Cô thật bất ngờ.
Mẹ thật sự đem sổ hộ khẩu cho cô rồi hả?
Còn để cho Cao Thanh Đức tự mình đưa tới.
Cao Thanh Đức đem một túi ăn vặt đưa cho Cao Thanh Thu, "Cái này cũng cho chị. Mẹ bảo em mang cho chị, nói chị thích ăn cái này."
Khi còn bé Cao Thanh Thu liền thích ăn những thứ này, thỉnh thoảng mẹ mua về, cô là vui vẻ nhất.
Kể từ khi biết mẹ không để cho mình đi học, Cao Thanh Thu bắt đầu kháng nghị sau, mẹ liền chưa từng cho cô sắc mặt tốt, hiện tại chẳng những đưa sổ hộ khẩu, lại còn cho cô đồ ăn vặt?
Cao Thanh Thu nói: "Mẹ không có bệnh chứ?"
Cao Thanh Đức lắc đầu, cậu ta cũng không hiểu, "Không biết, ngày hôm qua lúc trở về còn rất tức giận, cùng các thân thích một mực đang nói chuyện của chị, làm ồn muốn chết. Kết quả hôm nay đột nhiên thì thay đổi thái độ. Đúng rồi, mẹ còn để cho em nói với chị... Nhìn nhìn lúc nào thuận lợi, hẹn người nhà anh rể ăn một bữa cơm, mẹ mời khách, vì chuyện ngày đó nói xin lỗi."
"..." Cao Thanh Thu nghe xong, có chút ngoài ý muốn, cô còn có chút tức giận, không nhịn được nhổ nước bọt nói: "mẹ bây giờ muốn bồi tội? Còn kịp sao?"
Khi đó thái độ người nhà họ Hoa tốt như vậy, mẹ không nể mặt mũi, đem mọi người đều làm cho rất khó chịu, còn tổn thương tấm lòng người nhà chú.
Hiện tại ngược lại tốt, mẹ biết tới nói xin lỗi.
Cao Thanh Đức nói: "Mặc kệ có kịp hay không, mẹ hiện đang thay đổi, đối với chị mà nói cũng là chuyện tốt, đúng không?"
Vẫn tốt hơn mẹ khắp nơi đi theo các thân thích nói Cao Thanh Thu cùng Hoa Ngọc Thành nói xấu chứ!
Cao Thanh Thu nói: "Biết rồi."
Cô nhìn một chút sắc trời bên ngoài, lại nhìn một chút Cao Thanh Đức, "em thì sao? Trễ như vậy qua tới, hôm nay không trở về?"
"Không có việc gì, tìm một cái khách sạn ở một đêm" Cao Thanh Đức nói: "em vốn là nghĩ tới đây, chính là ba mẹ một mực không đồng ý."
Cậu ta là thực sự không muốn đi học, muốn tới bên này, nhưng mà, còn không nói xong với người nhà.
Cao Thanh Thu hỏi: "chị cho em ít tiền."
"Không cần đâu." Cao Thanh Đức nói: "chị mỗi ngày làm thêm cũng thật cực khổ, em có tiền, mẹ cho em rồi, cái kia em đi trước?"
Trên đường tới cậu ta hẹn chiến đội bằng hữu, vội vã đi gặp.
Cao Thanh Thu gật đầu.
Cao Thanh Đức mới vừa đi, Trương Tâm Dao liền đi tới, từ lần trước tiệc sinh nhật, Trương Tâm Dao giúp cô, hai người liền thân hơn một chút.
Trương Tâm Dao nhìn lấy Cao Thanh Đức, hỏi: "ai vậy?"
"Em trai tớ."
"Em trai cậu thật là đẹp trai a!"
Cao Thanh Thu nhìn người nào đóhoa si, bất đắc dĩ cười cười.
-
Buổi tối, Cao Thanh Thu xách đồ ăn vặt Cao Thanh Đức đưa và sổ hộ khẩu về nhà, Hoa Ngọc Thành cùng Lý Sơn đều ở đó.
"Chú."
Cao Thanh Thu đem đồ ăn vặt bỏ qua một bên trên bàn.
Hoa Ngọc Thành nghiêm túc cau mày: "Hôm nay em về trễ."
Đều đã mười giờ.
Anh đang chuẩn bị để cho Lý Sơn đi đón cô.
Cao Thanh Thu nói: "Hôm nay công việc kết thúc hơi trễ."
Cô ở trong cửa hàng làm thêm, cho nên tan việc sẽ tương đối trễ.
"Sau này không nên tìm công việc làm muộn như vậy." Anh mặc dù không ngăn cản cô đi làm thêm, nhưng cũng không yên tâm cô khuya khoắt còn ở bên ngoài.
Cao Thanh Thu nói: "em sẽ cố gắng."
Cô đi tới, đôi chân đi giày xăng đan rất trắng, ngón chân rất đẹp mắt, một đôi chân thon dài...
Chân Cao Thanh Thu rất đẹp mắt, làm cho người ta mơ mộng, Hoa Ngọc Thành nhìn chằm chằm cặp chân dài, không nhịn được nhíu mày một cái.
Cao Thanh Thu nhìn thấy Lý Sơn bên cạnh, nói: "ngài Lý, hôm nay anh đến nhà của tôi, có phải là cho mẹ tôi tiền hay không?"