Nhắc tới Kiều Diệp, Vệ Phong Hoa thay đổi vẻ nhu nhược đáng thương ủy khuất trước đó, trong mắt mang theo ánh sáng nói không ít. Càng không che giấu sự yêu thích và bảo vệ Kiều Diệp. Nghe được Thái hậu và Hoàng đế đều sinh ra một loại hiếu kỳ với Kiều Diệp.
Thái hậu có thêm một loại hảo cảm với Kiều Diệp, cho dù chưa từng gặp qua đối phương. Cháu gái thích con gái nuôi như vậy, khẳng định là đứa trẻ tốt. Đặc biệt Kiều Diệp còn cứu Kiều Kiều, khiến Kiều Kiều không tiếp tục chịu đựng ủy khuất.
Bà nói: “Chờ nàng tới kinh thành, ngươi dẫn nàng vào cung, ai gia cũng muốn gặp nàng một chút.”
Vệ Phong Hoa gật đầu: “Ta nhất định sẽ dẫn nàng tới gặp cô cô.”
Lại đương nhiên nói: “Bây giờ nàng là con gái của ta, ngài cũng là cô ngoại tổ mẫu của nàng đấy.”
Một mình nàng yêu thương con gái sao được, đương nhiên phải làm cho thân nhân của nàng cũng yêu thương.
Thái hậu cười nói: “Ngươi đấy, vẫn yêu ghét rõ ràng như vậy.”
Nhưng hiển nhiên cũng ngầm thừa nhận ý tứ nhận thân của Vệ Phong Hoa.
Hoàng đế luôn cảm thấy cái tên này có chút quen thuộc, giống như đã gặp ở nơi nào. Cẩn thận nghĩ nghĩ, đột nhiên nhớ tới, hai ngày trước Hộ bộ Thị lang đưa lên một tấu chương.
Nói cây củ cải đường có thể làm đường, còn kèm theo phương pháp trồng trọt và chế tác tinh luyện, mà biện pháp này cùng công thức kia, chính là một phụ nhân tên là Kiều Diệp viết.
Hắn để người đi xác định, quả thật có thể thực hành trồng trọt cả nước. Cho nên có ấn tượng.
Hắn hỏi: “Kiều Diệp mà ngươi nói, có phải là của huyện Ma Du hay không? Cô biết dùng cây củ cải đường chế đường?”
Vệ Phong Hoa gật đầu: “Đúng vậy, chính là nàng. Nàng không chỉ biết dùng cây củ cải đường chế đường, còn biết rất nhiều thứ, nến làm càng là tuyệt nhất. Ta nhờ nàng làm giúp mấy cây nến, làm quà tặng cho các ngươi. Chờ làm xong đưa đến kinh thành, cô cô cùng biểu ca liền biết, thì ra nến còn có thể làm thành như vậy. Còn có nhang muỗi đuổi muỗi, chờ mùa hè sang năm, ta để nàng làm một ít đưa đến trong cung.”
Hoàng đế cười khẽ nói: “Xem ra ngươi thu một con gái nuôi không đơn giản.”
Lại nửa đùa nửa thật nói: “Ngay cả trẫm cũng muốn gặp một lần.”
Vệ Phong Hoa nói: “Chờ nàng đến kinh thành, ta sẽ dẫn nàng vào cung gặp biểu ca. Đúng rồi, tướng công của nàng cũng rất tốt, nhìn chính là một lương đống chi tài. Trước đây không lâu còn đượcTần lão đầu thu làm học sinh.”
Hoàng đế kinh ngạc: “Hóa ra nàng vẫn là vợ của Lục Thiều kia? Thật đúng là trùng hợp.”
Lúc trước hắn đã nhận được thư của lão sư, biết đối phương thu tiểu đệ tử, còn phi thường thích, có ấn tượng với Lục Thiều, chỉ là không ngờ con rể nuôi của biểu muội lại là Lục Thiều, cũng vì vậy ấn tượng về vợ chồng Lục Thiều càng sâu.
Vệ Phong Hoa cười nói: “Cho nên a, đây đều là duyên phận.”
Hoàng đế bật cười: “Cũng đúng.”
Sau này có cơ hội hắn phải gặp vợ chồng bọn họ.
Ngày đó Vệ Phong Hoa không về Hầu phủ mà đượcc Thái hậu lưu lại trong cung.
Dực Vương phi, cũng là tỷ tỷ của Vệ Phong Hoa nghe được tin tức, lập tức tiến cung. Nàng lớn hơn Vệ Phong Hoa bảy tuổi, mẫu thân của bọn họ mất sớm, khi còn bé bà cũng được cô cô đón vào cung cùng với Vệ Phong Hoa. Nuôi nấng tiểu đoàn tử muội muội lớn, thẳng đến khi lấy chồng mới tách ra khỏi muội muội, cũng ứng với câu trưởng tỷ như mẹ kia, rất yêu thương muội muội này. Cho nên nhìn thấy dáng vẻ gầy yếu mềm mại của muội muội, lại nghe muội muội kể ra ủy khuất, nàng ấy tức giận không thôi.
