Hậu quả kia qua thật hắn không dám nghĩ tiếp, đời này chưa từng hoang sợ đến mức như bây giờ, lúc này hắn mới hận bản thân vì cái gì không tu luyện cho tử tế, vì cái gì không nghe lời đại ca chăm chú tu luyện, nếu không đủ đánh không lại cũng có thể chạy a!
Mộc Na ở bên người đã run rẩy không thôi, Bát Giới tấn tốc quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Mộc Na sa vào tinh thần thất khống, chính lung la lung lay muốn đi ra ngoài.
Bát Giới hãi hùng khiếp vía, tấn tốc ngắt ra chỉ quyết xoa lên não đại Mộc Na, mặt hiển sắc thái thánh khiết thanh minh, ngoài miệng niệm niệm có từ nói:
- Phi ma phi kiếp, bất trụ bất không, vô trần vô cấu, mạc ảnh mạc từ, vật sân vật ai, nan thủy nan chung, niêm hoa hướng quân, như thi nhất mộng...
Đợi đến cảm giác Mộc Na đã thanh tỉnh lại, tấn tốc dặn dò nói:
- Mộc Na, đừng để ngoại vật ảnh hưởng, tâm tư ngươi thuần tịnh, chỉ cần tâm thần thủ nhất, tà ma khó xâm. Ngồi xuống! Tâm thần thủ nhất, chớ có tạp niệm!
Mộc Na đối với hắn bách y bách thuận, nghe lời khoanh chân ngồi xuống làm theo, cả người sa vào trong thanh tịnh, quả nhiên khó có tạp niệm ảnh hưởng được nàng.
Đồng thời điểm nàng khoanh chân ngồi xuống, Bát Giới cũng không dám sơ suất, chi pháp thủy chung chống lên não đại Mộc Na, một tay lấy ra tinh linh liên hệ Miêu Nghị, khẩn cấp cầu viện đại ca.
Đến lúc này, một mình hắn xảy ra chuyện gì còn dễ nói, quan hệ đến Mộc Na cùng hài tư trong bụng Mộc Na, đối với hắn con quan trọng hơn cả tính mạng bản thân, hắn không cố được qua nhiều, đại ca biết thì để đại ca biết thôi, chỉ cần có thể giữ được Mộc Na là được, hài tử không có sau này còn có thể lại muốn, chỉ cần nữ nhân mà mình yêu mến không xảy ra chuyện là được, chốc nữa đại ca muốn làm sao trách phạt hắn đều nhận.
Đến bước nay, hắn chỉ có thể hướng Miêu Nghị khẩn cấp cầu viện, tìm người khác chưa chắc đã có biện pháp, khoan nói hậu quả sau khi Ngọc la sát biết chuyện, Ngọc la sát cũng không biết lộ tuyến con đường này, trong những người hắn nhận thức chỉ có đại ca là rõ ràng nhất, cũng chỉ có đại ca mới có thể tìm tới nơi này, không tìm Miêu Nghị thì còn có thể tìm ai?
Thời này khắc này, Miêu Nghị đã thành hi vọng duy nhất của hắn, nhìn tốc độ đuổi theo của đối phương liền minh bạch, đều là cao thủ, bên mình căn bản trốn không thoát, chỉ có thể gửi hi vọng vào đại ca, cùng thế lực không lồ trong tay có thể giúp được hắn.
Trong Ngưu Thiên Vương phủ, Miêu Nghị đang cùng Vân Tri Thu tản bộ trong lầu các, dặn dò Vân Tri Thu một ít sự vụ cần chú ý, trước khi hắn rơi đi co một ít sự tình khẳng định phai an bài ổn thõa.
- Bát Giới tới tấn.
Miêu Nghị xách ra tinh linh, cũng không qua để y, còn tưởng rằng Bát Giới lại muốn hướng mình tố khổ, con chuẩn bị quở mắng Bát Giới một trận.
Vân Tri Thu hé miệng khẽ cười, từ thần tình nhíu mày cua Miêu Nghị liền đoán ra Bát Giới sẽ bị mắng, tiểu thúc tử kia cũng thường xuyên kêu khổ với mình, nói ngốc ở chỗ kia thực sự quá buồn bực, nàng chỉ có thể ôn tồn khuyên nhủ, nói mấy câu đại loại như là người ăn được khổ mới là thượng nhân.
Cả hai không ngờ được rằng, những lời tố khổ kia toan là thu đoạn Bát Giới lừa gạt bọn hắn mà thôi.
