Cảm xúc mênh mông, suy nghĩ sướng thông một chút, khung cảnh máu nóng mấy trăm vạn người ngựa đại chiến, Chiến Như Ý không nhịn được hỏi:
- Ngươi bên đó chiến tổn như thế nào?
Miêu Nghị làm sao bại lộ quân tình cho nàng, trả lời:
- Doanh Thiên Vương trong lòng rõ ràng là được.
Chiến Như Ý:
- Ngươi tìm ta chính là vì khiến cho ta chuyển lời này?
Miêu Nghị:
- Dạ vâng!
Chiến Như Ý:
- Ngươi là muốn khoe khoang đối với ta sao?
Khoe khoang? Miêu Nghị cũng không biết lời này từ đâu mà nói đến, trả lời:
- Mạt tướng không cần gì phải khoe khoang cái gì đối với nương nương, chỉ là muốn nhờ cho nương nương đưa chuyển một lời nói thôi.
Chiến Như Ý:
- Tại sao không tìm người khác mà lại tìm ta? Ta cũng không tin ngươi đường đường một phương chư hầu còn tìm không được những người khác chuyển lời. Tại sao tìm ta? Ta ở trong lòng của ngươi rất trọng yếu sao?
Miêu Nghị quả thực không nói nên lời, cái này có dính dáng quỷ gì đến chuyện đó chứ, không nguyện dây dưa cùng nàng:
- Nương nương nếu như không nguyện chuyển lời này, mạt tướng tìm những người khác là được rồi.
Chiến Như Ý:
- Lời ta có thể giúp ngươi chuyển, ngươi sẽ không sợ ta nói cho bệ hạ?
Miêu Nghị:
- Nương nương nói đùa rồi, xem ra nương nương cũng không muốn làm liên lụy đến Doanh gia! Mạt tướng còn có chuyện phải xử lý, không tiện quấy rầy nữa rồi.
Hai người kết thúc liên hệ xong, Miêu Nghị nhìn tinh linh trong tay nhẹ nhàng thở dài một cái.
Mà Chiến Như Ý cũng nhìn tinh linh trong tay yên lặng hồi lâu. Cuối cùng thu hồi, lại đổi một cái tinh linh ở trong tay, trực tiếp liên hệ với bản thân Doanh Cửu Quang.
- Trong số người ở hàng cháu của Doanh gia, Chiến Như Ý là một người duy nhất có thể có tinh linh trực tiếp liên hệ với Doanh Thiên Vương, những người khác đêu không có đãi ngộ này.
Ngân Sương, Bạch Tuyết nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của nàng. Thiên phi nương nương dường như ngoại trừ sẽ dùng Tinh linh liên hệ cùng cha mẹ ra, sẽ không liên hệ với những người khác. Nhưng có thể thấy Thiên phi nương nương dường như lại không giống như là đang liên hệ cùng cha mẹ, đáng được hoài nghi.
Nói đến chuyện liên hệ tinh linh, Ngân Sương, Bạch Tuyết có chút kiêu ngạo, toàn bộ hậu cung chỉ sợ đều phải cám ơn Thiên phi nương nương, bởi vì có một số việc là hai người bọn họ tận mắt nhìn thấy, chính tai nghe được đấy.
Bệ hạ cảm thấy Thiên phi nương nương có chút buồn bực, nói trên tay nương nương có lệnh bài của ông ta, có thể không cần thông báo lúc nào cũng có thể ra ngoài đi một chút, cũng khuyên nương nương đi giải sầu nhiều hơn một chút. Nương nương nói không cần, như vậy đã tốt vô cùng rồi. Bệ hạ lại cho nương nương không có chuyện gì liên hệ với người nhà nhiều một chút, để khỏi ở chỗ này buồn bực. Nương nương nói hậu cung bị phong tỏa tinh linh truyền tin, không tất yếu phải sử dụng, mà muốn dùng cũng không được.
Vì thế bệ hạ trầm ngâm một trận, nói chuyện này ông ta sẽ xử lý.
