Cao Thanh Thu nói: " Con không mệt đâu ạ."
Cao Thanh Thu nhìn về phía Hoa Châu Du, " Chị."
Hoa Châu Du nhìn bốn phía, không nhìn thấy Đinh Cẩn: " Con trai chị về rồi phải không? Người đâu rồi?"
" Đinh Cẩn đi ra ngoài với bạn rồi chị ạ."
Hoa Châu Du nhức đầu nói: "Cũng thật là, ở trong nhà này có mà hay sao mà vừa về đã đi ngay."
Mặc dù Đinh Cẩn rời đi không lâu, nhưng Hoa Châu Du rất nhớ hắn, chung quy lo lắng hắn ở bên ngoài không thích ứng được.
Cao Thanh Thu nhìn Hoa Châu Du rồi nói với bà Hoa, "Hôm nay mọi người đi đâu vậy?"
" Đi ra ngoài gặp mặt bạn bè cũ ấy mà " Bà Hoa ngồi xuống, nói với Cao Thanh Thu: " Con cũng ngồi xuống đi, chớ gấp, những chuyện này cho người giúp việc làm là được."
"Không sao đâu ạ." Cao Thanh Thu nói: "Thỉnh thoảng nấu một bữa coi như hoạt động một chút."
Con ở Thân thành với Ngọc Thành như thế nào rồi?" Bà Hoa tò mò hỏi.
Cao Thanh Thu nói: " Rất tốt ạ."
" Vậy sao chị lại nghe nói, hai đứa cãi nhau?" Hoa Châu Du cũng không đoái hoài tới Đinh Cẩn, sự chú ý đều dồn trên người Cao Thanh Thu.
Cao Thanh Thu nhớ lại lúc mình vừa tới đó, bởi vì ăn giấm mà giận hờn Hoa Ngọc Thành, lúng túng trả lời: "Không có gì đâu ạ, là tại em thôi."
"Nhất định là Ngọc Thành bắt nạt em." Ở trong mắt người nhà họ Hoa, bình thường Cao Thanh Thu đều rất hiểu chuyện, không bao giờ làm người khác phải lo nghĩ. Hai người họ cãi nhau, tám chín phần là do Hoa Ngọc Thành đã làm sai cái gì đó.
Bà Hoa và Hoa Châu Du thiên vị hết sức làm cho người trong cuộc là Cao Thanh Thu cảm thấy có chút ngượng ngùng.
-
Bọn họ đang ăn cơm xong ngồi ở trên ghế sa lon xem ti vi, thuận tiện nói chuyện phiếm, Đinh Cẩn trở về.
" Con trai." Hoa Châu Du nhìn thấy hắn, "Mau tới đây, mẹ xem một chút, sao nhìn con gầy thế này?"
"..." Đinh Cẩn nhìn mẹ mình, một trận nhức đầu, có cần phải thực tế như vậy không?
Trước là ai ghét bỏ hắn, ghét bỏ muốn chết, trong mắt chỉ có Cao Thanh Thu và cậu.
Hắn đi tới, ngồi xuống, nhìn Cao Thanh Thu một cái, lại đưa ánh mắt dời đi.
Ban đầu Đinh Cẩn đi mang theo sự tức giận, bây giờ trở về dường như cũng còn có chút tâm tình.
Cao Thanh Thu cảm thấy bọn họ ở chỗ này ân cần hỏi han, mình ở nơi này có chút lúng túng liền đứng lên, " Em còn có chút công việc chưa làm xong, em đi lên trước."
Hoa Châu Du cũng biết quan hệ trước kia của Cao Thanh Thu với Đinh Cẩn, gật đầu, " Ừ, em cứ đi làm việc của mình đi."
Đinh Cẩn nhìn lấy bóng lưng của Cao Thanh Thu, con ngươi tối xuống.
Mình rời đi mà cô ấy lại sống càng ngày càng tốt nhỉ?
Loại cảm giác này làm cho nội tâm của hắn tệ hại tới cực điểm.
-
Cao Thanh Thu trở về phòng, cầm quần áo chuẩn bị đi tắm rửa, điện thoại của Hoa Ngọc Thành gọi lại, "Đang làm gì đấy?"
"Chuẩn bị tắm rửa." Cao Thanh Thu tựa vào trên bồn rửa tay.
Nghe cô nói cô chuẩn bị đi tắm, Hoa Ngọc Thành cảm giác hô hấp của mình đều trở nên phong phú không ít.
Cao Thanh Thu nói: " Sao thế, gọi cho em mà lại không nói lời nào."
" Muốn nghe em nói." Hoa Ngọc Thành nói, " Anh nhớ giọng nói của em."
Anh mới vừa về đến nhà, chỉ có một mình anh, không có Cao Thanh Thu, cảm thấy vô cùng trống trải, cho nên muốn nghe cô nói chuyện.
Cao Thanh Thu cười một tiếng, "Đúng rồi, Tú Uyên từng clip em đánh cô ta lên mạng nhưng không biết ai đã xử lý hộ em rồi."
Chuyện này làm Cao Thanh Thu nghĩ mãi không thông, cho nên cô hỏi Hoa Ngọc Thành xem có biết đó ai làm không.
Hoa Ngọc Thành nói: "Lý Sơn nói với anh chuyện này rồi."
Bình thường những chuyện có liên quan đến Cao Thanh Thu, Lý Sơn đều sẽ báo cho anh.
Gần đây anh cũng sợ có chuyện gì xảy ra, cho nên đã căn dặn cho Lý Sơn giám sát nhất cử nhất động, kết quả có người giành trước anh một bước.