Vũ Minh Hân nói: "Tớ chỉ là ra mắt, dù sao cũng có tiền, đúng không Thanh Thu? Cậu có phúc thật đấy, mẹ cậu giúp cậu tìm người có tiền, gả cậu đi, bây giờ cậu cũng không cần khổ cực làm việc như vậy, cũng không cần đi học nữa! Trực tiếp về làm cô chủ nhà giàu có, thật khiến người ta hâm mộ mà. Chỉ có điều..."
Vũ Minh Hân cố ý dừng lại một chút, khiến mọi người thêm tò mò.
"Chỉ có điều thế nào?" Bạn nữ bên cạnh thúc giục.
Vũ Minh Hân nói: "Chỉ là hơi lớn tuổi một chút, hơn nữa, cử động cũng không quá thuận tiện... Vả lại, hình như sinh con cũng không sinh được đâu! Nhưng dù sao, sinh con cũng là chuyện phiền toái mà... Không có còn dễ thở hơn ấy chứ."
Vũ Minh Hân tận lực dùng giọng điệu hâm mộ, thật ra là cay độc chĩa mũi nhọn vào chỗ hiểm của Cao Thanh Thu.
Nghe cô ta miêu tả như vậy, mọi người đều tưởng tượng ra, hoàn toàn là lão già vừa xấu xí tuổi tác lại còn cao.
Vì sao hôm nay Cao Thanh Thu ăn mặc đẹp như vậy, hóa ra là bởi vì gả cho một lão già có tiền nha!
Cao Thanh Thu nhìn Vũ Minh Hân người phụ nữ xảo quyệt này, không hiểu sao cô ta phải diễn trò như vậy.
Mọi người nghe xong lời của Vũ Minh Hân, lúc nhìn lại phía Cao Thanh Thu, ngoài miệng không nói gì, nhưng trong lòng đều có chung suy nghĩ.
Ngay lúc này, Đinh Cẩn từ bên ngoài đi vào.
Đinh Cẩn lúc trước chính là mỹ nam trường học, có không ít bạn học nữ đều thích cậu ta.
Giờ phút này, thấy cậu ta đi vào, sự chú ý của mọi người đều rơi vào người cậu ta.
"Là Đinh Cẩn, trời ơi! Cậu ấy thật đẹp trai quá đi! Đến nỗi tớ cũng sắp có bầu được rồi."
"Ấy, tôi nhớ lúc trước Cao Thanh Thu không phải hẹn hò với Đinh Cẩn hay sao?" Có người đột nhiên nói ra.
Suy nghĩ một chút, Cao Thanh Thu là bạn gái Đinh Cẩn, cuối cùng lại gả cho một lão già... Ai nấy đều hoài nghi đầu óc cô có phải hư rồi hay không.
Đinh Cẩn cũng không đi tới phía mấy bạn học nam, mà đi tới đứng sau lưng Cao Thanh Thu.
Ánh mắt Cao Thanh Thu vẫn nhìn chằm chằm vào điện thoại di động, dường như căn bản không cảm giác được Đinh Cẩn đứng sau lưng cô vậy.
Tất cả mọi người đều tò mò nhìn Đinh Cẩn.
Có người chào hỏi anh: "Mỹ nam!"
"Bạn học cũ..."
Ở trường học, thành tích của Đinh Cẩn rất tốt, lại lạnh lùng, phần lớn mọi người đều không dám quá thân cận với cậu ta. Cao Thanh Thu ngồi cùng bàn cậu ta, coi như là lâu đài gần nước.
Cậu ta đứng sau lưng Cao Thanh Thu, thấy cô cũng không quan tâm mình, liền có chút lúng túng.
Ánh mắt rơi vào trên người Vũ Minh Hân: "Tôi có lời muốn nói với cậu."
Nói xong câu này, cậu ta xoay người rời đi.
"Oa!" Các bạn học nữ thán phục nhìn về phía Vũ Minh Hân, Vũ Minh Hân xấu hổ đứng lên, cầm lấy túi xách: "Vậy tớ đi trước một chút."
Sau đó, trong ánh mắt hâm mộ của mọi người đi tới chỗ Đinh Cẩn.
Bạn học nữ ngồi cạnh Cao Thanh Thu thốt lên: "Trời ơi! Thật ngưỡng mộ Mộ Vũ Minh Hân, nhà có tiền, dáng dấp đẹp mắt, bạn trai còn đẹp trai.”
Cao Thanh Thu nhìn dáng vẻ hưng phấn của Vũ Minh Hân, cảm thấy thật châm chọc. Nhà có tiền, dáng dấp đẹp mắt, liền có thể cướp bạn trai người khác sao?
Mặc dù Cao Thanh Thu bây giờ đã chẳng còn cảm giác gì với Đinh Cẩn, thế nhưng thấy hai người này ở cạnh nhau, trong lòng vẫn có chút không thoải mái.
Cô tình nguyện Đinh Cẩn tìm con heo, cũng không muốn nhìn thấy cậu ta ở bên Vũ Minh Hân.
Đột nhiên có người xì một tiếng.
"Có gì mà hâm mộ? Các cậu nếu như có mặt mũi cướp bạn trai của tri kỷ mình, cũng có thể ôm mỹ nam trường học trở về nhà!"
Cao Thanh Thu ngẩng đầu lên nhìn, phát hiện người vừa nói là Trương Tâm Dao ban nãy vừa chào hỏi với cô.
Các bạn học nữ đều nhìn Trương Tâm Dao: " Cướp bạn bạn trai gì cơ?"