Sau khi trở về, để thị nữ đi chuẩn bị mấy ngày nữa mở một bữa tiệc ngắm hoa. Mời hết phu nhân ở kinh thành đến ngắm hoa, trong đó bao gồm cả Nhị phu nhân của Vũ An hầu.
Dám đối đãi với muội muội nàng như vậy, coi người tỷ tỷ ruột này của nàng ấy là chết sao?
Lần này tiệc ngắm hoa, dĩ nhiên là chuẩn bị cho Nhị phu nhân kia, không chỉ như thế, sau khi nàng hồi phủ, còn để trượng phu gần đây bới móc nhiều hơn cho Giang Ký An.
Dực Vương tuy rằng cùng Hoàng đế là huynh đệ khác mẹ nhưng từ đầu đến cuối đều là đứng về phía Hoàng đế.
Mẫu phi của hắn, hiện tại là Thái Phi và Thái Hậu từ lúc còn trẻ đã kết minh, đến bây giờ quan hệ cũng đều rất tốt, cũng bởi vậy quan hệ của hai huynh đệ vẫn luôn rất tốt, hiện tại cũng được Hoàng đế trọng dụng, quyền lực trong tay không nhỏ, mà Dực Vương và Dực Vương phi cũng là thanh mai trúc mã lớn lên, không giống với sự thất tín của Giang Ký An, hiện tại Dực vương chỉ có một Dực vương phi, không có Trắc phi, không có thị thiếp, phu thê ân ái.
Dực Vương và Vệ Phong Hoa cũng lớn lên cùng một chỗ, đối đãi như muội muội. Nghe thấy nàng chịu ủy khuất, cộng thêm yêu cầu của thê tử, đương nhiên sẽ không ngồi yên không để ý đến được. Cũng bởi vậy một đoạn thời gian kế tiếp, Giang Ký An khổ không thể tả.
Chẳng những Hoàng đế nhìn hắn không vừa mắt, ngay cả Dực Vương cũng đối với hắn mặt nhăn mày nhó, càng chủ động không ngừng bới móc.
Vệ Phong Hoa còn cố ý thả ra là bị Thủy Thu Lan làm hại nàng bị bắt, cùng với lựa chọn ban đầu của Giang Ký An, cũng khiến Giang Ký An liên tiếp bị ngự sử tham tấu sủng thiếp diệt thê.
Hắn kiêm hai phòng mặt ngoài là hai thê tử, sinh đều là con trai trưởng nhưng trong mắt gia tộc và đại thần nghiêm khắc, cưới trước là vợ, nạp sau đều là thiếp. Cho nên ở trong mắt bọn họ, phu nhân nhị phòng tuy thân phận cao hơn thiếp bình thường một chút, nhưng vĩnh viễn cũng không thể áp chế chính thê cưới trước. Lại nghe nói Vệ Phong Hoa chủ động nạp cho Vũ An Hầu mấy phòng mỹ thiếp, hiện tại danh tiếng hiền lương thục đức đã lên.
Cộng thêm Hoàng đế ngầm đồng ý, đám người Dực Vương thúc đẩy, các Ngự sử nghe tin liền như ong vỡ tổ. Ngày nào cũng tham tấu Võ An Hầu, còn có phụ thân của Thủy Thu Lan không biết dạy dỗ chừng mực.
Tiệc ngắm hoa của Dực vương phi, Vệ Phong Hoa cũng đi tham gia.
Thay đổi cách ăn mặc của Hầu phu nhân ổn trọng trước đó.Một thân váy màu đỏ tùy ý, bên hông cũng mang theo roi ngựa mang tính biểu tượng khi còn làm cô nương.
Mấy ngày nay nàng đều không về Hầu phủ, không ở trong cung thì cũng ở Vương phủdưỡng thân thể. Nhưng mà sau khi tiệc thưởng hoa kết thúc, nàng sẽ phải trở về gây sự.
Thủy Thu Lan thấy Vệ Phong Hoa càng ngày càng sáng mắt, càng trẻ tuổi càng hận cay hận đắnf Gần đây nàng ta đã phải chịu đựng không ít lời đồn nhảm, không chỉ Giang Ký An bị tố cáo, ngay cả huynh đệ và cha nàng ta cũng bị Ngự Sử tố cáo. Thậm chí còn liên lụy biểu tỷ trong cung.
Bởi vì Vệ Phong Hoa tiến cung cáo trạng, gần đây Hoàng đế đối với biểu tỷ và Ngũ hoàng tử đều có chút lãnh đạm. Thái hậu còn phạt quỳ biểu tỷ hai lần, cũng để biểu tỷ truyền tin mắng nàng ta một trận. Đồng thời dặn dò nàng ta nhất định phải bình tĩnh, đừng phá hủy cục diện tốt đẹp trước đó. Cũng để nàng ta nghĩ biện pháp chữa trị quan hệ với Vệ Phong Hoa, không thể để cho đối phương thoát khỏi khống chế. Nếu không sẽ rất phiền phức.
