Thanh âm của hắn rất nhẹ: "Em quả nhiên là đồ lừa đảo, nói dối mà nghe cứ như là nói thật vậy "
Cao Thanh Thu nhíu mày, chuẩn bị rời đi, Đinh Cẩn níu cổ tay của cô lại, Cao Thanh Thu còn chưa kịp phản ứng, một nụ hôn đã rơi xuống, dán vào gương mặt của cô
Xung quanh vô cùng yên tĩnh, cô phảng phất còn nghe thấy tiếng lá cây rơi xuống
Cao Thanh Thu hóa đá, một lúc sau mới phản ứng lại,khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn lập tức bởi vì tức giận mà phồng đỏ
Cô theo bản năng nâng tay lên liền tát cho hắn một phát tát trời giáng
Hắn giật mình, quay đầu lại nhìn Cao Thanh Thu, phát hiện đáy mắt của cô chỉ có nhục nhã và tức giận, cô hét lớn vào mặt hắn "Tôi thật sự nhìn nhầm cậu rồi!"
Vừa rồi còn nói hắn không phải là người xấu, nhưng hiện tại Cao Thanh Thu bị Đinh Cẩn làm cho tức muốn nổ phổi, chỉ hận không thể rút lại những gì mình vừa nói, hắn bê tha thì ảnh hưởng đếch gì đến cô chứ, cô là người đã có chồng rồi có biết không hả, nhổ vào, nhổ vào, nhổ vào
Nhìn thấy cô tức giận, Đinh Cẩn lại bật cười cười, trong nụ cười ấy chứa đựng sự chua xót tự giễu
Cao Thanh Thu giận điên tiết, ngay cả giọng nói cũng run rẩy theo: " Đồ tâm thần!"
Nói xong cô quay người nhanh chóng rời đi, Đinh Cẩn nhìn bóng lưng của cô xa dần, đôi mắt tràn đầy quyết tâm: Thanh Thu, anh sẽ trở thành người như em mong muốn, chờ anh trở lại, anh sẽ làm em phải yêu anh lần nữa, để em ở bên anh
Một ngày nào đó, hắn sẽ xuất sắc hơn cậu của hắn, làm cho cô hồi tâm chuyển ý
Mà không phải là giống như bây giờ, Hoa Ngọc Thành chẳng cần làm gì mà vẫn có thể chiếm cứ trái tim của người con gái hắn yêu
Lâm Vi đứng ở cách đó không xa, nhìn thấy một màn này, bao gồm cả khi Đinh Cẩn hôn Cao Thanh Thu
Từ trước tới giờ cô luôn biết rằng, Đinh Cẩn thích Cao Thanh Thu, nhưng không nghĩ tới hắn thích Cao Thanh Thu nhiều đến như vậy, coi như có phát sinh chuyện gì đi nữa, coi như bị Cao Thanh Thu từ chối phũ phàng thêm bao nhiêu lần đi nữa cũng không chịu buông tay
Rõ ràng hai ngày trước còn đang vì bị Cao Thanh Thu làm tổn thương mà đau khổ, biết hắn muốn đi du học Cao Thanh Thu cũng không thèm quan tâm hắn, nhưng hắn lại cứ yêu cái người không thèm nhìn đến mình, luôn làm cho hắn đau lòng kia
-
Cao Thanh Thu ngồi ở bên cạnh bàn, nhìn ly nước trước mặt, nhớ tới nụ hôn kia của Đinh Cẩn, mặc dù chỉ là một nụ hôn nhẹ như chuồn chuồn đạp nước, nhưng chỉ cần nghĩ đến lại cảm thấy phiền não
Cô cho là hắn chưa u mê đến mức này, nhưng không nghĩ tới giữa ban ngày ban mặt hắn lại dám hôn cô ngay trong trường như thế này
Chỉ là suy nghĩ đến đây Cao Thanh Thu lại cảm thấy bất an
Nhỡ đâu bị người khác nhìn thấy thì phải làm sao bây giờ?
Trọng điểm là, chuyện này, nếu như truyền tới tai của ông chồng bán giấm ở nhà thì
Cao Thanh Thu không dám tưởng tượng
"Thanh Thu" Bởi vì họp lớp nên bọn họ quyết định đi ăn lẩu, có người nhìn thấy Cao Thanh Thu không nói lời nào, bắt chuyện hỏi, "Đinh Cẩn và Vũ Minh Hân không tới sao?"
Ba chữ Đinh Cẩn này làm cho Cao Thanh Thu cau mày, "Tôi không biết"
"Làm sao lại không biết, không phải các cậu học cùng một trường đại học sao? Hơn nữa lúc trước ba người có quan hệ rất tốt còn gì "
Ba người mà người kia nhắc đến chính là Cao Thanh Thu, Đinh Cẩn, còn có cả Vũ Minh Hân
Lớp bọn họ chỉ có ba người này đỗ đại học A, những người khác thì đi những thành phố khác học
Cao Thanh Thu cau mày, không biết nên nói gì
Có bạn học nói: "Tôi nghe nói nhà Vũ Minh Hân phá sản rồi, có phải là thật hay không?"
Cao Thanh Thu tiếp tục uống nước, hiện tại cô cũng lười chú ý đến Vũ Minh Hân
Thấy Cao Thanh Thu không nhắc tới chuyện của Vũ Minh Hân,có người lại tò mò hỏi, "Nghe nói Vũ Minh Hân là kẻ thứ ba cướp Đinh Cẩn, xem ra là sự thật sao? Bằng không ba người các cậu quan hệ tốt như vậy, làm sao lại không đi chung?"