Ở một nơi khác, Long Tín trong nháy mắt cơ hồ cũng vung đao hét lên:
- Bày trận, trùng kích!
Bóng người vù vù nổ tung, hơn năm mươi vạn đại quân trong nháy mắt hiện thanh. Cũng giống như Long Tín, gào thét lên, xung phong liều chết xông lên.
Trong tinh không tựa hồ có thể thấy rõ sát khí của đại quân hai bên.
- Đại tướng quân. Ba mươi vạn đại quân của Xa Vũ tướng quân đối mặt với năm mươi vạn đại quân của kẻ địch.
Trong sảnh động, một tướng lĩnh rất nhanh xuất hiện cấp báo.
Ngao Phi căng thẳng mím chặt bờ môi nhìn chằm chằm vào la bàn, giống như thoát ra từ kẽ răng, phun ra một chữ:
- Dò xét lại!
Vương Viễn Cầu vội vàng nói:
- Đại tướng quân, nhất định phá pháp cung thuộc sở hữu của đội quân Giang Thiên Lý đã rơi vào tay kẻ địch rồi. Trong tay đối phương tăng thêm hơn một vạn phá pháp cung, bằng năm nghìn phá pháp cung của ba mươi vạn đại quân Xa Vũ, sợ rằng rất khó ngăn cản được.
Không Hãn cũng trầm giọng nói:
- Đại tướng quân, hạ lệnh viện quân xuất phát đi.
Phanh! Ngao Phi đập lên la bàn một quyền, xanh mặt nói:
- Ta dự đoán Vưu tộc bên kia ít nhất cũng có thể điều động hai đến ba trăm vạn viện binh đây. Ngưu tặc xảo trá, mới điều động đội ngũ năm mươi vạn thôi. Còn lượng lớn đội ngũ đi đầu rồi? Ta đoán tiểu tặc kia nhất định có hậu thử, liền xem ai có thể trầm trụ khí, đợi ta một chút.
Không Hãn vội vàng nói:
- Ngưu Hữu Đức có mười vạn đại quân U Minh chính là tinh nhuệ trong tinh nhuệ. Thời gian càng kéo dài sợ rằng Xa tướng quân sẽ nguy mất.
Ngao Phi sắc mặt càng thêm mấy phần hung tợn, trầm giọng nói:
- Đợi, ta tin Xa Vũ nhất định có thể chống đỡ.
Ở trong một động sảnh khác, được báo cáo tin tức, xác nhận đối phương quả thật chỉ có ba mươi vạn đại quân thì Miêu Nghị nắm chặt hai tay, bờ môi cắn chặt nhìn chăm chằm vào la bàn, chậm rãi nhắm hai mắt lại. Trong lòng hắn trùng trùng điệp điệp nhẹ nhàng thở ra một hơi. Lúc trước chỉ dự đoán là đội ngũ đối phương chỉ có ba mươi vạn, tình hình cụ thể thế nào không biết. Vạn nhất phía bên kia quân địch còn có viện quân, không theo sự phán đoán sắp xếp của hắn phải làm sao bây giờ?
Ngao Phi bố trí kỹ càng. Doanh Vô Mãn ở phái bên này không biết rõ tình hình. Mà Giang Thiên Lý Long Tín bắt lại ở bên kia có chết cũng không chịu mở miệng. Đáng tiếc Diêm Tu không có ở đó, mà thủ hạ của Giang Thiên Lý căn bản lại không biết đại quân dưới trướng Ngao Phi được điều động bố trí như thế nào.
Thân làm chủ soái, một khi phán đoán trên chiến trường bị sai, đó chính là lỗ thủng lấy đi tính mạng của vô số người đấy.
Hiện tại rốt cuộc đã xác nhận quân số của viện quân Tây Bộ rồi. Miêu Nghị bỗng nhiên mở mắt trừng lớn nói:
- Ra lệnh cho đội quân Thanh Nguyệt xuất kích, trước sau giáp kích, tiêu diệt toàn bộ.
Mà trong tinh không lúc này hai đại quân sát khí sôi trào trong nháy mắt đã chạm mặt nhau.
- Lá chắn phòng ngự, cung thủ chuẩn bị!
Xa Vũ đang ở trong đại quân trùng kích toàn lực gào thét, gân xanh trên cổ cũng lộ ra rồi. Phía đối diện, Long Tín cũng vung đao thét lên:
- Người cầm lá chắn! Lá chắn phòng ngự, cung thủ chuẩn bị!
Đại quân trùng kích phía trước, mười vạn đại quân bị bắt làm con tin của Giang Thiên Lý toàn bị đẩy lên trước. Từng người một đều lộ rõ vẻ hoảng sợ.
- Mười vạn đại quân của Giang Thiên Lý đều ở chỗ này.
- Mười vạn đại quân của Giang Thiên Lý đều ở chỗ này.
Năm mươi vạn đại quân Vưu tộc thi triển pháp thuật hô lớn lên càng tăng thêm sĩ khí của quân đội, âm thanh chấn động cả tinh không.
Ba mươi vạn viện binh Tây Bộ nghe vậy thì kinh hãi. Bên này không tung ra tin tức chiến bại. Lúc này thấy đối phương đẩy ra bia đỡ đạn, trong số đó có vô số người quen mặt. Nhất là vị đại tướng Giang Thiên Lý kia, càng không ít người biết hắn. Tại sao có thể như vậy? Bên này, trong nháy mắt trở nên bạo động, sĩ khí cũng vì thế mà trở nên hỗn loạn.
Giang Thiên Lý vẻ mặt cười thảm, trong mắt rưng rưng, lờ mờ biết rõ chủ soái của đội ngũ đang tiến tới kia là Xa Vũ.
Xa Vũ mở pháp nhãn, trong nháy mắt thấy rõ Giang Thiên Lý. Thu hết biểu hiện của người kia vào trong mắt, đồng tử hắn co rút lại. Hai mắt nhanh chóng đỏ bừng, ánh mắt lại quét qua mười vạn con tin phía trước, trong đó có không ít người từng là thuộc hạ của hắn.
- Bắn tên! Bắn tên! Bắn tên!
Xa Vũ đột nhiên đưa tay, tiếng hét gần như xé nát cuống họng, quyết đoán ra lệnh. Đây là mệnh lệnh tiến công khó khăn nhất trong cuộc đời của hắn.
Hắn thống quân nhiều năm, quá rõ ràng thế cục lúc này. Kẻ địch hô to như vậy dĩ nhiên là muốn làm loạn nhân tâm. Hắn không thể do dự. Huống chi hắn nhận được mệnh lệnh từ phía trên. Dù cho Doanh Vô Mãn có xuất hiện thì trước tiên cũng phải tru sát. Huống hồ chỉ là bọn người Giang Thiên Lý.
Phanh phanh phanh.
Tên bắn liên hồi, phá pháp cung dày đặc bắn ra, âm thanh vang rền. Lưu tinh tiễn bắn ra, da đầu từng cung thủ tê dại. Đây là đang bắn chết đồng chí huynh đệ của mình đấy.
Đối diện với vô số luồng sáng vụt đến, cảnh tượng này cỡ nào xinh đẹp, hai mắt Giang Thiên Lý rưng rưng khép lại.
Phốc phốc phốc! Trên thân Giang Thiên Lý trong nháy mắt tóe lên hơn mười đóa hoa huyết. Không có pháp lực hộ thể, toàn bộ cơ thể hắn bị uy lực của lưu tinh tiễn chia năm xẻ bảy.
Trong âm thanh vang rền, hàng phía trước đệ tử Vưu tộc cầm thuẫn hộ vệ không ngừng bị lưu tinh tiền xé mở, tạo ra vô số lỗ hổng, sau đó cứ thế hàng thứ hai tiếp người nhanh chóng lấp vào.
- Ổn định trận tuyến đầu, lui về phía sau. Bắn!
Long Tín vung đao hét to.
Phanh phanh, vô số ánh sáng bắn ra quét sạch về phía đối phương. Từ trận doanh của đối phương trong chốc lát đã thấy hàng loạt người ngựa ngã xuống.
Xa Vũ liếc thấy đối phương dùng nhiều vũ khí mạnh công kích bên này. Cứ tiếp tục kéo dài như vậy chỉ có thể thất bại. Nhất định phải cận chiến, triệt tiêu ưu thế phá pháp cung của đối phương. Hắn giơ thương hét lên:
- Trước tiên áp sát trận doanh quân địch, xuất phát.
Trong tiếng nổ vang trời, dòng người thiết giáp trùng kích không ngừng bị “mũi tên” công phá. Vừa tạo ra lỗ hổng, đội ngũ phía sau đã lập tức tầng tầng lớp lớp lần lượt bổ sung. Hai mươi vạn đại quân phía sau chính là ở chỗ này không ngừng hăng hái xông lên phía trước.