Câu đầu tiên Miêu Nghị hồi phục là:
- Lại làm sao vậy?
Ai ngơ Bát Giới hồi phục lại là:
- Đại ca, cứu mạng a, nhanh cứu mạng, ta đụng phải Yêu Tăng Nam Ba!
Miêu Nghị chấn kinh, cho là Yêu Tăng tìm đến tàng bảo địa của Nam võ môn, tấn tốc hỏi dò:
- Vị trí hiện tại của ngươi là đâu?
Vân Tri Thu hiếm thấy Miêu Nghị phản ứng như thế, đặc biệt là thần sắc căng thẳng của Miêu Nghị khiến nàng càng thêm lo lắng, không biết đã xảy ra chuyện gì mà khiến nam nhân của mình có phản ứng lớn như vậy.
Bát Giới: Ngay trong mật đạo tiến hướng Cực lạc giới a! Đại ca, muốn chết người rồi, nhanh cứu ta!
Miêu Nghị sửng sốt một lúc, hỏi: Không phải người đang tu luyện trong Tàng bảo địa ư? Sao gặp phải hắn trên đương tơi Cực lạc giới?
Bát Giới: Đại ca, ngàn sai vạn sai đều là ta sai, là ta nhịn không được tịch mịch chạy ra ngoài chơi, ai ngờ xui xẻo đụng phai lão yêu quái kia! Đại ca, chốc nữa ta giải thích cung ngươi, ta trốn không được quá lâu, hắn sắp tìm đến rồi, nhanh cứu ta a!
- Tên khốn kiếp!
Miêu Nghị nhịn không được mắng ra tiếng, thiếu chất bị Bát Giới làm cho tức đến thổ huyết, chẳng qua Bát Giới nói không sai, hiện tại đích xác không phải lúc so đo cái này, Diêm Tu cũng đang trên đường qua bên kia, có lẽ còn kịp, vội hỏi: -Nói cụ thể nhất, cuối cùng đang ở vị trí nào?
Bát Giới: Lộ tuyến này lại không có trên tinh đồ, không biện pháp nói cụ thể a, ta chỉ biết khoảng ở phụ cận vị trí chính giữa lộ tuyến thôi.
Miêu Nghị: Ngươi tận lượng kéo dài thời gian, nhân mã của ta sắp đến rồi!
Bát Giới: Đại ca, ta cho người làm trầu làm ngựa đều được, phải cứu ta a, ta...
Miêu Nghị lười nhác nói nhảm vơi hắn, lại tấn tốc liên hệ Diêm Tu, thông báo tình huống khẩn cấp, để Diêm Tu nhanh chóng dẫn người cứu viện.
Diêm Tu: Vương gia, không có vị trí cụ thể ư?
Miêu Nghị càng thêm giận dữ: Nghĩ biện pháp tìm!
Liên hệ xong tay nắm lấy tinh linh khoái tốc đi tới đi lui, một mặt lo âu, mặt trước vừa chơi Yêu Tăng một vố, không ngờ lại đụng phải chuyện này, hỗn đản này gây chuyện đúng là không biết thế nào mà lường.
Vân Tri Thu:
- Làm sao vậy, xảy ra chuyện gì?
- Lão nhị đụng phải Yêu Tăng Nam Ba...
Miêu Nghị tấn tốc kể lại đại khai tình hình.
Vân Tri Thu cũng tức giận đến giậm chân:
- Lão nhi hỗn trướng, chốc nữa ta phải cho hắn một trận mới được!
Hiện tại hai người còn chưa biết Bát Giới đến cùng đã làm chuyện gì, nếu biết được nhưng chuyện Bát Giới đã làm, con không bị tức đến thổ huyết mà chết.
- Được rồi!
Đột nhiên Vân Tri Thu như nghĩ đến cái gì, bắt lấy cánh tay Miêu Nghị, nói:
- Nhanh! Thất giới đại sư đang ở bên cạnh Diêm Tu, giới môn công pháp của Thất giới đại sư có thể cảm ứng được vị trí Bát Giới!
Ba! Miêu Nghị đưa tay vỗ lên trán, làm sao quên mất việc này, may mà có Vân Tri Thu nhắc nhở, hắn vội vàng lần nữa liên hệ với Diêm Tu, để Diêm Tu mời Thất giới đại sự giúp đỡ tìm kiếm vị trí cụ thể.