" Em có chắc không phải em cố ý không?"
Anh liền cảm thấy có gì mờ ám!
Sao cô có thể chủ động như vậy cơ chứ?
Rõ ràng chính là cố ý đùa giai
Cao Thanh Thu phân bua: "Thật sự không phải mà "
Cái này cô cũng đâu chi phối được đâu?
Không nghĩ tới anh lại hoài nghi cô
Hoa Ngọc Thành giận dỗi nói: "Không nghe"
“...”
Cao Thanh Thu bò lên giường, kéo chăn đắp kín, nhìn thấy Hoa Ngọc Thành có vẻ tức giận, nhớ tới lúc nãy cô vừa châm lửa đốt giếng dầu, lửa cháy bùng lên rồi cô lại đột nhiên có nguyệt san, khó trách anh tức giận như vậy
Nhưng mà nhìn anh giận dỗi như vậy, Cao Thanh Thu lại rất vui vẻ
Ai bảo anh bình thường toàn bắt nạt cô!
Hoa Ngọc Thành nhìn cô một cái, thấy trong đáy mắt cô xẹt qua một nụ cười tinh nghịch, anh nhíu mày "Buồn cười lắm sao?"
Anh sắp bị cô làm cho tức điên lên mà cô còn cười được!
Đúng là cô vợ mất nết!
Cao Thanh Thu nhẹ nhàng ừ một tiếng, " Buồn cười thật mà "
Hoa Ngọc Thành không thể làm gì cô, ai bảo đến kì kinh nguyệt cô là lớn nhất nhà chứ?
Anh thất vọng ôm cô, "Ngủ đi"
"Khó chịu lắm à?" Cao Thanh Thu biết, lúc này bắt anh nhẫn nhịn chẳng khác gì chịu cực hình
"Im miệng" Hoa Ngọc Thành không muốn cùng cô thảo luận cái đề tài này nữa
-
Buổi sáng, Cao Thanh Thu đang cùng Hoa Ngọc Thành ăn sáng, cô nói với anh: "Hôm nay là sinh nhật Lâm Vi, buổi tối em muốn cùng cô ấy đi ăn sinh nhật, sau đó đi Karaoke nên chắc sẽ về muộn "
Cô có thói quen trước khi ra khỏi cửa sẽ nói với anh lịch trình của mình
Hoa Ngọc Thành nhìn cô, cao lãnh mà đáp một tiếng, "Ừm"
Hai người vừa nói chuyện, điện thoại của Cao Thanh Thu liền vang lên, cô nghe điện thoại, là thân thích trong nhà gọi tới, " Alô, Thanh Thu à! Thím Linh đây "
“...” Người đang gọi đến là thím của Cao Thanh Thu, là em dâu hờ của bố cô, bởi vì chồng của thím này không phải là em trai ruột của bố Cao Thanh Thu, chẳng qua chỉ là anh em nuôi, hai nhà bình thường không qua lại với nhau, " Thím gọi cháu có chuyện gì không ạ?"
Thím Linh ở trong điện thoại cười nói: "Là như thế này, cháu xem có thể nói với chồng cháu bố trí cho chú nhà thím một công việc được không? À này, chú của cháu cũng có tuổi rồi cháu bảo chồng cháu kiếm việc gì nhẹ nhàng lương cao cho chú của cháu ấy"
“...” Cao Thanh Thu không nói gì, đây là biết Hoa Ngọc Thành giúp gia đình nhà bác cả Cô cho nên tìm đến bám víu có phải không?
Cô giả vờ không nghe rõ, đưa điện thoại ra xa một chút, "chỗ của cháu sóng kém quá, cháu không nghe rõ thím nói gì"
Cao Thanh Thu nói xong, vội vàng cúp điện thoại
Hoa Ngọc Thành nhìn thấy màn diễn sâu đíp của vợ mình, hỏi: " Sao thế?"
Cao Thanh Thu bật nói, " Một người họ hàng xa bảo em nói với anh tìm giúp một công việc"
Bởi vì đều là thân thích, nhìn thấy gia đình bác cả của Cao Thanh Thu được giúp đỡ, cho nên bọn họ cũng muốn tới thử vận may một chút
Cao Thanh Thu cảm thấy bọn họ rất hài hước, không phải bọn họ coi Hoa Ngọc Thành là phật tổ đi phổ độ chúng sinh rồi đấy chứ?
Người nào người nấy cũng chạy tới tham gia náo nhiệt
Hoa Ngọc Thành nghe xong cười hùa theo cô, cũng không cảm thấy không vui
Đương nhiên, anh cũng không vô công rồi nghề đi đồng ý loại chuyện này
Có người thật sự cần giúp đỡ thật, nhưng lại có những người chỉ muốn lợi dụng người khác
-
Cơm nước xong, Cao Thanh Thu đến bệnh viện một chuyến, bà Cao ngồi ở trên giường bệnh, nhìn thấy Cao Thanh Thu tới, sấn xổ hỏi ngay "Tao nghe nói, Ngọc Thành nó liên hệ bác sĩ giỏi cho bác cả mày, còn bố trí công việc cho hai thằng con trai nhà đấy có phải không?"
“...” Cao Thanh Thu đặt đồ ăn lên bàn, không lên tiếng
Bà Cao mồm như tép nhảy nói tiếp: " Đúng là đồ khôn nhà dại chợ mà, tao mới là mẹ ruột của mày cơ mà,muốn lấy lòng hay làm gì đi nữa thì cũng phải là tao mới phải chứ "