Ngày hôm sau, bệ hạ liền tìm cái lý do giải trừ truyền tin đại trận phong tỏa tinh linh ở hậu cung. Người khác không biết nguyên nhân chân chính, hai người bọn họ lại rất rõ ràng. Bệ hạ vì nương nương mà giải trừ quy củ từ khi hậu cung thành lập tới nay. Phần vinh hạnh này khắp thiên hạ sợ chỉ có một mình nương nương mới được hưởng, ngay cả Thiên Hậu đều không bằng.
Bờ sông, Doanh Cửu Quang khuôn mặt u ám đứng chắp tay chợt hơi động thân tình, rõ ràng có vài phân kinh ngạc, móc ra một cái tinh linh.
Lão có chút bất ngờ, không ngờ rằng Chiến Như Ý sẽ liên hệ cùng mình. Tinh linh tống tặng cho Chiến Như Ý trước khi tiến cung để có sự liên hệ qua lại với Chiến Như Ý. Nhưng mà Chiến Như Ý cho tới bây giờ cũng chưa dùng qua... lần này vẫn là lần đầu tiên. Lão không biết Chiến Như Ý tại sao phải đúng lúc này liên hệ mình, chẳng lề chuyện có quan hệ với Hắc Long Đàm hoặc là Thiên cung có biến hóa gì?
Sau khi kết nối xong, Doanh Cửu Quang khách khí đáp lời:
- Lão thần thỉnh an Thiên phi nương nương!
Chiến Như Ý:
- Ngưu Hữu Đức vừa rồi liên hệ ta...
Nàng đem nguyên thoại mà Miêu Nghị cần nhờ nàng chuyển cáo chuyển đạt y nguyên như thế.
Doanh Cửu Quang sửng sốt:
- Ngưu Hữu Đức tại sao phải liên hệ nương nương?
Chiến Như Ý:
- Ta cũng không hiểu là có ý gì.
Doanh Cửu Quang hơi lộ ra vẻ trầm mặc, có chút hiểu rõ dụng ý của Miêu Nghị, không dùng người bị bắt ở Hắc Long Đàm liên hệ với lão là đang bày tỏ thành ý đàm phán, bày tỏ việc không nguyện kích thích lão. Nhờ Thiên phi chuyển lời cũng là hi vọng lão có thể tỉnh táo suy tính một chút.
Trên thực tế hiệu quả rất rõ ràng, nếu để cho Doanh Vô Mãn và Chiết Xuân Thu hai tên làm hỏng chuyện đó đến nói chuyện, lão sẽ lập tức nổi trận lôi đình. Nếu như Chiến Như Ý lên tiếng rồi, đích xác khiến cho lào giữ vững sự tĩnh táo, cũng không có khả năng trực tiếp nói cứng lời gì đối với Chiến Như Ý.
Ngưu Hữu Đức có thể suy tính đến một điểm này, là bỏ ra tâm tư rồi. Doanh Cửu Quang đại khái hiểu đối phương là thật sự muốn đàm phán, không phải là đang đùa với lão.
- Cận Vệ quân đến vị trí nào rồi?
Doanh Cửu Quang nghiêng đầu hỏi một tiếng.
Tả Nhi nói:
- Đoán chừng tối đa một cái canh giờ liền nhất định đến được Hắc Long Đàm.
Doanh Cửu Quang chậm rãi ngẩng đầu, nhắm hai mắt lại, chậm rãi nói:
- Ngưu Hữu Đức không muốn đánh nữa.
- Cái gì?
Tả Nhi ngạc nhiên, tên kia từ lúc mới bắt đầu không phải là theo tiết tấu đánh đến chết sao?
Doanh Cửu Quang lắc Tinh linh trên tay, báo cho Chiến Như Ý biết:
- Báo cho hắn tuyển địa phương.
Chiến Như Ý:
- Ngoại công, chuyện Hắc Long Đàm thật sự có quan hệ với ông?
Doanh Cửu Quang:
- Nương nương, đây không phải là điều nương nương nên hỏi tới, đem lời của ta nói cho hắn biết, hắn tự nhiên biết là có ý gì.
Thu Tinh linh xong, Doanh Cửu Quang lại cúi đầu nhìn về phía bóng chiếu ngược của tự bản thân mình trong dòng sông, có chút bất đắc dĩ nói:
- Nói cho Vương Viễn Kiều, dừng tay đi! Bảo Không Hãn đi đàm phán.