Hoa Châu Du nhìn thấy Cao Thanh Thu như vậy,hỏi "Làm sao đột nhiên hỏi tới cái này?"
"Không có việc gì, em chỉ hơi tò mò một chút."
Hoa Ngọc Thành rời khỏi nhà họ Hoa từ buổi sáng thứ bảy cho tới giờ còn chưa trở lại, chỉ có buổi tối,gọi về cho Cao Thanh Thu bảo cô đi ngủ sớm một chút.
Mặc dù anh không trở lại, nhưng Cao Thanh Thu vẫn vô cùng vui vẻ.
Nghe chị Linh Lưng nói Chấn Đông này cũng không phải là người xấu, mà là anh em lâu năm của Hoa Ngọc Thành cô cũng yên tâm phần nào.
Hoa Ngọc Thành buông xuống được khúc mắc trong quá khứ, có nghĩa là tâm tính của anh đã bắt đầu thay đổi rồi!
Cho nên Cao Thanh Thu cũng hy vọng anh có thể hòa nhập lại với mọi người xung quanh, hòa nhập lại với cuộc sống bình thường.
Thứ hai, Cao Thanh Thu mới vừa vào giảng đường, liền cảm giác có rất nhiều đôi mắt đang nhìn mình chằm chằm, nhìn đến nỗi làm cô không được tự nhiên.
Những người này đột nhiên nhìn cô làm cái gì?
Chẳng lẽ cô chỉ về nhà nghỉ hai ngày, trên đầu cô lại mọc thêm một con mắt nữa sao?
Cao Thanh Thu kiên trì đến cùng đi tới, nghe thấy một người hỏi: "Cao Thanh Thu, nghe nói cậu mang thai rồi hả?"
"Không có!"
Rõ ràng là một sự hiểu lầm, chuyện này... Là ai truyền ra ngoài?
"Cậu cũng kết hôn rồi, mang thai cũng là chuyện rất bình thường!"
Mặc dù miệng nói như vậy, nhưng mà Cao Thanh Thu lại cảm thấy, trong lời nói của người kia có vài phần chế nhạo.
Lúc Trước truyền ra ngoài tin cô kết hôn, còn lấy một người ngồi trên xe lăn thì ở trong mắt người khác, cô đã là một kẻ chẳng ra gì rồi.
Hiện tại lại truyền ra tin đồn cô mang thai...
Cao Thanh Thu cảm giác cuộc sống đại học của mình phải trải qua quả thực là kinh thiên động địa.
Cô Tầnn tiếng giải thích: "Thật sự mình không có thai, các cậu đang nói linh tinh gì thế?"
"Ồ." Đối phương ý vị thâm trường đáp một tiếng.
Cao Thanh Thu nhìn ra được, người kia căn bản không có tin tưởng những gì cô vừa nói.
-
Buổi chiều, mọi người đang tập kịch, Lâm Vi giúp Cao Thanh Thu đọc kịch bản. Giảng viên hướng dẫn của bọn họ là Tần Tuệ đi tới,gọi Cao Thanh Thu ra nói chuyện, "Cao Thanh Thu, em tới đây một chút."
Giảng viên vừa nói vậy, ánh mắt của mọi người đều rơi vào trên người Cao Thanh Thu.
Cao Thanh Thu đi tới trước mặt Tần Tuệ: "Cô ơi, có chuyện gì thế ạ?"
"Cô nghe nói em mang thai rồi." Ở ngay trước mặt bạn học, Lê Tuệ Lan tỏ ra rất nghiêm túc, "Vì xem xét đến sức khỏe hiện tại của em, cô quyết định cắt vai diễn của em, để cho bạn khác đảm nhận vai diễn này."
"..." Cao Thanh Thu vội vàng giải thích: "em không mang thai."
Cô cho là, chẳng qua là mọi người âm thầm đồn đại thì coi như xong đi, không nghĩ tới, ngày cả cô giảng viên hướng dẫn của cô cũng nghĩ như vậy...
Trọng điểm là hiện tại, còn vì lý do này, cắt vai diễn của cô nhường cho bạn học khác!
Cao Thanh Thu chỉ cần suy nghĩ một chút, liền cảm thấy kinh hãi, cô không thật sự mang thai, mà chuyện đã như vậy rồi.
Nếu như cô thật mang thai, sau này cô ở trường học, còn ngóc đầu lên nổi sao?
Nghe Cao Thanh Thu nói như vậy, Tần Tuệ chỉ coi là cô không muốn bỏ qua cơ hội này, "Cô biết những ngày qua em rất cố gắng, nhưng vai diễn này rất quan trọng, coi như em không sợ bản thân mình xảy ra chuyện, nhưng mọi người đều lo lắng. Các bạn trong lớp cố gắng lâu như vậy, cuối cùng cũng không thể hủy ở trên tay em được! Cô cũng là vì tốt cho em, tốt cho cả lớp!"
Tin tức Cao Thanh Thu mang thai, cả lớp đều biết hết rồi.
Có bạn học nghe xong Tần Tuệ nói xong, nói theo: "Đúng vậy! Cao Thanh Thu, cô giáo cũng là vì tốt cho cậu! Cậu đừng có cố chấp nữa được không! bây giờ nói cậu không có thai, đến lúc xảy ra chuyện,người khổ là bản thân cậu thôi."
Theo mọi người, trên đời này sẽ không có chuyện không có lửa làm sao có khói, đã có tin đồn truyền ra, vậy khẳng định chính là sự thật.