Điều này khiến nàng ta rất uất ức và hận hơn nhưng cũng biết muốn thành đại sự, chút ủy khuất này còn phải chịu đựng.
Bởi vậy nhìn thấy Vệ Phong Hoa, nàng ta chủ động tiến lên hành lễ: “Gặp qua tỷ tỷ!”
Vệ Phong Hoa lấy từ bên hông ra một cái roi ngựa, vũ nhục nâng cằm Thủy Thu Lan lên.
“Trước đó ta đã nói, ta không có muội muội sa cơ thất thế như ngươi. Lần trước vả miệng, xem ra còn chưa cho ngươi thêm giáo huấn.”
Nàng lại phân phó: “Vệ Xuân, dạy cho nhị phu nhân quy củ đi.”
Đây là học từ Tiểu Diệp Tử, không muốn nhịn thì không cần nhịn. Người khác muốn nhìn thế nào, mắc mớ gì tới nàng? Tự mình vui vẻ sảng khoái là được rồi, dù sao nàng có vốn liếng này.
Vệ Xuân lập tức tiến lên, khi Thủy Thu Lan còn chưa kịp phản ứng đã trực tiếp tát nàng ta mười cái.
Thủy Thu Lan không ngờ Vệ Phong Hoa lại không nể mặt nàng ta trong bữa tiệc ngắm hoa như vậy. Bị đánh đến mức có chút ngơ ngác, càng nghẹn đến muốn điên rồi.
Vệ Phong Hoa liếc nàng ta một cái: “Lần sau xưng hô lung tung, ta sẽ dạy ngươi quy củ. Giang Ký An thiên vị ngươi, bổn phu nhân sẽ không nuông chiều ngươi.”
Nói xong liền vênh váo tự đắc, mang theo thị nữ đi hoa viên ngồi.
Thủy Thu Lan rất muốn quay người rời đi nhưng lại không dám. Như vậy cũng rất thất lễ, truyền ra ngoài đối với thanh danh của nàng ta không tốt. Bởi vậy chỉ có thể đội khuôn mặt sưng đỏ, cúi đầu tiến vào hoa viên. Trước mặt thực lực, thân phận tuyệt đối, mưu kế mưu lược có tâm kế đi nữa cũng chỉ là hổ giấy.
Những quý phu nhân khác thấy thế đều kinh ngạc không thôi. Hiển nhiên không ngờ Vệ Phong Hoa luôn luôn giữ thể diện cho Hầu phủ lại làm mất mặt Nhị phu nhân trước mặt nhiều người như vậy.
Mọi người còn phát hiện vị Hầu phu nhân này, vô luận là khí chất hay trạng thái, đều không giống với trước kia. Ngược lại càng giống cảm giác phách lối tùy ý khi còn chưa lập gia đình. Nhưng bọn họ đều nghe nói Vệ Phong Hoa bị bắt, thiếu chút nữa bị Vũ An Hầu và Nhị phu nhân hại chết, cũng có thể lý giải được sự thay đổi của nàng. Dù sao đổi thành ai cũng không thể chịu được, đặc biệt ở đây đều là chính thê.
Vốn đã có phản cảm tự nhiên đối với nhị phu nhân và thiếp thất gì đó, chỉ là mấy năm nay Thủy Thu Lan biết kinh doanh quan hệ. Cho nên thanh danh trong giới phu nhân vẫn khá tốt nhưng bởi vì chuyện lần này, thanh danh lại bại hoại rất nhiều. Đặc biệt là sau khi Vệ Phong Hoa không cho nàng mặt mũi nữa. Càng làm cho không ít quý phụ nhân trong lòng đều có quyết định, về sau phải xa cách vị Nhị phu nhân này một chút.
Trong lúc ngắm hoa, Dực vương phi nói chuyện. Thủy Thu Lan nâng ly lên muốn uống trà, cánh tay lại giống như bị cái gì đó đánh trúng đau đớn, cũng bởi vậy cái chén trong tay không cầm chắc, rơi xuống đất.
Dực Vương phi nhân cơ hội phát huy, chẳng những làm nhục thân phận Thủy Thu Lan trước mặt mọi người, còn sai thị nữ trực tiếp đưa người ra ngoài. Đây hoàn toàn chính là giẫm mặt Thủy Thu Lan xuống đất. Để cho các quý phu nhân tới tham gia tiệc ngắm hoa hiểu được, hôm nay đôi tỷ muội này là cố ý hướng về phía Nhị phu nhân, cũng đối với bọn họ biểu lộ một loại thái độ. Cho nên ngay cả người có quan hệ không tệ với Thủy Thu Lan, cũng muốn gần đây cách xa đối phương một chút. Càng đừng nói người vốn quan hệ đã không tốt. Dù sao Dực Vương phi và Hầu phu nhân đều không phải là người dễ chọc. Huống chi sau lưng hai người còn có Thái hậu cùng Hoàng đế làm chỗ dựa. Sau khi Thủy Thu Lan trở về thì ngã bệnh, còn Vệ Phong Hoa cũng trở về Hầu phủ.