Từ sau khi đêm đó, đây mới là lần thứ hai hai người ở khoảng cách gần như vậy
Hoắc Chấn Đông kéo ghế ra ngồi xuống, nói: " Cô lại muốn làm cái gì nữa?"
Đều đã rơi vào kết quả như bây giờ rồi mà còn không an phận, cũng không biết trong đầu cô ta nghĩ như thế nào nữa
Dương Nhạc Linh nói: "Chẳng qua chỉ mời Thanh Thu ăn bữa cơm thôi, em có muốn làm cái gì đâu "
Dương Nhạc Linh không nghĩ tới, Cao Thanh Thu lại dễ dàng gọi Hoắc Chấn Đông đến như vậy
Rõ ràng mỗi lần cô ta muốn gặp Hoắc Chấn Đông đều khó hơn lên trời
Hoắc Chấn Đông nhìn Dương Nhạc Linh, cũng không lên tiếng
Bọn họ ăn chung bữa cơm
Cao Thanh Thu chỉ đóng vai ăn, Dương Nhạc Linh ở một bên, có thể do băn khoăn Hoắc Chấn Đông nên rất an tĩnh, thỉnh thoảng len lén liếc nhìn Hoắc Chấn Đông một cái
Ký ức một đêm kia, luôn hiện ra rõ mồn một trong đầu của cô ta
Dương Nhạc Linh cảm giác mình thật sự yêu người đàn ông này mất rồi
Cao Thanh Thu ăn xong liền chạy mất hút, vì chiều nay hoa châu du hẹn cô đi dạo phố
Sau khi Cao Thanh Thu rời đi, Dương Nhạc Linh và Hoắc Chấn Đông cũng từ trong phòng ăn đi ra
Hai người lên xe
Thấy Hoắc Chấn Đông đồng ý đưa mình về nhà, Dương Nhạc Linh vô cùng vui vẻ, cô ta biết ngay Hoắc Chấn Đông vẫn còn yêu mình, anh ta không phải loại người lạnh lùng như vậy
Ở trên xe, Hoắc Chấn Đông không lái xe, Dương Nhạc Linh chủ động đưa tay ra nắm tay của Hoắc Chấn Đông
Nhưng tay cô ta còn chưa kịp chạm tới đã bị Hoắc Chấn Đông thô bạo hất tay cô ta ra
Dương Nhạc Linh bị phản ứng của Hoắc Chấn Đông làm cho sợ hết hồn, tay bị hất ra đập vào thành xe vô cùng đau đớn, cô ta nhìn Hoắc Chấn Đông, tủi thân gọi " đông "
Không biết tại sao, lúc trước Hoắc Chấn Đông là một người ôn nhu điềm đạm như thế, nhưng từ sau đêm đó, Dương Nhạc Linh lại cảm thấy Hoắc Chấn Đông trở nên lạnh lùng một cách đáng sợ
Rõ ràng, bọn họ đã thân mật đến tận bước đó rồi cơ mà!
Chẳng lẽ là bởi vì mình đã kết hôn Anh ấy cảm thấy mình không còn sạch sẽ nữa nên mới lạnh nhạt như vậy?
Dương Nhạc Linh nghĩ vậy nên vội vàng giải thích: " Em và tên Thịnh Hy kia không có gì cả, em và hắn chưa từng lên giường"
Hoắc Chấn Đông cười lạnh nhìn cô ta đầy mỉa mai, "Thật sao?"
Dương Nhạc Linh và Thịnh Hy cũng đã kết hôn rồi,vậy mà Thịnh Hy lại không đụng cô ta
Dương Nhạc Linh gật đầu, "Ừ, đúng là hắn muốn chạm vào em nhưng em không cho hắn chạm vào Nếu em đã là người phụ nữ của anh rồi thì sẽ không bao giờ để tên đàn ông nào đụng vào em cả "
Cho tới bây giờ thân thể của cô ta cũng chỉ có một mình Hoắc Chấn Đông chiếm hữu
Mặc dù không làm đến bước cuối cùng nhưng Dương Nhạc Linh đã mặc định sâu sắc cô ta là người phụ nữ của Hoắc Chấn Đông
Hoắc Chấn Đông nghe Dương Nhạc Linh nói vật cũng không lên tiếng, Dương Nhạc Linh nhích lại gần, vòng tay ôm lấy Hoắc Chấn Đông, bàn tay như còn rắn nhỏ luồn vào lồng ngực của anh ta khiêu khích dụ dỗ, " Đêm nay để em được ở bên anh có được không?"
Ngữ khí õng ẹo lả lơi làm cho đàn ông muốn ngừng cũng ngừng không được
Dương Nhạc Linh cũng rất biết cách làm như thế nào để lấy lòng đàn ông, bề ngoài thì xinh đẹp cao quý nhưng bên trong lại dâm đãng chẳng khác gì một dâm phụ
Hoắc Chấn Đông cũng dần bị Dương Nhạc Linh làm cho dao động
Lúc trước đi ra ngoài xã giao, cũng thi thoảng có người đưa phụ nữ lên giường cho anh ta, nhưng khi đó Hoắc Chấn Đông đều không hề động tâm Bởi vì trong lòng anh ta lúc đó chỉ có duy nhất Dương Nhạc Linh, cho nên Hoắc Chấn Đông không hề động vào bất kỳ người phụ nữ nào khác
Bạn bè của Hoắc Chấn Đông thì khác, chỉ cần thấy hứng thú với cô gái nào là cũng có thể tùy tiện kéo lên giường
Là một người đàn ông trưởng thành Hoắc Chấn Đông cũng cảm thấy như vậy cũng không có gì đến kể, chẳng qua chỉ là have sex* mà thôi
Dương Nhạc Linh trèo lên người Hoắc Chấn Đông, cô ta không ngừng uốn éo,đưa tay cởi váy của mình ra, dùng bộ ngực căng tròn của mình cọ cọ lên người Hoắc Chấn Đông, kích thích ham muốn của anh ta
Cô ta dạng chân ra mời gọi, bắt đầu cởi thắt lưng của Hoắc Chấn Đông
Tưởng trừng cuộc hoan ái triền miên sắp sửa bắt đầu thì trong đầu Hoắc Chấn Đông lúc này nhớ lại câu nói của Cao Thanh Thu: Anh buông thả với Dương Nhạc Linh cũng chính là vô trách nhiệm đối với chính bản thân mình