Đôi mắt Tuyết Linh Lung sáng ngời. Nàng quả thực giật mình không nhỏ. Lên liền hai cấp, trực tiếp biến thành tổng trấn? Ánh mắt nàng lại liếc nhìn phu quân mình đang hưng phấn không thôi. Nàng cũng không nhịn được mỉm cười. Phu quân của mình chính là thủ hạ tâm phúc của Ngưu đại nhân. Ngưu đại nhân tiền đồ sáng lạc, phu quân mình tất nhiên cũng sẽ được nhờ. Nàng có thể nào mất hứng được?
- Vậy ta có nên chúc mừng đại nhân trước hay không?
Tuyết Linh Lung mở miệng trêu ghẹo nói.
Từ Đường Nhiên cười hắc hắc nói:
- Không biết sau khi tin tức truyền tới Thiên Nhai, những kẻ trước đây chê cười ta cùng đường còn có thể cười được nữa không?
Đúng lúc này, ngoài cửa có người thông báo:
- Đại nhân, đại thống lĩnh đã trở về. Cho gọi ngài đi tới lều trung quân.
Từ Đường Nhiên vội vàng đứng dậy. Ngay lập tức Tuyết Linh Lung cũng đứng lên giúp hắn chỉnh lại y phục.
Trở về lều trung quân, Miêu Nghị trực tiếp đổi lại tử giáp thượng tướng nhị tiết. Tất cả cao tầng dưới trướng của Hắc Hổ Kỳ đều đến đông đủ. Tất đã đồng thời sửa lại cách xưng hô bái kiến:
- Tham kiến Tổng Trấn đại nhân.
Tất cả những người bái kiến đều lộ ra vẻ mặt hớn hở. Bọn họ cùng cảm thấy vinh quang, đồng thời lại theo đuổi tâm tư của mình. Đại thống lĩnh thăng chức, có nghĩa là phía dưới liên tiếp có biến động. Chỉ là không biết ai có thể được nhờ. Trong lòng Khuất Nhã Hồng và Mục Vũ Liên càng kích động hơn. Bọn họ mới đến Hắc Hổ Kỳ không bao lâu, không nghĩ tới các nàng đã chờ được cơ hội. Theo lý thuyết hai người bọn họ có hy vọng nhận được vị trí đại thống lĩnh Hắc Hổ Kỳ nhất. Nhưng không biết là người nào. Đại thống lĩnh thăng chức tổng trấn. Quyền quyết định nằm ngay ở trong tay Tổng Trấn đại nhân.
Có vài thứ bỏ qua chính là bỏ qua. Bỏ qua một bước có lẽ chính là bỏ qua tất cả các bước sau đó. Hai người ai cũng không muốn bỏ qua cơ hội này. Ánh mắt bọn họ nhìn về phía Miêu Nghị có phần nóng rực. Lúc này sợ là bảo hai người hiến thân cũng được chứ không phải đàu. Hai người đối với chuyện lấy thân báo đáp vốn cũng không hề có ranh giới cuối cùng.
Miêu Nghị triệu tập mọi người gặp mặt, cũng chính là muốn chính thức tuyên bố chuyện mình đã thăng cấp, đảm nhiệm vị trí tổng trấn. Thứ hai chính là an bài cho những người đi theo hắn tới thành phố quỷ chấp hành nhiệm vụ. Chuyện Dữu Trọng Chân bảo hắn tìm hiểu điều tra về tình hình gia quyến những người đã chết trận, hắn cũng an bài xuống.
Về phần phương diện thay đổi nhân sự, hắn không nói tới một chữ. Trước khi Nhiếp Vô Tiếu rời đi, hắn không tính sẽ an bài chuyện này.
Tuy chỉ là bố trí một vài chuyện nhỏ, nhưng Khuất Nhã Hồng và Mục Vũ Liên đều tranh nhau biểu hiện sự trung thành, biểu thị nhất định sẽ mau chóng an bài thỏa đáng.
Ánh mắt Miêu Nghị lướt qua ở trên mặt hai người một vòng. Có một số việc trong lòng hiểu rõ. Tâm phúc phía dưới của hắn, thí dụ như Từ Đường Nhiên lần này sợ là không có cơ hội được đề bạt nữa. Không thể cứng rắn cắm người vào giống như lúc mình mới tới. Bây giờ không đủ công lao, kinh nghiệm, lý lịch và tu vi lại không chịu nổi. Nếu mạnh mẽ đề bạt sẽ khiến người phía dưới bất mãn. Lần này Diêm Tu và Dương Triệu Thanh đi theo hắn ra ngoài nhiệm vụ. Thật ra hắn có thể an bài đề bạt dựa trên công lao.
Nửa tháng sau, Nhiếp Vô Tiếu hoàn toàn công tác giao nhận với Miêu Nghị. Hắn chỉ dẫn theo hai tùy tùng rời đi. Miêu Nghị phái đội nhân mã hộ tống.
Sau khi chính thức nhậm chức, có thủ hạ cũ của Nhiếp Vô Tiếu toàn lực ủng hộ, Miêu Nghị an bài một loạt nhân sự rất thuận lợi. Phía dưới chỉ có một chút tạp âm nho nhỏ, không đáng để tính tới.
Chiến Như Ý Đại thống lĩnh Lam Hổ Kỳ được Miêu Nghị trực tiếp điều tới đảm nhiệm đại thống lĩnh trung quân Hắc Long Tư, đổi vị trí cùng đại thống lĩnh trung quân ban đầu. Nhìn như điều ngang hàng. Nhìn như Chiến Như Ý có khả năng ngồi trên vị trí tâm phúc của Miêu Nghị. Trên thực tế chỉ có trong lòng Chiến Như Ý hiểu rõ ràng, Miêu Nghị vẫn không yên lòng về nàng, đã đánh mất quyền lực binh quyền của nàng. Hắn không muốn binh quyền Lam Hổ Kỳ lại nằm ở trong tay nàng. Nàng đến trung quân căn bản không có bất kỳ kẻ nào nghe theo nàng. Hai vị phó đại thống lĩnh trung quân có việc gì, trực tiếp thông báo với Miêu Nghị, trực tiếp nhảy qua nàng.
Diêm Tu và Dương Triệu Thanh được đề bạt thành thống lĩnh trung quân Hắc Long Tư. Trên thực tế Diêm Tu không quan tâm bất kỳ sự vật thực tế nào. Hắn chỉ nắm quyền to điều động binh mã. Chuyện cụ thể đều do phía dưới thiên tướng Dương Khánh xử lý. Từ Đường Nhiên cũng thành thống lĩnh trung quân, thuộc về điều ngang hàng. Đúng là thật sự không công không tiện đề bạt. Chỉ có điều Từ Đường Nhiên rất thản nhiên. Hắn cũng biết Miêu Nghị khó xử. Hơn nữa Miêu Nghị đã đồng ý, sau này sẽ tạo ra cơ hội cho hắn lập công.
Hải Bình Tâm thành trợ thủ cho Dương Triệu Thanh. Trên thực tế là Miêu Nghị để Dương Triệu Thanh chú ý tới nàng.
Khuất Nhã Hồng trở thành đại thống lĩnh Hắc Hổ Kỳ. Mục Vũ Liên tạm điều đến trung quân. Miêu Nghị cũng đã đồng ý, đại thống lĩnh Lam Hổ Kỳ sớm muộn sẽ phải đi. Vị trí này sớm muộn cũng là của nàng. Đối với điều này, tuy rằng hai nữ nhân tìm được Bá Ước trước, Miêu Nghị cũng hỏi qua ý kiến của Bá Ước, nhưng Bá Ước không thấy có vấn đề gì. Hắn đã chuẩn bị cùng Nhiếp Vô Tiếu đi tới địa phương. Hắn không có hy vọng về vị trí tổng trấn Hắc Long Tư. Hiện tại ở địa phương có hy vọng làm tổng trấn, hắn tất nhiên không muốn buông tha.
Về phần Khuất Nhã Hồng và Mục Vũ Liên, Bá Ước sau đó cũng chuẩn bị dẫn đi cùng. Đi tới nơi, hắn sẽ quang minh chính đại thu phòng, không cần nhiều cấm kỵ giống như ở trong quân cận vệ.
Ban đầu Miêu Nghị có dự tính buông tay. Phía dưới không ít người đưa cổ dài ra, đôi mắt trông mong. Thêm hai vị trí lại trấn an được lòng người. Nhưng Dương Khánh lại cho rằng người không lo xa tất có phiền gần. Có cơ hội ở trên tay không thể buông tha. Hắn kiến nghị giữ lại Khuất Nhã Hồng và Mục Vũ Liên, không cho hai người rời đi cùng Bá Ước, chuẩn bị lưu lại, dự trữ để nuôi dưỡng tầng quan hệ với Bá Ước.
Nhưng Miêu Nghị cảm thấy không giữ được. Hắn đã đáp ứng Nhiếp Vô Tiếu, người phải cho. Hai nữ nhân và Bá Ước xảy ra quan hệ như vậy, chưa chắc lưu được.
Đúng Dương Khánh lại nói, hắn có nắm chắc có thể khiến hai nữ nhân chủ động lưu lại. Miêu Nghị lại để hắn đi xử lý.