- Bảo Thiên Hậu tới gặp ta.
Bên ngoài Tinh Thần điện có đội ngũ Thiên Hậu đi tới, Hạ Hầu Thừa Vũ một mình đi vào nội điện, sau khi vào cửa nhìn thấy Tư Mã Vấn Thiên hành lễ với mình.
- Nương nương!
Chợt thò tay mời, mời Hạ Hầu Thừa Vũ đi cùng hắn.
Hai người một trước một sau đi tới giá sách phong phú, tìm được Thanh chủ đang xem sách cổ, Hạ Hầu Thừa Vũ hành lễ, cười mỉm nói:
- . Bệ hạ!
- Ân!
Thanh chủ vươn tay ý bảo không cần đa lễ.
Sau đó Hạ Hầu Thừa Vũ tiến lên, nàng tự mình xếp đặt sách cổ bên cạnh ngay ngắn.
Thanh chủ cũng không ngẩng đầu lên, chỉ lên tiếng hỏi:
- Thừa Vũ, ngươi có nghe qua việc phu thê Thiên Nguyên hay không?
Tư Mã Vấn Thiên lặng lẽ nhìn phản ứng của Hạ Hầu Thừa Vũ, mỉm cười nói:
- Thiên nhai xảy ra chuyện lớn như vậy, nô tì làm sao có thể không biết, nghe nói hai người cùng lùi bước, thiên nhai đã khôi phục mua bán bình thường.
Thanh chủ chậm rãi đặt sách cổ lên giá sách, tiếp tục đi về phía trước, hắn xem sách trên kệ, nói:
- Phía dưới có tiếng gió nói Bích Nguyệt chiếm thượng phong làm Thiên Nguyên đầy bụi đất là do nhà mẹ đẻ của nàng chỉ chiêu?
Hạ Hầu Thừa Vũ lại xếp sách cổ hắn vừa buông chỉnh tề, sau đó cười nói:
- Nô tì cũng nghe qua lời đồn này, nói thật cũng không liên quan đến Hạ Hầu gia, nô tì cố ý thăm một chút, trên thực tế là Bích Nguyệt trước khi động thủ đã thông tri cửa hàng Hạ Hầu gia. Bảo chưởng quầy cửa hàng truyền tin tức cho Hạ Hầu gia, bảo Hạ Hầu gia phòng bị Thiên Nguyên ra tay trên người tiểu chất Hạ Hầu Long Thành. Chỉnh đốn thiên nhai là nô tì nhận lệnh của bệ hạ. Hạ Hầu gia sẽ không thế nào với bệ hạ, cho nên cũng nghiêm khắc cảnh cáo Hạ Hầu Long Thành, ai ngờ đúng như Bích Nguyệt sở liệu, Thiên Nguyên ăn thiệt thòi từ chỗ Bích Nguyệt cho nên ra tay trên người Hạ Hầu Long Thành, trước đó có chuẩn bị cho nên Thiên Nguyên không đắc thủ. Nô tì có thể cam đoan với bệ hạ, Hạ Hầu gia thật không có chỉu chiêu cho Bích Nguyệt, việc này từ đầu đều bị Bích Nguyệt nắm giữ trong tay phân cao thấp với Thiên Nguyên, ngay cả Hạ Hầu gia cũng bị nàng mang ra làm vũ khí một hồi.
- Ah! Ha ha...
Thanh chủ dừng bước quay người, hắn lại cười vui vẻ, quay đầu lại nhìn về phía Tư Mã Vấn Thiên, cười nói:
- Đúng là bậc cân quắc không thua đắng mày râu, Thiên Nguyên lại ngã trong tay phu nhân của mình! Bích Nguyệt bình thường cũng không hiển sơn lộ thủy, lần này bị Thiên Nguyên đánh xem ra thực tức giận, không ra tay thì thôi, vừa ra tay vô cùng bất phàm, gặp chiêu phá chiêu còn có thể đẩy Thiên Nguyên ngã đầy bụi đất, quả thực đánh Thiên Nguyên không có lực hoàn thủ, rất không đơn giản! Thừa Vũ, thủ hạ của ngươi lại có cao thủ.
- Biểu hiện của Bích Nguyệt đúng là kinh diễm, Thiên Nguyên Hầu cũng không đơn giản, tiểu chất Hạ Hầu Long Thành bên kia nói lại, nói Thiên Nguyên bảo hắn nhắn lại với Hạ Hầu gia, nói khoản sổ sách này hắn sẽ tính toán với Hạ Hầu gia. Hôm nay thả ra lời đồn gây họa cho Hạ Hầu gia chính là chuyện tốt Thiên Nguyên làm, hắn sắp không khống chế được thiên nhai dưới trướng của mình, hôm nay ngay cả lão bà cũng không đứng cạnh hắn, hiển nhiên hắn cố ý châm ngòi chuyện chỉnh đốn thiên nhai để đạt được mục đích của mình.
Hạ Hầu Thừa Vũ thuận tiện chọc Thiên Nguyên một đao, Thiên Nguyên có thể hãm hại Hạ Hầu gia, Hạ Hầu gia có cơ hội tự nhiên không cho hắn sắc mặt tốt.
Quả nhiên, Thanh chủ nghe vậy ánh mắt lạnh lùng, cũng không thể nói Hạ Hầu Thừa Vũ xảo quyệt tố cáo gì đó, Thiên Nguyên làm như vậy là vì khống chế thiên nhai, mù lòa cũng nhìn ra, trên thực tế quyền quý trong triều ai không muốn khống chế thiên nhai, vào lúc này Hạ Hầu Thừa Vũ cố ý phóng đại Thiên Nguyên trước mặt Thanh chủ mà thôi, cũng miêu tả với Thiên Nguyên thành tiên phong của đội ngũ chống đối. Ở bên cạnh Thanh chủ nhiều năm như thế, Hạ Hầu Thừa Vũ rất rõ ràng Thanh chủ chán ghét cái gì, Thanh chủ cực kỳ phản cảm kẻ khiêu khích uy quyền của hắn.
Chỉ thấy Thanh chủ hừ lạnh nói:
- Đấu không thắng lão bà của mình liền lén lút làm thủ đoạn, vô dụng!
Đúng lúc này bên kia giá sách xuất hiện một người, chính là giám sát hữu sứ Cao Quan, nhìn Thanh chủ liền đi lên hành lễ:
Thanh chủ hỏi:
- Tra được không?
Cao Quan cầm một ngọc điệp.
- Tra được, Bích Nguyệt bài danh thứ chín chỉ có một ít khu vực trùng với kẻ khác, đại bộ phận địa phương thăm dò không giống người thường, hẳn không phải ăn gian.
- Ah...
Thanh chủ thò tay cầm ngọc điệp trong tay xem xét, vừa nhìn liền gật đầu.
- Hết bài này đến bài khác thăm dò khu vực, rất nguyên vẹn, không phải chắp vá lung tung mà ra, xem ra thật sự mạo hiểm trong Luyện Ngục, bởi vậy có thể nhìn ra Bích Nguyệt thật sự có vài phần tài năng và đảm lược, hiện tại trẫm càng tin tưởng việc lần này do một tay nàng bày ra. Thừa Vũ, cái tát của Thiên Nguyên quá tốt, tặng cho ngươi một nhân tài, nên chú ý nhiều một chút.
Hạ Hầu Thừa Vũ cười nói:
- Nô tì hiểu rõ.
Ánh mắt Tư Mã Vấn Thiên lập lòe một chút, hắn biết rõ, câu nói sau cùng của Thanh chủ cũng nói với hắn.Thanh chủ đã bảo hắn chú ý Bích Nguyệt.
Thanh chủ trả ngọc điệp cho Cao Quan, lại nói với Hạ Hầu Thừa Vũ:
- Đêm nay trẫm đi Thiên Tẫn Cung ngủ.
Hạ Hầu Thừa Vũ nghe vậy vui vẻ, nói:
- Dạ! Nếu bệ hạ không có phân phó khác, nô tì trở về chuẩn bị.
Nàng trở về hảo hảo rửa mặt và thay đổi cách ăn mặc.
Thanh chủ phất phất tay, chờ Cao Quan rời đi, bên người chỉ còn lại Tư Mã Vấn Thiên, Thanh chủ lại nói:
- Đông Hoa tổng trấn phủ bên kia phong thuỷ tốt, liên tiếp xuất hiện nhân tài. Ngưu Hữu Đức bên kia thế nào rồi?
Có một số việc hắn chỉ an bài Tư Mã Vấn Thiên đi làm, sẽ không để Cao Quan biết rõ, có một số việc hắn chỉ an bài Cao Quan, đồng dạng sẽ không để Tư Mã Vấn Thiên biết rõ.
Tư Mã Vấn Thiên biết rõ hắn hỏi cái gì, trả lời:
- Đã an bài ánh mắt, chờ cơ hội phù hợp sẽ xếp bên người Ngưu Hữu Đức.
Phương diện này hắn làm quen rồi, đây cũng là chức trách của hắn, người bị Thanh chủ chú ý cũng sẽ bị hắn chú ý. Không phải người nào biểu hiện tốt thì Thanh chủ cũng dùng, đầu tiên phải thăm dò chi tiết, xác nhận không có vấn đề mới thật sự bồi dưỡng tiến vào hàng ngũ.
Từ khi bốn dại Thiên Vương và mười một vị Đại Nguyên Soái thuận lợi trở về từ thế giới cực lạc, tất cả xao động trong Thiên đình bình tĩnh trở lại. Tất cả phong ba biến hóa đều bị áp xuống, chỉ cần cấp trên không loạn, phía dưới cũng không xảy ra chuyện gì, cũng làm nội tâm mọi người thở ra một hơi.