- Khấu gia tất nhiên là không cần nói, lại đến cửa Hạ Hâu gia, Quảng gia và Hạo gia, cuối cùng Vân Tri Thu mới đi gặm một cục xương cứng nữa, Doanh gia!
Xét thấy mấy nhà khác đều xá gì, Doanh gia hiển nhiên không thể nào quá hẹp hòi, Vân Tri Thu coi như cũng có qua lại với quản gia Tả Nhi.
Cạy cửa của mấy nhà đó, Vân Tri Thu lại đi quan hệ với cấp dưới liền dễ dàng hơn nhiều, bên dưới không ai có thể cao hơn so với cánh cửa của mấy nhà kia, bất kể có muốn thân thiết với Miêu Nghị bên này hay không, chí ít biểu hiện ngoài mặt cũng cùng Vân Tri Thu qua đi.
Đến lúc này, gia đình những vị đại thần đứng hàng triều đình đó đều có quan hệ với Vân Tri Thu, còn về tầng cấp cấp dưới, nhân số thực sự là quá nhiều, Vân Tri Thu cũng đút lót không tới, cũng chỉ có thể giải quyết tầng lớp trên.
Bất kể việc qua lại này có bao nhiêu chân tình thật ý, nhân vật tầng thấp nhất sau khi nghe nói đến quan hệ này, trước tình hình không nhận được thụ ý của cấp trên, quả thực cũng không có ai dám tìm tới U Minh Đô thống phủ gây phiền phức, ít nhất nhân mã đóng quân xung quanh U Minh chi địa cũng không có ai ở không đi.
Sau khi xây dựng những quan hệ đó, Từ Đường Nhiên âm thầm thống lĩnh “Tụ Hiền Đường” hành động càng dễ dàng hơn. Từ Hiền Đường vốn là do Vân Tri Thu trực tiếp quản lý, một khi Tụ Hiền Đường buôn bán gặp phải một chút phiền phức, Vân Tri Thu cũng sẽ tìm người đến khơi thông. Thí dụ như lúc ở chỗ vị đại quan nào đó trong cảnh nội gặp phải chút phiền phức, Vân Tri Thu cũng sẽ liên hệ với phu nhân của vị đại quan đó, xin nói giúp mấy câu.
Thường xuyên có qua lại, phu nhân của các đại quan bất kể có phải thật sự có giao tình với Vân Tri Thu hay không, Vân Tri Thu bình cũng rất biết làm người, bị Vân Tri Thu tìm đến trên đầu rồi cũng không tiện dễ dàng bác bỏ tình cảm và thể diện, công thêm Vân Tri Thu dùng lời đưa lên, một chút chuyện nhỏ không cẩn thận sẽ làm tổn hại đến thể diện của mình, vì thế không phải chuyện gì lớn, cũng sẽ không cho gọi cấp dưới, người bên dưới còn có thể không cho phu nhân của đại lão cấp trên một chút thể diện ư? Rất nhiều phiền phức của Tụ Hiền Đường cứ như vậy đi qua.
Có Vân Tri Thu khơi thông quan hệ, Từ Đường Nhiên thi hành thống lĩnh Tụ Hiền Đường có rất nhiều chuyện dễ xử lý hơn nhiều, năm này qua tháng khác, Tụ Hiền Đường hôm nay âm thầm buôn bán đã làm được tương đối lớn rồi, vì Miêu Nghị cung cấp một lượng tài lực khổng lồ để chống đỡ, vượt xa thu nhập của U Tuyền, đồng thời cung cấp cho Miêu Nghị còn có thông tin tình báo ở các phương diện.
Mà có nguồn tài lực khổng lồ, Vân Tri Thu đi đút lót tạo quan hệ lại ung dung hơn rất nhiều, quý phu nhân giúp đỡ giải quyết phiền phức, thậm chí nàng cũng có hậu lễ đưa đến, dưới sự tuần hoàn nhẹ nhàng, các quý phu nhân của các nhà đối với Vân Tri Thu đương nhiên là cảm quan càng ngày càng tốt.
