Bình thường bọn họ ở nhà, cơm tối đều là dì Ngô phụ trách, nhưng mà hôm nay, Cao Thanh Thu nói cô muốn nấu, Hoa Ngọc Thành liền bảo dì Ngô tối nay không phải nấu nữa.
Dì Ngô nói Vậy, Thanh Thu lúc nào trở lại Hiện tại đã đã hơn bảy giờ tối rồi.
... Hoa Ngọc Thành nhìn đồng hồ, mới phát hiện đã muộn như vậy rồi. Anh nhíu mày một cái, cô ấy còn chưa về sao
Coi như đi mua đồ ăn, cũng hẳn phải trở về rồi chứ!
Dì Ngô đáp chưa về.
Chờ một chút đi.
Anh đối với Cao Thanh Thu rất kiên nhẫn.
Chờ đến hơn tám giờ, cũng không thấy Cao Thanh Thu trở lại, bên ngoài trời đã tối om.
Dì Ngô đi vào, Ngọc Thành, cháu thử gọi cho Thanh Thu xem, xem có phải con bé gặp phải chuyện gì không Sao giờ này vẫn chưa về
Sợ cô xảy ra chuyện gì, Hoa Ngọc Thành vội vàng lấy điện thoại ra,gọi cho Cao Thanh Thu, qua một hồi lâu, Cao Thanh Thu mới nhận cuộc gọi, chú.
Khi nào em mới về Nghe được âm thanh của cô, trái tim Hoa Ngọc Thành mới tạm thời bớt hồi hộp, anh rất sợ cô ở trên đường xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Trong điện thoại, Cao Thanh Thu âm thanh có chút áy náy, Đúng rồi, em quên nói cho chú biết, em có chút việc gấp, tối nay ở lại ký túc xá nên không về nhà.
Vốn định gọi điện thoại cho anh, nhưng lại quên mất
Việc gấp Hoa Ngọc Thành không nhịn được cau mày. Anh đặc biệt hủy lịch hẹn, về sớm đợi cô, kết quả lại bị cô cho leo cây
Hơn nữa, nghe cô nói như thế, nếu như không phải là mình gọi điện thoại cho cô, chắc cô còn không nhớ anh đang đợi cô ở nhà.
Khi nào về nhà em sẽ nói với chú sau,giờ em đang bận,em cúp máy trước nhé.
Cao Thanh Thu cũng không giải thích nhiều, rất nhanh liền cúp điện thoại.
Hoa Ngọc Thành nhìn điện thoại di động, đôi mắt tối xuống.
Lý Sơn từ bên ngoài đi vào, Ngài Hoa.
Mới vừa nhìn thấy Hoa Ngọc Thành, Lý Sơn liền sửng sốt.
Mới vừa rồi còn vui vẻ,còn đợi Cao Thanh Thu về, hiện tại làm sao lại đột nhiên trở nên u ám thế kia.
Hoa Ngọc Thành nhìn tranh vẽ cô, cô ấy nói tối nay cô ấy không về.
Lý Sơn nhớ tới buổi sáng Cao Thanh Thu trêu tức Hoa Ngọc Thành hỏi, Không phải là vì buổi sáng nói, nên mới không về chứ
Cao Thanh Thu nói, buổi tối không trở lại, còn nói đi tìm anh đẹp trai đi chơi.
Lý Sơn giọng điệu cứng rắn, mới vừa nói xong, liền bị Hoa Ngọc Thành hung hăng trừng một cái.
Lý Sơn cảm giác rất oan uổng, cũng không phải là anh ta nói như vậy, mà là, Cao Thanh Thu buổi sáng đã nói nói như vậy.
Anh ta chỉ đoán thôi mà!
Anh ta nhìn Hoa Ngọc Thành, không dám nhìn vào ánh mắt của Hoa Ngọc Thành tôi đi bảo dì Ngô nấu gì cho anh ăn.
Mọi người chờ Cao Thanh Thu về nấu cơm tối, kết quả, đến giờ còn chưa về, cả nhà sắp chết đói hết rồi.
Sau khi Lý Sơn rời khỏi đó, Hoa Ngọc Thành thu gọn mấy bức tranh anh vừa vẽ vào, tâm tình không tránh khỏi phiền não.
Đây là lần đầu tiên Cao Thanh Thu không giữ lời hứa với anh.
Trọng điểm là, mới vừa anh gọi điện thoại cho cô, cô thậm chí ngay cả một câu giải thích cũng không có, liền cúp điện thoại.
Anh có một loại cảm giác bị ngó lơ.
Bình thường ở trước mặt anh, một điều chú hai điều ông xã
Nhưng mà, thời khắc này, anh lại không nhịn được suy nghĩ lung tung, một Cao Thanh Thu không ở trước mặt anh sẽ như thế nào.