ Chu gia còn trực tiếp thề độc. Lục Thanh Vinh cãi lại, càng nhiều hơn là chột dạ. Chứng tỏ những chuyện này hẳn là có tồn tại.

Bởi vậy sau khi ra ngoài, giáo dụ trầm mặt nhìn về phía Lục Thanh Vinh nói: “Sau này ngươi đừng đến Huyện Học học nữa.”

Lục Thanh Vinh không thể tin được nhìn về phía đối phương: “Giáo dụ, ta bị bọn họ oan uổng, ngươi cũng không thể tin những lời của ngu phụ này.”

Giáo dụ mặt lạnh lùng: “Công đạo tự tại lòng người, có phải oan uổng hay không, chính ngươi rõ ràng. Chuyện xấu này của ngươi làm cho mọi người đều biết, làm sao còn mặt mũi tiếp tục ở lại huyện học? Để học sinh khác và người bên ngoài thấy thế nào? Mặc kệ là vì học sinh khác hay là vì tốt cho ngươi, ngươi đều đừng tới.”

Nói xong hắn không cho Lục Thanh Vinh cơ hội dây dưa, xoay người trở về huyện học.

Thanh danh đối với người đọc sách mà nói quá quan trọng. Mặc kệ trước hôn nhân có tư tình, hay sau khi kết hôn vụng trộm, lại sinh con, có phải thật hay không.

Chuyện hôm nay nháo lớn như vậy, nhiều người nhìn như vậy, chẳng mấy chốc sẽ truyền ra, để không ít người biết. Thanh danh của Lục Thanh Vinh bị hủy rồi. Huyện học không dung được học sinh tư đức thanh danh kém như vậy. Hắn cũng nhịn không được vì bạn tốt kêu bất bình, càng hối hận những năm nay đã nhìn lầm người, chiếu cố đối với tên ngụy quân tử Lục Thanh Vinh này.

Thấy giáo dụ bình thường nể mặt nhạc phụ, chiếu cố mình nhẫn tâm rời đi, còn bảo hắn không cần đến huyện học đọc sách nữa. Chuyện này đối với tương lai hắn tiếp tục khoa cử là cực kỳ bất lợi, thanh danh hỏng còn làm quan như thế nào được? Tâm trạng của Lục Thanh Vinh lập tức sụp đổ, tức giận công tâm, trước mắt tối sầm trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

Mọi người không ngờ Lục Thanh Vinh sẽ trực tiếp ngất đi. Tuy rằng không ít người đều khinh bỉ hành vi của hắn nhưng vẫn hỗ trợ khiêng người đưa đi y quán.

Con dâu Chu gia không đi theo, mà là báo được đại thù nên kích động trở về nhà, muốn đi chia sẻ tin tức tốt này với người nhà.

Kiều gia bởi vì còn chưa lấy được tiền bồi thường. Cho nên lấy danh nghĩa thông gia, đi theo tới y quán.

Trà lâu.

Khi người của Tiêu Thất tra thân phận của Lục Thiều, cả gia thế từng trải của hắn đều tra. Cho nên Tiêu Thất biết Lục Thiều có một người cha tú tài nhẫn tâm như vậy.

Hắn mở ra quạt xếp lắc lắc nói: “Chậc chậc, thật đúng là một màn kịch hay.”

Sau đó nhìn về phía Lục Thiều: “Danh tiếng của hắn bại hoại, đối với ngươi về sau khoa cử khảo thí cũng bất lợi. Có phải ngươi sớm có phương pháp giải quyết hay không?” Với tính cách của Lục Thiều sao có thể để hắn rơi vào tình cảnh bất lợi được.

Xem vở kịch hôm nay, trong đó còn có người nhà mẹ đẻ của Kiều Diệp, cộng thêm vợ chồng Lục Thiều đến trà lâu sớm như vậy, thuê phòng riêng trùng hợp ở đối diện Huyện Học. Cho nên chuyện vừa xảy ra là tác phẩm của vợ chồng Lục Thiều.

Hắn chỉ tò mò Lục Thiều định tìm đường lui ra sao, không để thanh danh xấu dính vào người mình. Dù sao thanh danh của Lục Thanh Vinh bị hỏng, Lục Thiều là con trai hắn vẫn sẽ bị liên lụy rất lớn.

Lận Hạo và Khuất Kích cũng không ngốc, cũng đoán được đây là chuyện vợ chồng Lục Thiều làm ra. Trong lòng nhịn không được cảm thán, đôi vợ chồng này thật sự là ngoan nhân!

Bọn họ đã nghe ngóng về chuyện nhà Lục Thiều, không cần nói, nhìn thấy bộ mặt thật của Lục tú tài bị vạch trần, cùng với dáng vẻ vừa rồi tức hổn hển đến ngất đi, bọn họ nhìn vẫn rất hả hê. Đồng thời cũng tò mò Lục Thiều định làm như thế nào.

Lục Thiều nhìn mấy người nói đầy ẩn ý: “Qua mấy ngày nữa, ta hẳn là sẽ bị cha ta cho làm con thừa tự. Nếu không còn là phụ tử, vậy làm sao thanh danh bị liên lụy?”

Kỳ thật ít nhiều còn có chút liên lụy nhưng đối với hắn thi khoa cử sẽ không có ảnh hưởng. Hơn nữa càng khiến cho người đồng tình hắn đã từng có một người cha như thế. Người thật sự lo lắng thanh danh bị liên lụy đến tương lai, hẳn là con riêng Lục Châu Cẩn chân chính hưởng thụ lợi ích của cha dượng.