Có thể nói như thế này, những năm qua, thiên hạ này Vân Tri Thu đã tới lui tự nhiên rồi, chỉ cần không có việc gì lớn, căn bản không có ai dám làm khó dễ nàng. hắc bạch lưỡng đạo ai cũng phải cho nàng mấy phần thể diện, suy cho cùng thì Tụ Hiền Đường trong tay nàng cũng không phải là ăn chay. Từ Đường Nhiên mà phát động hung ăn là rất thâm độc, người không có mắt động lung tung đã bị Vân Tri Thu huyết tẩy mấy chỗ rồi.
Huống chi sau lưng nàng còn có Miêu Nghị nắm trong tay thế lực phản tặc, càng không cần nói đến việc trên tay Miêu Nghị nắm giữ đại quân có đen có trắng kia, các môn phái không có mắt nhìn đều bị Miêu Nghị trực tiếp phái nhân mã cải trang đi diệt môn rồi, giết đến chó gà không tha.
Tóm lại thời kỳ này, Miêu Nghị không mong hoàn cảnh bên ngoài đối với mình tốt hơn, chỉ mong có thể có bớt đi ít người tìm đến bên này gây sự, hắn không thích kinh động, dù sao thì sự tích đã qua của hắn cũng đặt ở đó, đành phải làm phiền Vân Tri Thu đi chạy chân, đổi lại là những người khác phân lượng lại không đủ để biểu thị thành ý, đồng thời cũng phái đám cao thủ Thanh Nguyệt đi theo bảo vệ...
Mà năng lực xã giao của Vân Tri Thu cũng thực sự là vượt qua sự kỳ vọng của hắn.
- Đại nhân có công vụ, tiểu lão nhị xin cáo từ trước.
Nghe nói Từ Đường Nhiên quay về, Tôn Dung đang nói chuyện khách khí lập tức đứng lên khách khí cáo từ.
Miêu Nghị đã từng nghe Long Tín nhắc tới Tôn Dung, Long Tín nói người này không đơn giản, trước tình hình Thăng phụ chết nhiều năm như vậy rồi sức ảnh hưởng giảm sút vẫn có thể để Thăng Mộ Tuyết lấy được con gái của Khấu Lăng Hư, chỉ việc này thôi một chút cũng không thể xem thường được, cho nên ở trước mặt Tôn Dung không dám khinh thường, cũng đứng lên, nói:
- Tôn quản gia mỗi lần đều vội vã quay về, không bằng ở lại đây mấy ngày rồi hãy đi cũng không muộn.
Tôn Dung khiêm tốn cười nói:
- Tiểu lão nhị còn có chỗ khác phải đi, đợi hôm khác sẽ cùng thiếu gia đên đây quấy rầy.
- Nếu đã có chuyện, vậy cũng không miễn cưỡng nữa.
Miêu Nghị chắp tay lại, nói:
- Thiệu Thanh, giúp ta tiễn khách.
- Mời!
Dương Thiệu Thanh khách khí tương thỉnh.
Tôn Dung lại cám ơn rồi mới theo Dương Thiệu Thanh rời đi. Miêu Nghị đi theo đưa đến cửa nội viện.
Lúc này trên bầu trời hoa tuyết bay dồn dập, mặt đất khắp nơi đều bao phủ bởi một lớp tuyết trắng dày. Từ Đường Nhiên đứng ở ngoài cửa đưa mắt nhìn theo Tôn Dung, sau đó đến gần hành lễ, nói:
- Đại nhân!
Miêu Nghị phất tay ra hiệu bảo đi, Diêm Tu không biết từ đâu đi ra, một chiếc áo khoác lông màu đen bóng khoác lên đầu vai Miêu Nghị, lặng yên không một tiếng động đi theo phía sau.
Từ Đường Nhiên gật đầu với Diêm Tu, không để biểu tình của Diêm Tu có gì biến hóa, vẫn khuôn mặt chết người như cũ, đối với vị này từ trước đến nay không gần gũi, mỗi lần nhìn thấy ánh mắt của hắn khiến cho người ta có chút sợ hãi. Từ Đường Nhiên gọi đó là chán ngấy, nhưng trong lòng hắn biết rất rõ, người có thể trở thành cận thân thị vệ của Miêu Nghị không thể so với hắn ở trong lòng Miêu Nghị phân lượng nhẹ hơn.