Hôm nay Cố Thanh Thu vừa mở nguồn điện thoại liền nhận được vài cuộc điện thoại.
Mọi người đều biết cô muốn kết hôn. Nhưng đều khuyên cô không nên xúc động.
Từ phản ứng của thân thích thì Cố Thanh Thu đại khái đã có thể tưởng tượng được bà Cao đã nói những gì.
Lúc này mà cô về nhà thì bà Cao sẽ không đưa sổ hộ khẩu cho cô, mà còn có thể ngăn cản cô quay về bên cạnh Hoa Ngọc Thành.
Hoa Ngọc Thành nói: “Tôi sẽ bảo Lý Sơn đi lấy, em yên tâm.”
“Như vậy có ổn không?” Cố Thanh Thu nói: “tính tình mẹ em rất nóng nảy...”
“Tôi đã tính toán cả rồi.”
Dù mẹ cô có quá đến đến thế nào cũng chỉ là một người phụ nữ nông thôn, chưa từng học hành gì, không quá hiểu chuyện.
Ngay cả tội phạm cực kỳ hung ác anh cũng có thể đối phó được, sao có thể bị làm khó vì một người phụ nữ không có kiến thức gì được chứ?
Vốn anh chỉ muốn yên ổn bàn bạc, dù sao người nọ cũng là mẹ Cố Thanh Thu, anh chỉ muốn dành sự tôn trọng đầy thành ý đối với Cố Thanh Thu mà thôi, khiến cô có thể đường hoàng gả cho anh, nhưng giờ xem ra, bà Cao lại không biết điều như vậy.
Cố Thanh Thu cảm thấy hơi buồn bực: “Chú có phải cảm thấy mẹ em rất quá đáng hay không?”
Từ khi bà nói ra những câu nói này, giờ Cố Thanh Thu chỉ cảm thấy không còn mặt mũi nào gặp chú nữa...
Hoa Ngọc Thành cúi đầu xuống nhìn Cố Thanh Thu, biết cô nghĩ cái gì: "Thật ra thì chuyện hôm qua, tôi cũng không tức giận."
"Thật sao?" Cố Thanh Thu thật bất ngờ.
Hôm qua mẹ cô quá đáng như thế, chú vậy mà lại không giận?
Hoa Ngọc Thành nói: "Mẹ em mặc dù thái độ không tốt, nhưng bà ấy cũng là vì tốt cho em. Quả thực, tôi như bây giờ, em gả cho tôi, đổi thành một gia đình bình thường, đều sẽ lo lắng, không phải sao?"
Đó là phản ứng của người bình thường.
Cố Thanh Thu không nghĩ tới, chú lại nghĩ như vậy.
Trong tình huống này, chú lại còn có thể, đứng ở lập trường của cô vì cô suy nghĩ, cô không nhịn được cảm động.
Nhưng mà, không chờ cô nói gì, Hoa Ngọc Thành lại lại thay đổi thái độ: "Nhưng hôm nay, tôi rất tức giận."
Nếu như nói, anh đối với Cố Thanh Thu tới nói, không phải là một lựa chọn rất tốt.
Như thế Trần Viễn là cái gì?
Bà Cao lại muốn gả Cố Thanh Thu cho loại đàn ông này.
Hôm qua anh còn tưởng rằng Bà Cao là quan tâm Cố Thanh Thu, hôm nay ý nghĩ này đã lật nhào.
Cần dùng cách ứng đối tương ứng đối với từng hạng người. Anh không cần phải dùng kiểu cách có văn hóa để đối phó với bà Cao nữa.
-
Bà Cao hôm nay cũng ở thành phố Kinh Châu, từ khi sau khi biết Cố Thanh Thu muốn kết hôn, bà ta liền chưa từng ngủ ngon giấc.
Sáng sớm hôm nay liền chạy tới nội thành tới.
Cha mẹ của Cố Thanh Thu, cũng chỉ là người bình thường.
Nhưng là, người có bần cùng đến đâu cũng có vài thân thích phú quý.
Cố Thanh Thu có một người cô là con gái của cô ruột ba Cao.
Ông nội Cao trước kia là nông dân, nhưng là cô em gái này gả không tệ, sau đó lại sinh cái con gái, chính là bác gái Cố Thanh Thu, gả lại càng không tệ.
Coi như là Bà Cao có thể tìm được núi dựa lớn nhất.
Bà ta ngày hôm qua cùng các thân thích nói một lần, mọi người đều giúp đỡ khuyên Cố Thanh Thu, nhưng không hiệu quả gì, đến cuối cùng Cố Thanh Thu trực tiếp tắt máy, có thể thấy đã là quyết tâm muốn gả cho Hoa Ngọc Thành.
Không có cách nào Bà Cao không thể làm gì khác hơn là mua chút ít trái cây, tìm đến người cô của Cố Thanh Thu này.
Vừa vào cửa, ngồi đến trên ghế sa lon của nhà người ta, Bà Cao liền bắt đầu lau nước mắt.
Tôn Tình là một người mềm lòng, điều kiện gia đình bà khá tốt, từ nhỏ được mẹ giáo dục khá tốt, cho dù là có thân thicchs bần cùng từ Hải Thành tìm tới cửa, bà cũng sẽ không ghét bỏ gì, đều sẽ nhiệt tình tiếp đón.