Mục lục
Kết Hôn Nhanh Chóng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhất là hôm nay thấy thái độ của Dương Nhạc Linh, làm cho cô rất muốn, rất muốn ở bên cạnh anh, yêu anh, chăm sóc cho anh cả đời.

Ông xã của cô tốt như vậy...

Dựa vào cái gì mà người phụ nữ xấu xa kia dám ghét bỏ anh?

Hoa Ngọc Thành nhìn cô, luôn cảm thấy cô ấm áp giống như mặt trời nhỏ, "Ở trên đời này, chắc chỉ có em mới ngốc như vậy thôi?"

Cao Thanh Thu ủy khuất: "anh còn nói em ngốc?

"Ngốc chết đi được." Anh trở mình, ép cô dưới thân thể anh, đặt nụ hôn sâu lên đôi môi nhỏ nhắn của cô, cái lưỡi nóng bỏng,linh hoạt quấn quýt với lưỡi cô một cách tham lam, rất lâu, mới lên tiếng, "TTiểu Thu."

"Ừ?"

"... Đừng bao giờ rời bỏ anh."

Thanh âm của anh khàn khàn, một câu nói, mà làm cho Cao Thanh Thu hốc mắt trở nên ươn ướt, cô đáp "Được."

Cô sẽ không bao giờ rời xa anh, dù vì bất cứ lý do gì.

Anh cả đời này không đứng lên nổi cũng không liên quan, cô sẽ bên cạnh anh, cả đời làm tiểu bảo bối của anh,làm cô vợ bé nhỏ của anh.

Câu trả lời của anh càng kích động hơn, nụ hôn của anh sâu hơn, cuồng nhiệt và nóng bỏng, từ môi, trượt xuống xương quai xanh, xuống chút nữa... Hận không thể ở trên người cô lưu lại dấu vết của anh.

Môi của anh giống như là có ma lực, làm toàn thân cô mềm nhũn, cô nhỏ giọng kháng nghị, "đừng... a..."

"Ngoan nào!" Tối nay Hoa Ngọc Thành rất cường thế, không phải là bình thường làm nũng mà có thể qua kiếp này.

"Như vậy sẽ có em bé đấy, em chưa muốn mang thai." Cao Thanh Thu hiện tại không muốn sinh con, cái ý nghĩ này rất rõ ràng.

Lời cô nói, làm cho Hoa Ngọc Thành nhớ tới cái gì đó, anh ôm cô, trở mình, mở ra ngăn kéo của tủ đầu giường, từ bên trong lấy ra một thứ đã sớm chuẩn bị xong.

Nhìn thấy anh lấy ra thứ đó, Cao Thanh Thu sửng sốt một hồi, cảm giác thế nào cũng thấy anh đã lên kế hoạch từ sớm để làm thịt cô.

Khó trách lại tặng cô nhiều hoa như thế, căn bản chỉ là bước đầu tiên...

Người đàn ông này, thật là xấu bụng, từng bước đều là tính toán!

Hoa Ngọc Thành đem món đồ kia nhét vào trong tay cô, "thế này được chưa?"

Lúc hỏi, ánh mắt của anh vô cùng ôn nhu, gương mặt tuấn tú ở dưới ngọn đèn chợt hiện ra cho cô không mở mắt nổi.

Cảm giác bị một mỹ Nam đè ở dưới thân, còn không ngừng phóng điện là cảm giác gì.

Cao Thanh Thu lúc phản ứng lại, mới phát hiện mình đã quỷ thần xui khiến mà gật đầu một cái.

"Vậy Chúng ta bắt đầu đi!" Hoa Ngọc Thành đặc biệt nghiêm túc, rất nhanh Cao Thanh Thu đã bị Hoa Ngọc Thành phá giải các phòng tuyến trên người, quần áo của cô rơi đầy trên sàn nhà bên cạnh giường...

"..." Ai tới nói cho cô biết cô mới vừa đáp ứng cái gì vậy!

Ngay từ đầu, nhìn gương mặt yêu nghiệt của anh, Cao Thanh Thu đã nghĩ,có bị mắc lừa thì mắc lừa đi! Đây là chồng cô, cô muốn ngủ thì ngủ, cũng không thua thiệt gì.

Nhưng rất nhanh cô liền hối hận!

Không biết là do tâm trạng tối này không tốt, bình thường Hoa Ngọc Thành luôn khắc chế, tooits này là như ma vương.

Khi anh dừng lại nửa đường, Cô Thanh Thu kém chút đã thiếp đi rồi, không bao laia lại làm đến khiến cô tỉnh táo lại.

Ba giờ sáng, cô muốn vào phòng tắm, cầu khẩn nửa ngày, anh rốt cục mới chịu bỏ qua cho cô.

cô không tìm được quần áo của mình, tiện tay với chiếc áo sơ mi của anh mặc vào rồi đi phòng tắm, cảm giác chân đứng không vững,bước đi run lẩy bẩy.

Toàn thân Cao Thanh Thu đã rấy buồn ngủ, lúc đi vệ sinh lại không thấy buồn ngủ nửa, bèn tắm một cái. Cô vừa đứng dưới vòi sen, vừa xối nước vừa nghĩ: người nào đó mà trên giường, chính là tên ác ma.

Cô không muốn được tặng hoa, cũng không muốn ông xã cầm thú này nữa!

Ai muốn người đó đến lấy đi!

Nếu cứ tiếp tục như vậy, không chừng ngày nào đó cô bị kiệt sức mà chết.

Tắm xong đi ra, Cao Thanh Thu nhìn thấy Hoa Ngọc Thành ngồi dựa vào đầu giường, còn chưa ngủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK