Bên Thiên Tẫn Cung nhận được tin tức từ Cực Nhạc Giới cũng không thể tin nổi, không hỏi đến Miêu Nghị, mà hỏi Tín Nghĩa Các đang muốn làm thế nào, phải chẳng đã biết trước tình hình rồi nên có mục đích khác? Vì sao không báo trước một tiếng, làm Thiên Tẫn Cung không biết phải ăn nói thế nào với Phật giới nữa.
Ít nhất Thiên Hậu Hạ Hầu Thừa Vũ cho rằng bên Tào Mãn có mưu đồ khác, nếu không sẽ chẳng giúp đỡ Ngưu Hữu Đức chào hỏi trước chuyện này, trên thực tế Hạ Hầu gia âm thầm làm rất nhiều chuyện nhưng vẫn che giấu nàng, nàng cũng biết thế, nhưng nàng không làm gì được, vì vậy nàng chỉ có thể biểu đạt hết sức uyển chuyển bất mãn của mình với Tào Mãn.
Sau khi Tào Mãn nhận được tin tức, vẻ mặt không thể tin nổi mà kêu gào, sao lại có thể như thế? Mặc dù hắn không biết chính xác hoàn toàn tình hình bên đó, quan trọng là đám nhân mã Quỷ Thị Tổng Trấn Phủ đều đã được thay đổi toàn bộ thành người của Khấu gia, người ngoài chẳng biết tình huống cụ thể bên trong thế nào.
Vì vậy, hiếm thấy chỉ vì một chuyện nhỏ mà đã kinh động đến Tào Mãn, người đứng đầu Tín Nghĩa Các phải ra tay. Tào Mãn phải tự mình dẫn người đến “Địa Tàng Tự mới”, nói giảm nói tránh chính là thăm hỏi, còn sự thật chính là xem xét sự việc thế nào.
Tất nhiên Tịch Không Pháp Sư biết địa vị của Tào Mãn tại Quỷ Thị, chính là người cầm quyền thực tế ở đây. Vì vậy hắn đích thân ra tiếp đón.
- Ông chủ Tào tự mình đến ngôi chùa nhỏ, thực sự vẻ vang cho kẻ hèn này.
Tịch Không chắp tay trước ngực nói lời khách sáo, xoay người mời Tào Mãn vào trong.
Thoạt nhìn bên ngoài cũng không tệ lắm, chẳng có vấn đề gì khác biệt!
Tào Mãn đứng ở cửa hết nhìn đông rồi lại nhìn tây gật nhẹ đầu, chắp tay sau lưng đi vào theo.
Nhưng vừa mới đi vào trong, nhìn thấy tình hình nhà cửa lung lay sắp đổ, nhóm người Tào Mãn thả nhẹ từng bước chân trong vô thức, cùng im lặng nhìn nhau, sau đó ngẩng đầu quan sát nóc nhà, chẳng biết lúc nào nó sẽ sụp đổ, đây là nơi dành cho người ở à?
Sau khi tận mắt nhìn thấy, cuối cùng thì Tào Mãn cũng tin tưởng tên Ngưu Hữu Đức kia đã quá đáng thế nào, chuyện thất đức hại người hại mình như thế này mà cũng dám làm, không chiếm được bất kỳ lợi ích gì, lại đắc tội với người ta thực sự có bệnh mà! Tào Mãn lên tiếng hỏi:
- Đại sư muốn đổi về chỗ cũ không?
Quả thực hắn rất chờ mong chứng kiến Miêu Nghị tự làm tự chịu.
Tào Phượng Trì đi theo sau cũng khá dở khóc dở cười, đúng là ngưu tầm ngưu mã tầm mã mà, không hổ là người bạn duy nhất của đại ca, cũng một loại tính tình như nhau.
Tịch Không thở dài nói:
- Sư môn có nhắn lại, nể mặt Thiên Đình, bần tăng chỉ cần tu sửa gia cố chỗ này lại thôi. Đương nhiên, nếu ông chủ Tào đồng ý thì giúp bần tăng tìm một mảnh đất khác trong Quỷ Thị để dựng lại một Địa Tàng Tự mới hoàn toàn, bần tăng sẽ vô cùng cảm kích.
- Ha ha!
Tào Mãn sờ sỡ mũi, cười nói:
- Đây là khu vực trung tâm Quỷ Thị... nếu bỏ đi thì tiếc quá, chỉ cần gia cố lại một chút là được rồi.