Cha hắn đã từng không muốn để cho hắn ở học đường huyện thành đọc sách, kiếm cớ đuổi hắn về nông thôn. Hiện tại hắn liền để cha hắn nếm thử tư vị mất đi thanh danh bị đuổi ra khỏi huyện học.

Ba người Tiêu Thất đều lộ vẻ kinh ngạc, hiển nhiên không ngờ chuẩn bị của Lục Thiều lại là cái này. Thậm chí Tiêu Thất còn cười ra tiếng, nhìn Lục Thiều đầy tán thưởng nói: “Tuyệt, đường lui này của ngươi thật sự là tuyệt.”

Phụ hoàng hắn rất chú trọng hiếu đạo, hắn và phụ hoàng cũng là phụ từ tử hiếu nhưng hắn cũng không phải là người cổ hủ, loại người như Lục Thanh Vinh, làm sao xứng đáng làm cha. Nếu không phải bản thân Lục Thiều có bản lĩnh, e là đã bị hại từ lâu rồi. Cho nên hắn không những không ghét thủ đoạn trả thù của Lục Thiều mà còn rất tán thưởng. Hắn thích người ân oán rõ ràng như vậy.

Hắn suy nghĩ một chút hỏi: “Chuyện quá kế có bao nhiêu phần nắm chắc? Cha ngươi sẽ đồng ý sao? Có cần chúng ta giúp đỡ không?” Nếu bọn họ nhúng tay vào thì việc quá kế này rất đơn giản.

Lục Thiều mỉm cười ôm quyền với hắn: “Đa tạ Tiêu huynh quan tâm, việc này ta đã nắm chắc mười phần, hắn không đồng ý cũng phải đồng ý. Cho nên vẫn là đừng bẩn tay các ngươi.”

Hắn có mười phần nắm chắc, cũng không cần thiết kéo ba người Thất hoàng tử xuống nước. Dù sao bọn họ nhúng tay, buộc cha hắn không thể không cúi đầu chấp nhận chuyện quá kế. Sau này nếu bị người đối địch tra được và lôi ra, cũng không phải là chuyện tốt gì. Trong lòng Tiêu Thất khẳng định biết ảnh hưởng của việc này nhưng vẫn mở miệng hỏi. Tình nghĩa này hắn sẽ ghi ở trong lòng, hơn nữa phương pháp của hắn, sẽ làm cho cha hắn càng khó chịu.

Bị con ruột bức thành như vậy, còn có khổ nói không ra, nói ra cũng không ai tin. Lần sau cha hắn có thể không chỉ là tức giận ngất đi, còn có thể tức hộc máu đi. Hiện tại mới là bắt đầu, cha hắn ngàn vạn lần phải chịu đựng. Hắn cũng rất thích nhìn bộ dáng cha hắn tức hộc máu.

Tiêu Thất khẽ cười một tiếng: “Được, ngươi có mười phần nắm chắc là được.”

Hắn lộ ra thần sắc đùa bỡn cười hỏi: “Đúng rồi, còn muốn để cha ngươi tiếp tục khoa khảo không?”

Nhìn ra được cha của Lục Thiều rất để ý tới danh tiếng và khoa cử. Nếu như hắn nhúng tay vào, có thể mượn việc này cưỡng chế, hủy bỏ tư cách tiếp tục khoa khảo của Lục Thanh Vinh. Đương nhiên, chuyện này chỉ có thể lén lút làm. Dù sao bên ngoài chỉ dựa vào hai phụ nhân, lại không có chứng cứ khác, Lục Thanh Vinh càng không bị quan phủ định tội, vẫn có thể tiếp tục khoa khảo.

Lục Thiều cười đầy thâm ý: “Đương nhiên để cho hắn tiếp tục thi. Bất quá có thể thi đậu hay không, vậy thì chưa chắc.”

Sau này tranh đấu đảng phái giữa các hoàng tử sẽ rất lợi hại, hắn cũng không hy vọng Thất hoàng tử bởi vì mình mà bị bắt được những cái thóp này.

Thanh danh cha hắn hỏng rồi nhưng bởi vì không có chứng cứ hoặc là tại chỗ bắt được những chuyện yêu đương này. Cho nên vẫn có thể tiếp tục khoa khảo. Chỉ là danh tiếng hỏng rồi sẽ ảnh hưởng đến thành tích hoặc là tương lai thật sự thi đậu tiến sĩ làm quan. Nhưng hắn muốn dĩ nhiên không phải cha hắn giống như kiếp trước một đường thi, đi lên làm quan.

Lần này hắn cũng phải để cha hắn nếm thử tư vị một mực thi không đậu, hơn nữa ngọn nguồn còn không phải bởi vì hắn, đứa con trai này mà là bởi vì thê tử bảo bối cùng bảo bối kế tử kế nữ của cha hắn. Đến lúc đó trước mặt lợi ích được mất, hắn phải nhìn cha của hắn có thể tiếp tục yêu thương chăm sóc Úc Uyển Chi, sủng ái huynh muội Lục Châu Cẩn nữa hay không. Người một nhà này cuối cùng sẽ tiếp tục tương thân tương ái như vậy, hay là trở mặt thành thù đây?

Hắn sống lại, thật ra đã bắt đầu bố cục. Dù sao đời này cái gì cũng khác nhau, hắn dĩ nhiên muốn đổi cách chơi khác. Sẽ không để cho các kẻ thù có cơ hội leo lên nữa.

Hắn sẽ một mực giẫm lên bọn họ giãy dụa trong vũng bùn. Để bọn họ nhìn hắn leo lên trên, vợ chồng bọn họ càng vượt qua càng tốt, trong lòng ghen tỵ hận hận cắn nuốt, thậm chí khóc rống hối hận. Như vậy mới càng thú vị.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK