Hồ Tiểu Tri nói: "mình nhớ cái điện thoại kia còn rất tốt mà!"
Cô ta nhìn Hồ Tiểu Tri một cái, nói: "Nhìn quá lâu cảm thấy xấu liền đổi."
"Lần sau không muốn nhìn nữa trực tiếp cho mình dùng là được rồi." Hồ Tiểu Tri cười một tiếng, nửa đùa nửa thật.
Vũ Minh Hân nói: "Được."
Hai người vừa nói chuyện vừa cười đùa, thì Cao Thanh Thu từ bên ngoài đi vào. Cô đeo balô, thoạt nhìn cùng bình thường không có cái gì khác, chẳng qua là trên chân một đôi giày mới đặc biệt đẹp mắt.
Vũ Minh Hân đối với mấy cái này nhãn hiệu luôn luôn rất có nghiên cứu, mà đôi giày này của Cao Thanh Thu, đúng lúc là đôi cô ta đang muốn mua, lại không mua nổi.
Hiện tại, đôi giày này lại bị Cao Thanh Thu mang ở trên chân!
Đệt!
Loại cảm giác thứ đồ mình thích bị người khác cướp mất này làm cho Vũ Minh Hân có một loại rất cảm giác không thoải mái.
Cao Thanh Thu nhìn xuống Lâm Vi mới vừa tỉnh ngủ, mỉm cười lên tiếng chào, sau đó đến vị trí của mình, đem balô để xuống, vừa vặn nhận được cuộc gọi đến của Hoa Ngọc Thành.
Hoa Ngọc Thành ở trong điện thoại hỏi: "Tới rồi sao?"
"Đến rồi." Cao Thanh Thu nói.
Từ Nhà họ Hoa qua tới nơi này tương đối xa một chút, theo ra ngoài đến bây giờ, hơn hai giờ.
Cao Thanh Thu gọi điện thoại thời điểm, ánh mắt của Vũ Minh Hân rơi vào tay Cao Thanh Thu,điện thoại di động mới. Cùng điện thoại di động của cô ta giống nhau như đúc, đều là Iphone mới nhất!
Cao Thanh Thu không phải là cùng Hoa Ngọc Thành kết thúc rồi sao?
Cô từ đâu mà có tiền?
Lấy thu nhập của Cao Thanh Thu, không có khả năng mua được giày, còn mua được điện thoại di động!
Chẳng lẽ là Đinh Cẩn mua cho?
Nhất thời cảm thấy Cao Thanh Thu thật sự rất không biết xấu hổ!
Lại dám gạt Đinh Cẩn mua đồ cho mình.
Cao Thanh Thu mới vừa cúp điện thoại, chỉ nghe thấy Hồ Tiểu Tri nói: "Thanh Thu, cậu đổi di động rồi hả?"
Trước Cao Thanh Thu dùng là một chiếc điện thoại cũ kĩ đã dùng được hai năm, cùng Vũ Minh Hân so với quả thực là người của hai thế giới, cộng thêm bình thường mặc quần ảo cũng rất phổ thông, làm cho Hồ Tiểu Tri cảm thấy, trong nhà Cao Thanh Thu không có tiền, nói cách khác là nghèo.
Nhưng giờ cô lại có thể mua được mẫu iphone mới nhất...
Nhất thời cách nhìn Cao Thanh Thu có chút thay đổi.
Mắt thấy Hồ Tiểu Tri lại có thể đi khen ngợi Cao Thanh Thu, Vũ Minh Hân có một loại cảm giác bị mất mặt, chua xót nói: "cậu nếu có thể giống như cô ta đi đào mỏ đàn ông, cậu cũng có thể a!"
Cao Thanh Thu nhìn Vũ Minh Hân một cái, những lời này của Vũ Minh Hân nói tới rất khó nghe, bất quá, Cao Thanh Thu cũng không cảm thấy tức giận, ngược lại cảm thấy buồn cười.
Vũ Minh Hân đây là đang cảm giác mình cướp danh tiếng của cô ta, mất hứng chứ gì?
Phải biết bình thường Vũ Minh Hân, đều là ở trước mặt mọi người là người nhu thuận, giả bộ làm người tốt, nhanh như vậy liền lộ ra nguyên hình?
Lâm Vi từ trên giường xuống, nhìn Vũ Minh Hân một cái, "Nói như vậy là quá đáng rồi đấy! Cậu cũng đâu có tận mắt thấy, làm sao có thể nói bậy bạ."
Trước bị Hồ Tiểu Tri bêu xấu qua một lần, Lâm Vi hiện tại rất ghét nghe được lời như vậy.
Vũ Minh Hân cứng đờ, nhìn Lâm Vi một cái, không nghĩ tới bình thường thoạt nhìn lãnh đạm như vậy, Lâm Vi lại thay Cao Thanh Thu nói chuyện.
Hai người này quả nhiên là giống nhau, để cho người nhìn liền ghét.
Vũ Minh Hân nói: "mình cùng Cao Thanh Thu là bạn học cấp ba, cô ta là người như thế nào, mình so với cậu rõ ràng hơn."
"Vậy cô ngược lại là nói một chút, tôi là người như thế nào?" Cao Thanh Thu nhíu mày, tiếp Vũ Minh Hân mà nói.
Cô đối với nhân phẩm của mình không thẹn với lương tâm, nếu có thẹn, thì phải là Vũ Minh Hân.