Chỉ là một hoạt động nhỏ mà thôi, cô nói với Hoa Ngọc Thành, là bởi vì cùng anh thân mật, nhưng còn ở trước mặt người nhà khoe khoang, cái này liền có chút không ổn thỏa, quá mất mặt.
Tả Dục một mặt vô tội: "Không phải là tôi mà..."
Cậu ta cũng không có.
Cao Thanh Thu: "..."
Không phải là Tả Dục, chẳng lẽ là Đinh Cẩn?
Đang nghi hoặc, lại nghe thấy Hoa Châu Du nói: "Là Ngọc Thành nói."
Buổi sáng gọi điện thoại cho Hoa Ngọc Thành, Hoa Ngọc Thành nói tin này. Chỉ sợ người nào đó không biết vợ anh ở trường học được giải nhất
Cao Thanh Thu: "..."
Cô không dám tin tưởng nhìn về phía Hoa Ngọc Thành, chỉ chút chuyện như vậy, lại là anh đi khoe khoang?
Đây là trêu chọc cô sao?
Hoa Ngọc Thành một mặt nghiêm túc, phảng phất, đây vốn chính là một chuyện đương nhiên.
Trong lúc nhất thời, Cao Thanh Thu lại không tìm được lời nào để nói anh.
Tả Dục xem thời cơ nói: " Chú Hoa, cháu có cái này muốn tặng cho chú."
"Tặng quà sao?" Lý Sơn không hiểu nhìn Tả Dục.
Anh ta thấy, Tả Dục không thêm phiền toái làm cho Hoa Ngọc Thành tức giận cũng đã là cảm ơn trời Phật rồi, còn chuẩn bị cho Ngài Hoa quà nữa sao.
Tả Dục vội vàng đem điện thoại ra, đem đoạn video cậu ta ghi được tối qua mở ra cho Hoa Ngọc Thành nhìn, "chú xem, đây là video tối qua của Cao Thanh Thu ở trong trường. Biết chú không đi xem được, cháu cố tình quay lại cho chú đấy!"
"..." Coi như bản thân Cao Thanh Thu, đã trợn to hai mắt.
Tả Dục lại còn quay video?
Nếu để cho anh thấy gương mặt trang điểm hôm qua của mình, Cao Thanh Thu quả thật là không thể tin được.
"Cậu xóa đi cho tôi!" Cao Thanh Thu gấp gáp muốn ngăn cản Tả Dục.
Lại nghe thấy Hoa Ngọc Thành nghiêm túc nói: "gửi sang điện thoại cho tôi."
"Vâng." Tả Dục nói: "chú vào xác nhận kết bạn với cháu đi ạ."
Hoa Ngọc Thành vô cùng phối hợp đem điện thoại di động lấy ra.
"..."
Tả Dục thành công kết bạn với Hoa Ngọc Thành, vì vậy vô cùng vui vẻ, rất nhanh liền đem video gửi sang cho Hoa Ngọc Thành
"Trước lúc ở trường học, có một nam sinh muốn cùng Cao Thanh Thu bắt chuyện, trực tiếp bị cháu đuổi chạy rồi!chú Hoa, chú yên tâm, sau này cháu chính là tai mắt của chú ở trong trường học, bảo kê cho Cao Thanh Thu, cháu sẽ không để cho bất luận kẻ nào có ý đồ với cô ấy."
"..." Thằng nhóc này là hàng giả sao?
Cao Thanh Thu không dám tin tưởng nhìn Tả Dục.
Nghe ý nghĩ này của cậu ta, rõ ràng là thay anh giám thị cô a!
Thật sự là quá đáng!
Bởi vì Tả Dục nói những lời này, ánh mắt Hoa Ngọc Thành nhìn cậu ta tốt hơn rất nhiều.
Cao Thanh Thu: "..."
Xác định tên Tả Dục này không phải là tới cùng cô cướp Hoa Ngọc Thành chứ?
Ở trước mặt cô lại nóng lòng đi lấy lòng Hoa Ngọc Thành, thật là thật quá đáng!
-
Buổi tối, Cao Thanh Thu tắm xong, từ phòng tắm đi ra, nhìn thấy Hoa Ngọc Thành nằm ở trên giường, đeo tai nghe đang xem điện thoại di động.
Phải biết, anh bình thường ở trên giường đều đọc sách, không chơi điện thoại di động.
"Chú ơi." Cao Thanh Thu gọi một tiếng, phát hiện Hoa Ngọc Thành không để ý tới cô.
Chơi điện thoại di động còn chơi đến nhập tâm như vậy?
Liền ngày cả cô nói chuyện, cũng không nghe thấy?
Cao Thanh Thu đi tới, thân mật ôm lấy cánh tay của Hoa Ngọc Thành, "chú đang xem cái gì đấy?"
Cô Tiện thể ngó vào điện thoại của anh, phát hiện, lại là... Video cô hát hôm qua.
Cao Thanh Thu bình thường không trang điểm, đều là mặt mộc, trông thanh tân ôn nhu vô cùng.
Cùng ngày hôm qua, thời điểm trên sân khấu, hoàn toàn là hai loại phong cách khác nhau.
Cơ hồ trong nháy mắt đã trói chặt tim Hoa Ngọc Thành.