Hắn cũng không phải nói xạo cho qua, nếu nơi này thực sự sụp đổ, sẽ cực kỳ lãng phí, một tòa nhà cần rất nhiều nhân công mới xây dựng xong, chiếm diện tích cực kỳ lớn!
Ý định ban đầu của hắn chỉ là xem tình huống Tổng Trấn Phủ cũ thể nào, có thật hay không thôi, chẳng định ở đây lâu.
Rời khỏi “Địa Tàng Tự mới”, Tào Mãn dẫn người đến thẳng Tổng Trấn Phủ mới, muốn tính sổ với Miêu Nghị, dám lợi dụng trên đầu hắn, hại hắn không có cách nào ăn nói với Thiên Hậu, nhưng đi đến nửa đường thì lại quay vòng trở về Tín Nghĩa Các, nếu hắn tìm tới cửa thật, hắn có thể làm gì được Miêu Nghị chứ, trừng phạt hắn? Hiện tại quay về còn có thể giả bộ hồ đồ không biết gì, nếu hắn đi đến đó, vậy thì phải làm cho ra lẽ chuyện này cho Miêu Nghị!
- Đổi Tổng Trấn Phủ à?
Bên trong Vương Phủ Khấu gia, Khấu Lăng Hư vừa nhận được tin tức thì hết sức kinh ngạc.
Đương nhiên việc này không thể che giấu hắn được tạm thời đám nhân mã Khấu gia còn chưa rút về.
Khấu Tranh:
- Ta cũng cảm thấy quái lạ, ta tận mắt nhìn thấy hắn để Tổng Trấn Phủ suy sụp tới mức đó, sao Địa Tàng Tự có thể đồng ý đổi chỗ chứ?
Mấy ngày sau, khi nhận được tin tức của Phật giới, bên Phật giới cũng không muốn giúp đỡ Miêu Nghị giấu diếm việc hắn lừa được Địa Tàng Tự.
Khấu gia nghe xong, hết thảy đều im lặng, lúc trước bọn họ còn tưởng Miêu Nghị đã dùng đến cách gì thương lượng với Phật giới, thì ra là hãm hại lừa gạt!
Sau một lúc yên lặng, cuối cùng Khấu Lăng Hư thở dài khe khẽ:
- Đúng là tên này không bao giờ chịu yên tĩnh được mà! Hi vọng hắn tự biết mình một chút đi!
Cùng lúc đó, Thiên Cung cũng biết được tin tức này, không cần phải nói nhiều, Thanh Chủ cố ý đi đến Thiên Tẫn Cung gặp Thiên Hậu đang an thai một chuyến, đương nhiên hắn cũng muốn thuận tiện hỏi về chuyện gì đang xảy ra ở Tổng Trấn Phủ.
Khi rời khỏi Thiên Tẫn Cung, Thanh Chủ liếc mắt nhìn Thượng Quan Thanh đang đi theo đuôi mình, hắn không nhịn được phải lắc đầu, cười ra tiếng:
- Nói đến chuyện này, dường như Thừa Vũ cũng hơi nổi giận rồi! Đổi địa bàn không ngờ vậy mà cái thằng khỉ gió kia nghĩ ra được, lá gan không nhỏ, đang ở Quỷ Thị lại dám đắc tội Hạ Hầu gia, nhưng thực sự có chút thú vị, rõ ràng hủy Tổng Trấn Phủ đến tình trạng lung lay sắp đổ, lập tức có thể tìm người thay đổi một nơi khác, vậy mà cũng có người xem tiền như rác đồng ý chuyện này, lần mua bán này, hắn không thiệt thòi gì.
Thanh Chủ nói xong không nhịn được cười ha ha, không hiểu rõ, ngay cả Hạ Hầu gia mà Miêu Nghị cũng lừa được, trong nội tâm hắn dâng lên một cảm giác sảng khoái, sung sướng cực kỳ. Thượng Quang Thanh mỉm cười, vẻ mặt muốn nói lại thôi, giống như có chuyện cần bẩm báo.
Thanh Chủ liếc mắt nhìn hắn đoán chừng có việc gì đó khiến mình khó chịu nên không tiện nói, hắn hừ lạnh nói:
- Có chuyện gì thì cứ nói đi.
Thượng Quan Thanh hơi cúi thấp đầu:
- Vừa nhận được một tin, Tứ Đại Thiên Vương vừa mới hạ lệnh, mặc kệ tất cả những ân oán trước kia giữa bọn họ và Ngưu Hữu Đức, tất cả đều không được chọc đến Ngưu Hữu Đức nữa.