Chuyện Hoa Ngọc Thành không thích nhất chính là người khác nói anh vẫn còn yêu Dương Nhạc Linh.
Ngay cả Cao Thanh Thu anh yêu chiều là vậy,mà nghe Cao Thanh Thu nói chuyện đó anh còn so đo, chứ đừng nhắc tới, chỉ là một người họ hàng như Thẩm Niệm Niệm.
Bầu không khí nhất thời lạnh xuống, anh nhìn về phía Thẩm Niệm Niệm, "Thật sao? Không nghĩ em lại biết nhiều thứ như thế đấy, ngay cả chuyện anh còn thích Dương Nhạc Linh hay không mà em cũng biết?”
"Em không có nói như vậy.”
Thẩm Niệm Niệm không nghĩ tới Cao Thanh Thu lại bóc mẽ cô ta thật. Hoảng loạn theo sát Hoa Ngọc Thành giải thích: "anh, em không nói anh thích Dương Nhạc Linh thật mà.”
"Vậy cô nói xem, vừa lúc nãy cô nói cái gì với tôi?" Cao Thanh Thu cũng không tin, Thẩm Niệm Niệm dám đem những gì cô ta mới vừa nói lúc nãy nói ngay ở ngay trước mặt Hoa Ngọc Thành.
Thẩm Niệm Niệm cứng đờ, nhìn Cao Thanh Thu, không nghĩ tới tâm tư của cô lại sâu như vậy.
Cố ý làm cho mình muốn giải thích cũng không giải thích được.
Cô ta cắn cắn môi, nói với Hoa Ngọc Thành: "Đúng,em nói như vậy thật đấy, Nhạc Linh mặc dù đã làm sai, nhưng mà lúc trước cô ấy đối với anh hết lòng hết dạ như vậy, trong lòng anh là người rõ ràng nhất. Hiện tại cô ấy cũng đã thật sự hối cải rồi, anh không thể cho cô ấy một cơ hội được sao? Anh quên lúc trước mẹ anh bị bệnh, anh ở trong Doanh trại không về được, là cô ấy mỗi ngày đều ở bệnh viện chăm sóc mẹ anh rồi sao? Vì anh, thậm chí cô ấy từ chối cả cơ hội đi du học. Anh một năm về nhà được mấy lần, vậy mà cô ấy vẫn một mực chờ anh, Nhạc Linh đợi anh nhiều năm như vậy, những thứ này, liền không đủ để anh tha thứ cho cô ấy một lần sao?”
Thẩm Niệm Niệm là thực sự đau lòng cho Dương Nhạc Linh vì Hoa Ngọc Thành bỏ ra nhiều như thế, bây giờ hai người lại có một kết cục như vậy.
Phải biết lúc trước Dương Nhạc Linh và Hoa Ngọc Thành đính hôn, Thẩm Niệm Niệm cảm thấy hai người này quả thật là một đôi xứng đôi vừa lứa nhất.
Mặc dù biết Dương Nhạc Linh có lỗi, nhưng, Thẩm Niệm Niệm thật sự hy vọng Dương Nhạc Linh có thể cùng Hoa Ngọc Thành đi tới cuối cùng.
Cho nên, tâm tình lúc nói chuyện, cũng chân thành hơn rất nhiều, không còn như vừa lúc nãy trước mặt Cao Thanh Thu, vênh váo đắc ý.