Mục lục
Kết Hôn Nhanh Chóng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1201: ANH KHÔNG CHỊU ĐỂ Ý ĐẾN CÔ

Cao Thanh Thu đi phía trước một bước rồi ôm lấy eo anh, lấy lòng nói: “Đừng nóng được không? Em và Cố Đinh Cẩn không có gì cả, trước kia em không thích anh ta, hiện tại cũng sẽ không thích anh ta. Ông chủ thật sự của Đông Hằng là chú, anh ta là người làm công cho chú, em đi công tác ở đâu cũng là vì chú, không giống nhau sao? Chú đang tức giận?”

Không phải hôm nay anh mới biết chuyện này, trước kia anh cũng không nói cái gì, Cao Thanh Thu cũng không biết vì sao hiện tại anh lại đột nhiên để ý như thế.

Hoa Ngọc Thành nhìn Cao Thanh Thu không nói gì.

Hôm nay anh ít nói đến mức làm cho người ta không biết làm thế nào.

Cao Thanh Thu ôm anh, nói chuyện với anh một lát: “Em đi tắm rửa trước, chú đừng tức giận nhé?”

Cô nói xong thì đi ra ngoài, Hoa Ngọc Thành đứng bên cửa sổ im lặng nhìn cô rời đi.

Cũng không có dỗ dành như bình thường là tốt rồi, cho dù Cao Thanh Thu dỗ dành thì cái gai kia vẫn ở trong lòng anh.

Mặc dù cô dỗ anh nhưng cũng không đồng ý rời khỏi Đông Hằng đó sao?

Hoa Ngọc Thành nghĩ vậy thì ngồi xuống, tâm trạng càng phức tạp, trong đầu đều là những lời anh nghe thấy ở bữa tiệc hôm nay.

Trong mắt người ta thì hai người bọn họ giống như một đôi, còn anh thì sao?

Anh được coi là gì?

Chuyện cười thì có!

Cao Thanh Thu đi tắm rửa, sau đó cô đến xem Bóng Đèn Nhỏ, Bóng Đèn Nhỏ đã nằm ngủ ở trên giường.

Mấy ngày nay cô bận rộn nên không thể ở bên cạnh thằng bé, Cao Thanh Thu nằm xuống bên cạnh ôm thằng bé vào lòng ngắm nhìn.

Mọi người đều nói Bóng Đèn Nhỏ và Hoa Ngọc Thành rất giống nhau, rất giống Hoa Ngọc Thành khi còn nhỏ.

Cao Thanh Thu nhìn con trai giống như thấy được Hoa Ngọc Thành khi còn nhỏ.

Bởi vì Hoa Ngọc Thành vẫn luôn ở trong phòng làm việc, Cao Thanh Thu quyết định chờ anh về mới về phòng.

Ban ngày quá bận rộn nên cô ngủ thiếp đi ở chỗ của Bóng Đèn Nhỏ.

Khi Cao Thanh Thu tỉnh lại thì phát hiện mình vẫn còn nằm trên giường của Bóng Đèn Nhỏ, ánh mặt trời chiếu qua cửa sổ, chiếu rọi cả căn phòng, cô mở mắt ra rồi ngồi dậy, phát hiện trời đã sáng, Hoa Ngọc Thành lại không gọi cô?

Cô đi qua phòng ngủ bên cạnh thì nhìn thấy trên giường có dấu vết có người ngủ, nhưng hiện tại không thấy ai, tối hôm qua anh đã về phòng mà lại không gọi cô?

Để cô ngủ lại phòng của Bóng Đèn Nhỏ?

Cho đến bây giờ Hoa Ngọc Thành không bao giờ cho cô ngủ lại phòng của Bóng Đèn Nhỏ, chỉ cần anh về nhà, hoặc là anh ngủ với cô ở phòng của Bóng Đèn Nhỏ, nếu không thì sẽ ôm cô về phòng.

Anh có phản ứng như vậy làm cho Cao Thanh Thu không thể không coi trọng vấn đề này.

Xem ra tối hôm qua, anh vẫn chưa nguôi giận sao?

Sáng sớm hôm sau, Cao Thanh Thu đến bệnh viện thăm Phong Ngôn, Phong Ngôn bị thương không nặng, chỉ trầy da một chút, tuy rằng như thế nhưng Cao Thanh Thu vẫn hơi lo lắng.

Anh ta kiếm sống bằng khuôn mặt đó!

May là không bị gì!

Cao Thanh Thu thăm Phong Ngôn xong thì buổi chiều về đến nhà, cô đón Dương Dương từ nhà trẻ về, ở nhà nấu cơm chờ Hoa Ngọc Thành trở về.

Chú tức giận nên cô muốn biểu hiện tốt dỗ dành anh một chút.

Kết quả cô vẫn chưa nấu cơm xong thì Lý Sơn gọi tới: “Thanh Thu, tối nay anh Hoa có xã giao nên không về ăn cơm.”

“À.”

Cao Thanh Thu trả lời: “Được!”

Hoa Ngọc Thành không về nên cô làm ít hơn hai món, sau đó cô ăn cơm với dì Ngô và Bóng Đèn Nhỏ.

Dì Ngô hỏi Cao Thanh Thu: “Hôm nay Ngọc Thành không về sao?”

Cao Thanh Thu nói: “Vâng.”

“Tối hôm qua hai người cãi nhau sao? Hôm nay lúc cậu ấy đi làm thì có vẻ không giống như ngày thường.”

Từ khi trong nhà có thêm Bóng Đèn Nhỏ, Hoa Ngọc Thành làm cha thì Hoa Ngọc Thành chưa từng tức giận như thế.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK