Hoa Ngọc Thành lạnh lùng liếc Hoắc Chấn Đông một cái, dứt khoát hất tay anh ta ra
Hoắc Chấn Đông: “...”
Hai người họ có còn là anh em sinh tử không vậy?
Hoắc Chấn Đông nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang vô cùng nghiêm túc của Cao Thanh Thu, trêu ghẹo nói: " Em đổ giấm chua quá rồi đấy, định muối chua chồng của em trong vại giấm luôn à!"
" Ông xã, anh ta bắt nạt em " Cao Thanh Thu khoác tay của Hoa Ngọc Thành, quang minh chính đại khiêu khích nói
Hoắc Chấn Đông nhìn Cao Thanh Thu, cảm thấy quả thật cô chính là một kẻ gây họa
Buổi lễ đính hôn nhanh chóng được bắt đầu, MC ở trên sân khấu dẫn chương trình, Cao Thanh Thu đứng ở bên cạnh Hoa Ngọc Thành, nhìn thấy Dương Nhạc Linh bất đắc dĩ phải bước lên sân khấu
Cô ta bị buộc đứng ở bên cạnh bố cô ta, nghe ông ta gửi gắm mình cho Thịnh Hy
Thịnh Hy đứng ở một bên, vui vẻ rạo rực mà nhìn vợ
Cái này thì coi như xong đi, nhưng một đám đông ồn ào phía dưới, còn nhao nhao lên muốn cô dâu chú rể hôn nhau
Dù sao cũng là đính hôn, những gì nên có không thể không có được
"Hôn đi, hôn đi!" Nghe tiếng hô càng ngày càng to, Thịnh Hy không khách sáo chút nào ôm bả vai của Dương Nhạc Linh Hắn cúi đầu xuống, hướng về khuôn mặt xinh đẹp như hoa của Dương Nhạc Linh hôn chụt một cái
Lúc trước, khi mà Dương Nhạc Linh còn ở bên cạnh Hoa Ngọc Thành, hai người chưa từng có tiếp xúc thân mật chứ nói gì đến hôn như thế này
Ngày đó muốn hôn Hoắc Chấn Đông nhưng cuối cùng cũng bị anh ta tránh ra
Cô ta không nghĩ rằng nụ hôn đầu của mình lại cứ thế bị Thịnh Hy xấu xí kia cướp đi
Lúc Thịnh Hy cúi đầu hôn Dương Nhạc Linh, cô ta cố tình tránh đi, nhưng coi là như vậy, Thịnh Hy vẫn hôn được lên mặt của Dương Nhạc Linh
Cảm giác buồn nôn cuồn cuộn lên cổ, cô ta che ngực, thiếu chút nữa nôn ra trước mặt mọi người, Dương Nhạc Linh đẩy Thịnh Hy ra, chạy xuống khỏi sân khấu
Ở trong mắt mọi người chỉ nghĩ cô ta đang xấu hổ
Thịnh Hy đứng ở trên sân khấu, vô cùng sung sướng, mới vừa rồi, lúc môi của hắn dán lên mặt Dương Nhạc Linh, cảm giác mềm mại kích thích mọi tế bào làm cho hắn mê muội
Hắn có rất nhiều bạn gái, nhưng người xinh đẹp nhất chính là Dương Nhạc Linh, lấy được Dương Nhạc Linh cũng là chuyện mà hắn có nghĩ cũng không dám nghĩ tới
Chỉ cần nghĩ sau buổi đính hôn này hắn có thể ôm người phụ nữ kia tha hồ đè dưới thân mình, nghe được tiếng rên rỉ dâm Đãng của cô ta thì cả người đều nhiệt huyết sôi trào
Dương Nhạc Linh xuống sân khấu, trốn vào phòng vệ sinh, nôn ra hết mật xanh mật vàng
Vừa vặn có người cũng vào rửa tay, thấy cô ta nôn mửa, sau đó đi ra ngoài
Hoắc Chấn Đông cùng Hoa Ngọc Thành uống rượu nói chuyện phiếm, Cao Thanh Thu chán ngắt đứng ở bên cạnh Hoa Ngọc Thành uống nước trái cây, thỉnh thoảng có người đi tới chào hỏi Hoa Ngọc Thành và Hoắc Chấn Đông
Đứng bên cạnh hai đại soái ca, các cô gái thỉnh thoảng nhìn cô với ánh mắt hâm mộ
Lỗ tai của Cao Thanh Thu rất thính, nghe có người đang thảo luận: "Không thể nào? Cô ta mang thai thật ư?"
"Sao biết được? Nghe nói là mang thai rồi, bằng không sao phải gấp gáp đính hôn như vậy làm cái gì?"
"Haha, lại còn có bầu trước khi kết hôn, không nghĩ tới đấy Có khi nào đứa bé trong bụng cô ta không phải của Thịnh Hy không? Khéo khi Cậu chủ nhà họ Thịnh lại đi đổ vỏ ốc cũng nên "
Đối với chuyện ông Dương vội vã gả Dương Nhạc Linh đi, bên ngoài có đủ thứ tin đồn
Hiện khi nghe nói Dương Nhạc Linh "Mang thai", mọi người càng thêm suy đoán
Lúc Dương Nhạc Linh đi ra, vừa hay nghe thấy bọn họ đang bàn tán về mình, giận đến bầm gan tím ruột
Lại dám nói cô ta chửa hoang?
Dương Nhạc Linh trực tiếp đi tới, lớn tiếng chất vấn " Cô vừa nói cái gì, lặp lại lần nữa?"
Cô ta hùng hổ như vậy làm cho mấy người đang túm tụm bàn tán phải giải tán hết
Nhưng mà, đối với Dương Nhạc Linh lại càng thêm chán ghét đến cực hạn
Sao nghe nói đại tiểu thư của Nhà họ Dương dịu dàng ôn như, đoan trang nhã nhặn cơ mà, nhìn người phụ nữ điên vừa rồi xem? Dịu dàng ôn nhu cái rắm gì? Thật không nhìn ra được đấy
Trong nháy mắt, càng nhiều người xúm vào chỉ chỉ chỏ chỏ
Hoắc Chấn Đông nhìn thấy như vậy, cuối cùng có chút không đành lòng, đi tới, kéo Dương Nhạc Linh đi
Rời khỏi đại sảnh, Dương Nhạc Linh hất tay Hoắc Chấn Đông ra " Anh buông em ra!"