Mục lục
Phi Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thanh Cúc kinh hãi nói:

- Vì sao?

Dương Khánh không muốn nói gì, từ chuyện của Chư Cát Thanh thấy được nguy hiểm từ trên người Miêu Nghị, than thở:

- Miêu Nghị đã không còn là Miêu Nghị năm đó, đã hơi lộ ra phong thái kiêu hùng, ta làm càng nhiều, hắn tương lai sợ là càng không tha cho ta.

Thanh Cúc không hi vọng chứng kiến cục diện hắn mới xuất hiện.

- Đại nhân nếu nói như vậy, thực sự không được sao không tự lập, bằng sự thông minh tài trí của đại nhân, tương lai thành tựu nhất định không thua Miêu Nghị.

Ha ha! Dương Khánh lắc đầu cười nói:

- Kỳ thực tỉ mỉ suy nghĩ một chút. Kim Mạn nói ta có mấy lời nói không sai, có một số việc Miêu Nghị có thể làm được, ta lại không làm được chuyện này không quan hệ đến thông minh tài trí. Tóm lại, ta và Miêu Nghị khác biệt ở chỗ nào? Dùng chính câu nói khiêm tốn năm đó của Miêu Nghị, lại chính là then chốt, hắn ít đọc sách!

Lời giải thích này khiến Thanh Cúc không nói nên lời.

Hoang vu tinh cầu, loạn thạch lâm, nhìn tinh không đầy sao. Vân Tri Thu chậm rãi thu lại tinh linh trên tay, tâm trạng trên mặt khó hiểu.

Làm chủ mẫu, cái chết của Chư Cát Thanh, Tần Vi Vi vẫn hướng nàng bẩm báo một tiếng, Vân Tri Thu cũng kinh ngạc, có chút không tin Miêu Nghị sẽ xử tử Chư Cát Thanh, hỏi vì sao xử tử, Tần Vi Vi nói cũng không biết nguyên nhân gì. Nàng sau đó trực tiếp liên hệ Miêu Nghị tự mình nghiệm chứng việc này, Miêu Nghị tựa hồ hơi không kiên nhẫn mà thừa nhận, trên tay có chuyện quan trọng, không muốn cùng nàng dài dòng.

Nàng hiểu rất rõ Miêu Nghị, nhưng liên tiếp phái Diêm Tu cùng Dương Triệu Thanh coi chừng Trung túc tinh cung, là có ý bảo hộ Chư Cát Thanh, đang yên lành sao lại xử tử Chư Cát Thanh?

Vân Tri Thu lại lấy tinh linh ra trực tiếp liên hệ Dương Triệu Thanh, hỏi chuyện gì xảy ra.

Dương Triệu Thanh đem tình hình lúc đó nói qua một cái, biểu thị cũng cảm thấy ngoài ý muốn đối với việc đại nhân lúc đó đột nhiên muốn xử tử Chư Cát Thanh, hắn muốn thông báo nàng một tiếng, để cho nàng xử lý, thế nhưng đại nhân ngăn lại.

- Leo lên nóc nhà hát?

Tay cầm tinh linh Vân Tri Thu chân mày nhăn lại, trầm ngâm hồi lâu sau, chợt nghiêng đầu nói:

- Diêm Tu!

Giống như quỷ mị vậy, Diêm Tu im ắng xuất hiện ở bên cạnh nàng, khàn khàn nói:

- Phu nhân!

Vân Tri Thu đem chuyện Chư Cát Thanh bị Miêu Nghị

ban cho cái chết đại khái nói với hắn:

- Ngươi đi qua tiểu thế giới xem sao, lợi dụng thần thông của ngươi, tra hỏi thủ vệ Trung túc tinh cung một chút, nhất là người báo cáo tin tức, việc này ta cảm thấy có gì đó không thích hợp!

Diêm Tu chần chờ nói:

- Phu nhân, đại nhân bảo ta bảo vệ an toàn của người có phải đợi chuyện với các đại nhân bên kia kết thúc hẵng nói?

