Tâm tình tiêu cực chẳng qua chỉ thỉnh thoảng xuất hiện.
Hoa Ngọc Thành thấy cô bị ủy khuất, an ủi, nói: "Là anh không tốt,chuyện Nhà họ Dương bên kia, anh sẽ xử lý tốt. Không để cho bọn họ quấy rầy em nữa."
"Ừm." Cao Thanh Thu gật đầu một cái. Ngồi ở bên cạnh nói với Hoa Ngọc Thành lên chuyện ngày hôm nay: "hôm nay Dương Nhạc Linh tìm em bắt em xóa bài viết, còn muốn em công khai xin lỗi cô ta."
"Cô ta tìm tới em rồi sao?"
Cao Thanh Thu dương khóe miệng lên: "Cũng không hẳn,là Tô Tề thay em đi gặp cô ta. Hiện tại cô ta đang cho rằng Tô Tề là Nhất Thế Trường An, anh cảm thấy có buồn cười không?"
Mặc kệ là Vũ Minh Hân, hay là Dương Nhạc Linh, bọn họ đều sẽ không nghĩ đến Cao Thanh Thu chính là Nhất Thế Trường An.
Bởi vì ở trong mắt bọn họ, Cao Thanh Thu chỉ là một kẻ tầm thường không hơn không kém.
Hoa Ngọc Thành nhích lại gần, vòng tay ôm lấy hông của cô, tựa lên trên vai của cô, "Chồng của em cả ngày nay phải ra ngoài làm việc nuôi em, giờ cũng mệt quá đây."
Trong tay Cao Thanh Thu vẫn còn cầm đồ ăn,trố tròn mắt nhìn người đàn ông này, anh tự nhiên dính sát vào, làm cho khoảng cách hai người trong nháy mắt được rút gọn.
Bình thường đều là cô dựa vào anh, hiện tại đổi làm cô có cảm giác vô cùng thành tựu.
Cô nhìn Hoa Ngọc Thành, dịu dàng nói, "Đã bảo anh phải chú ý nghỉ ngơi rồi! Đừng có cắm đầu vào công việc như vậy nữa."
Hoa Ngọc Thành nói: "Không có cách nào, ai bảo vợ anh là một cái máy nghiền thức ăn công suất cao chứ, không cố gắng làm việc, làm sao nuôi nổi?"
Cao Thanh Thu bấm tay anh một cái, nhỏ giọng nói: "Anh mới là máy nghiền ý."
-
Những bài viết bóc phốt Dương Nhạc Linh vẫn không hề hạ nhiệt, Dương Nhạc Linh nhìn những bình luận kia, cảm thấy vô cùng bất lực.
Gia đình cô ta còn sợ không đủ loạn, bố mẹ thì đòi ly hôn, Dương Nhạc Linh cũng không dám về nhà, chỉ ở bên ngoài.
Buổi sáng, ánh mặt trời chiếu vào trong phòng, trợ lý từ bên ngoài đi tới, "cô Dương."
"Chuyện thu mua thế nào rồi?" Dương Nhạc Linh để điện thoại xuống hỏi.
Nhất định phải làm chuyện này lắng xuống, cô ta sắp bị đám người trên mạng kia làm cho phát điên rồi.
Trợ lý nhìn Dương Nhạc Linh, ấp úng nói: "Cái đó... Sợ là không được rồi."
"Tại sao?" Dương Nhạc Linh nhìn về phía trợ lý, trên gương mặt xinh đẹp, giờ phút này thêm mấy phần cau có.
Trợ lý nói: "Tôi đã điều tra, ông chủ thật sự của công ty này chính là Hoa Ngọc Thành."
"..." Dương Nhạc Linh có chút kích động ngồi ngay ngắn người lại, "Anh chắc chắn chứ?"
"Vâng, thưa cô." Trợ lý nói: "Nhưng mà Hoa Ngọc Thành cho tới bây giờ chưa từng để ý tới chuyện điều hành của công ty này, mọi chuyện đều do Tô Tề xử lý... Cô nói xem, chuyện trên mạng, có phải là ý của Hoa Ngọc Thành hay không?"
"Sẽ không." Dương Nhạc Linh trầm mặc, "Tôi ở bên anh ấy nhiều năm như vậy, sao anh ấy lại có thể tuyệt tình với tôi như thế?"
Nhất định là Tô Tề giở trò sau lưng Hoa Ngọc Thành làm việc này.
Dù sao, coi như là công ty con của Hoa Thị, Hoa Ngọc Thành cũng không khả năng chuyện nào cũng quản.
Nhất định là Tô Tề vì Cao Thanh Thu, mới làm chuyện như vậy thôi!
Nghĩ tới đây, Dương Nhạc Linh cầm điện thoại lên, gọi cho Hoa Ngọc Thành.
Cô ta vẫn còn giữ số điện thoại riêng của Hoa Ngọc Thành vì biết Hoa Ngọc Thành không bao giờ đổi số điện thoại này.
Lần trước cô ta về nước cũng là dùng số điện thoại này để liên lạc với anh.
Nhưng mà, giờ phút này, cô ta gọi tới, lại phát hiện... Căn bản không gọi được!