Hoắc Chấn Đông cười một tiếng, một nụ cười, liền có thể làm cho tất cả những người phụ nữ ở chỗ này thần hồn điên đảo.
Bọn họ trò chuyện một hồi, Giang Hàng Chi cùng Phạm tổng liền thức thời mà đi ra ngoài, trước khi đi, Giang Hàng Chi vỗ vai Hoắc Chấn Đông một cái, ý là để cho anh gặp dịp thì chơi, thích làm gì thì làm.
Mặc dù nhà họ Hoắc không bao giờ có khả năng cưới một tiểu minh tinh, nhưng vui đùa một chút thì chung quy có thể.
Lúc trước Hoắc Chấn Đông không cảm thấy hứng thú với phụ nữ làm cho đám anh em không biết phải làm sao, còn nghi ngờ anh hỏng rồi...
Cho nên bây giờ anh có thích Tân hoa hậu của năm nay, bọn họ cũng sẽ không ngăn anh, ngược lại sẽ giơ hai tay hai chân tán thành.
Sau khi Bọn họ đi ra, chỉ còn lại Hoắc Chấn Đông và Vũ Minh Hân, Vũ Minh Hân có chút khẩn trương đứng ở trước mặt Hoắc Chấn Đông, Hoắc Chấn Đông nhìn cô ta, bưng ly rượu lên nhìn dịch thể màu đỏ bên trong, "Tôi nghe nói, cô Vũ và Hoa Ngọc Thành quan hệ không tệ?"
Vũ Minh Hân cứng đờ, "Những thứ kia đều là scandal, tôi và chú ấy chẳng qua chỉ quen biết mà thôi."
Không nắm chắc được ý nghĩ của Hoắc Chấn Đông, cô ta cũng không dám chối bỏ quan hệ của mình và Hoa Ngọc Thành quá sạch sẽ.
Hoắc Chấn Đông cười một tiếng, "Chẳng qua là quen biết mà cô dám dựa hơi Hoa Ngọc Thành để nổi tiếng, sợ là cô không biết mình sẽ chết khó coi đến như nào rồi đấy?"
Nói xong lời cuối cùng, âm cuối có thanh âm cảm giác đóng băng bầu không khí.
Vũ Minh Hân không dám tin nhìn người đàn ông trước mặt mình, mặc dù nói, người này là Fan của cô ta, nhưng cô ta cảm giác thế nào cũng thấy người này hỏi câu nào câu nấy tràn đầy công kích.
Hoắc Chấn Đông nói tiếp: "Biết hôm nay tại sao tôi tìm cô qua đây không?"
Vũ Minh Hân nhìn anh, phát hiện trên người đàn ông này phát ra một loại khí tức nặng nề tràn đầy nguy hiểm, ép tới mức làm cho cô ta không thở nổi, đều không thể suy nghĩ, chỉ có thể ngây ngốc mà trả lời, "Tôi không biết."
Trong lòng dâng lên một loại dự cảm xấu.
Hoắc Chấn Đông nhếch môi cười lạnh băng nói tiếp: "Tôi ghét nhất loại phụ nữ tâm cơ sâu như cô, Hoa Ngọc Thành là của Cao Thanh Thu, cô lại dám toan tính thơm bơ vậy sao?"
Sau khi quen biết Cao Thanh Thu, anh đã cho người đi điều tra quá khứ của Cao Thanh Thu, biết Vũ Minh Hân chính là cái gai nhọn, là bóng đen trong lòng Cao Thanh Thu.
Loại phụ nữ này, bây giờ lại dám đánh chủ ý lên đầu Hoa Ngọc Thành?
Vừa nghĩ tới Cao Thanh Thu hiện tại đang vì những tin đồn kia mà đau lòng, Hoắc Chấn Đông liền cảm thấy rất tức giận.
Anh không muốn nhìn thấy Cao Thanh Thu bị tổn thương, luôn cảm cô gái như cô xứng đáng được quan tâm thương yêu. Xứng đáng trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên đời này.
Vũ Minh Hân không dám tin nhìn lấy Hoắc Chấn Đông, " Anh..anh biết Cao Thanh Thu?"
"Không chỉ biết thôi đâu, chỉ cần cô dám làm tổn thương đến một sợi tóc hay khiến cô ấy phải rơi một giọt lệ vì cô, thì không cần đợi Ngọc Thành xử lý cô, tôi cũng sẽ không bỏ qua cho cô, đến lúc đó tôi sẽ cho cô biết thế nào là sống không bằng chết." Hôm nay anh gọi Vũ Minh Hân tới, chính là muốn cảnh cáo cô ta.
Fan ư?
Cũng không biết Phạm Chính Lễ đó nghĩ như thế nào, cảm thấy anh lại đi thích lọai phụ nữ hạ tiện này sao?
Tay Vũ Minh Hân nắm chặt lại, nhìn thấy Hoắc Chấn Đông đi tới chỗ Giang Hàng Chi. Giang Hàng Chi nhìn thấy anh, vừa liếc nhìn sắc mặt Vũ Minh Hân phức tạp đứng ở nơi đó, hỏi: "Làm sao, không trò chuyện à?"
Lúc này không phải nên đem người đi, đi làm vài chuyện nên làm sao?
Hoắc Chấn Đông lạnh nhạt nói: "Tôi ghét loại phụ nữ như cô ta."
"..." Có thể làm cho Hoắc Chấn Đông nói ra từ " ghét " cũng không nhiều.
Trước đó bọn họ còn tưởng rằng Vũ Minh Hân gặp vận may rồi, một bước bay lên cây cao làm Phượng Hoàng, hiện tại chỉ cảm thán cho cô ta, lần này thì Vũ Minh Hân xong đời rồi.
...
Hoạt động lúc kết thúc, Vũ Minh Hân đi theo sau lưng Phạm tổng, lúc trước Phạm tổng rất nhiệt tình, hiện tại liền chẳng nói chẳng rằng, mặt mũi âm trầm tới cực điểm.
Vũ Minh Hân đắc tội với ai không được, lại đắc tội với bạn của Giang Hàng Chi?