Vân Trị Thu:

- Ta chỗ này không cần ngươi phải bảo hộ, đi ngay bây giờ, lập tức! Nàng lo lắng vạn nhất thực sự là có người nào giở trò, sợ đến trễ có người sẽ hủy chứng cớ. Diêm Tu rầu rĩ nói:

- Có cần báo trước đại nhân một tiếng?

Vân Tri Thu bỗng nhiên xoay người, trợn mắt nói:

- Diêm Tu, ta không quản được ngươi hay sao? Chuyện trong nhà người nào quản? Ngươi phải hiểu rõ một điểm, thân phận của ngươi không chỉ là thủ hạ của đại nhân, mà còn là một thành viên trong cái nhà này, trong nhà đã xảy ܵra chuyện ngươi hiểu hay không?

Diêm Tu biết nàng muốn nói tới đạo lý nam chủ ngoại, nữ chủ nội, nữ nhân này nổi giận ngay cả Miêu Nghị cũng phải sợ, huống hồ là hắn, có chút bất đắc dĩ hạ thấp người nói:

- Vâng!

Dứt lời lắc mình lướt về phía tinh không.

Vân Tri Thu nhìn theo, trên mặt lộ vẻ sầu lo, từ góc độ nào đó mà nói, nàng ngược lại hy vọng là có người động tay động chân, mà không phải Miêu Nghị tâm tình cuồng bạo gây nên, nhớ tới năm đó Miêu Nghị không kìm chế được nỗi lòng ai cũng không tin tưởng thậm chí muốn xử tử Cơ Mỹ Lệ các thiếp thất, nàng rất lo lắng, lo lắng Miêu Nghị biến thành cái loại người thân không nhận, nếu thật như vậy, hai người tiếp tục không tín nhiệm lẫn nhau thì còn có ý nghĩa gì?

Diêm Tu vừa đến tinh không, liền lập tức liên lạc Miêu Nghị, đem chuyện Vân Tri Thu bảo hắn đi làm thông báo một tiếng.

- Đi đi! Đi đi!

Đây chính là hồi phục của Miêu Nghị.

Miêu Nghị cảm xúc có chút phiền toái, từ sau khi biết Chư Cát Thanh đã chết trong lòng có chút hối hận, chính vì vậy không muốn nhắc lại việc này, mà chuyện tựa hồ có chút không ngưng được. Hết Tần Vi Vi liên hệ hắn, lại đến Vân Tri Thu liên hệ hắn, ngay cả Diêm Tu cũng chạy tới tham gia náo nhiệt, mấy người này có phải điên rồi không? Không biết trên tay hắn đang có chuyện quan trọng sao?

Gia sự chưa giải quyết xong, trước mắt lại có tin vui, thu tinh linh Dương Triệu Thanh bẩm báo:

- Đại nhân, Thiên Nhai các nơi nhân mã bao vây đã rút lui!

Miêu Nghị nhanh chóng vứt bỏ lo lắng, sờ lên cằm lẩm bẩm:

- Lẽ nào chiến sự đã có kết quả?

Nguồn tin tức của hắn không cách nào trước tiên nắm giữ động tĩnh sào huyệt Doanh Cửu Quang, hết lần này tới lần khác Hạ Hầu Lệnh bên kia lại không báo cho biết tình hình thực tế, không biết có phải là sợ bại lộ Hạ Hầu gia bên kia có thám tử hay không, thêm vào đó lúc này lại đắc tội Hạ Hầu Lệnh.

Hoàng Phủ Quân Nhu bên kia cũng không tới tin, hắn chỉ có thể lập tức liên hệ Hạ Hầu Thừa Vũ, nhưng Hạ Hầu Thừa Vũ bên kia cũng không rõ tình hình.

Đang muốn liên lạc với Bàng Quán, ai ngờ Bích Nguyệt chủ động tới tin, báo cho biết Doanh Cửu Quang chiến bại. người của Doanh Cửu Quang cơ bản đã chết trận sa trường, bị quân cận vệ chém thủ cấp, thân vệ nhân mã của Doanh Cửu Quang binh bại như núi đổ, Thiên Nguyên đi theo Hùng Kỳ liều mạng giết ra khỏi vòng vây chạy trốn, bây giờ đang bị truy sát, khẩn cấp tới tin cho nàng, để nàng mau chạy!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK