"Đúng vậy! Quá không biết xấu hổ!mặt dầy! Cũng không nhìn lại bản thân mình xem."
"Cô ta đứng cạnh Đinh Cẩn nhìn như con gà chụi lông!"
...
Đinh Cẩn ở trong phòng vệ sinh rửa tay, Tả Dục đứng ở một bên, nhìn hắn đưa tay rửa qua một lần, nói: "cô ta chêu chọc gì cậu rồi? Cậu bầy trò chỉ muốn để cho Hồ Tiểu Tri bị tất cả mọi người ghét. Cậu cũng không phải không biết Cố đại thiếu gia cậu có mị lực lớn như thế nào! Cô ấy khéo khi bị nước rãi của đám nữ sinh mê muội cậu làm cho chết đuối mất."
Đinh Cẩn trầm mặc tiếp tục rửa tay, chai nước rửa tay sắp dùng hết rồi, luôn cảm thấy rửa mãi không rửa sạch được.
Tả Dục thấy hắn như vậy, biết hắn sẽ không nói, cũng sẽ không hỏi. Chẳng qua là trong lòng than thầm cho Hồ Tiểu Tri.
-
Sau khi tan lớp, Cao Thanh Thu vừa tới nhà, vừa vặn đuổi kịp Đinh Cẩn đón xe trở lại. Hắn nhìn cô một cái, không có lên tiếng, đi vào bên trong.
Cao Thanh Thu hỏi: "Nghe nói cậu thích Hồ Tiểu Tri?"
Đinh Cẩn liếc cô một cái, "Tôi không có mù!"
Cao Thanh Thu nói: "Vậy cậu chính là cố ý để cho cô ta bị tất cả mọi người ghét? buổi trưa hôm nay lúc ăn cơm,Hồ Tiểu tri bị tất cả mọi người xa lánh đấy."
Liền ngay cả bạn bè bình thường chơi thân với Hồ Tiểu Tri cũng coi Hồ Tiểu Tri là tình địch, không cho Hồ Tiểu Tri cùng với bọn họ ngồi chung một chỗ.
Trước Hồ Tiểu Tri cố gắng bôi nhọ để mọi người chê cười Cao Thanh Thu, đại khái không nghĩ tới sẽ có một ngày mình bị như vậy.
Đinh Cẩn một mặt lãnh đạm thờ ơ: " đáng đời."
Cao Thanh Thu nhìn Đinh Cẩn, chế nhạo nói: "Thật là máu lạnh! Ngay cả nữ sinh cũng không tha."
"..." Đinh Cẩn liếc cô một cái, hắn đây là vì ai chứ?
Cô lại không có chút biết ơn nào cả.
Hai người về đến nhà đã thấy Hoa Châu Du đang ngồi ở trên ghế sa lon, nhìn thấy Đinh Cẩn từ bên ngoài đi vào, "Bảo Bảo."
Đinh Cẩn nhíu mày một cái, "mẹ có thể đừng gọi con như vậy nữa được không?"
Mỗi lần ở trước mặt người khác còn bị gọi là Bảo Bảo, hắn rất lúng túng, hắn đã lớn như vậy rồi.
Hoa Châu Du cười một tiếng, nhìn Cao Thanh Thu đang đi vào, "Hai người cùng về à?"
Đinh Cẩn nói: "Không có."
Cao Thanh Thu nhìn Hoa Châu Du, "chị."
Sau khi kết hôn đến bây giờ, cũng chưa từng thấy Hoa Châu Du, Hoa Châu Du gần đây rất bận rộn.
Giờ phút này nhìn thấy Cao Thanh Thu, chị cười một tiếng, "Tiểu Thu, nghe nói em bị bệnh, đã đỡ chưa?"
Mặc dù biết chuyện Cao Thanh Thu cùng Đinh Cẩn đã từng yêu nhau, nhưng thái độ của Hoa Châu Du đối với Cao Thanh Thu như cũ không thay đổi.
"Chỉ là có chút cảm vặt, đã không sao nữa rồi." Cao Thanh Thu đi tới, "chị dạo này bận lắm à?"
" cũng khá bận." Hoa Châu Du giải thích ý đồ hôm nay mình tới đây: "Nghe nói Bảo Bảo nhà chị chạy tới nơi này quấy rầy hai người, chị tới xem một chút."
Chị cảm thấy đứa con trai này thật sự quá tùy hứng, Hoa Ngọc Thành cùng Cao Thanh Thu còn đang trong thời kì trăng mật, nó không phải là muốn đi qua làm kỳ đà cản mũi đấy chứ.
Đinh Cẩn ngồi ở trên ghế sa lon, cũng không cảm thấy nơi nào không ổn, "con ở chỗ này tốt vô cùng."
Hoa Châu Du nghiêm túc nhìn hắn một cái, "Cậu con không thích ồn ào, con còn chạy tới nơi này gây phiền toái, thật là không hiểu chuyện."
Mặc dù ngoài miệng nói, Hoa Ngọc Thành ghét ồn ào, nhưng kỳ thật, trong lòng Hoa Châu Du thật sự lo lắng chính là Đinh Cẩn.
Đinh Cẩn thích Cao Thanh Thu, mỗi ngày nhìn lấy bọn họ ở chung một chỗ, trong lòng sẽ khổ sở đến nhường nào?