Vệ Xu rất nhanh hiểu ám chỉ trong lời nói của hắn, cười nói:
- Đúng thế, chuyện của Long Tín dù gì cũng xảy ra trên người Chu Triệu. Chu Triệu đã bị Nghiễm Lệnh Công lấy thế sét đánh lôi đình thanh tẩy sạch rồi, nhưng Hạo Đức Phương lại là chuyện xảy ra trên người người của mình, lấy chuyện tổng trấn phủ Quỷ thị gọi người tới vỗ bàn sợ là bản thân cũng không có vững chắc, chuyện bày ra rõ ràng như vậy, bản thân hắn là người đứng mũi chịu sào, quả thật làm hắn khó xử.
Hạ Hầu Thác cười ha hả nói:
- Đây không phải là chuyện chúng ta quan tâm nữa rồi, chúng ta tiếp tục ở bên cạnh xem náo nhiệt thì hay hơn.
Vệ Xu:
- Thanh chủ có thể để cho bọn họ thuận lợi chỉnh đốn tứ quân thành một khối bền chắc như thép sao?
Hạ Hầu Thác cười ha hả nói:
- Nhiều lắm là tìm một chút phiền toái, sẽ không đả thương căn cơ của bốn vị kia. Vị ở Thiên cung kia cũng là ở bên cạnh xem náo nhiệt thôi.
Vệ Xu chần chờ nói:
- Hắn không sợ quyền khống chế của bốn vị kia đối với phía dưới quá mạnh mẽ sẽ tạo thành uy hiếp đối với hắn sao?
Hạ Hầu Thác chậm rãi nhắm mắt mỉm cười nói:
- Hắn ở giữa thăng bằng có khi là thủ đoạn, thực lực bày ra ngoài không ai là đối thủ của hắn, hắn chẳng qua là giả bộ hồ đồ mà thôi, nếu không Hạ Hầu gia ban đầu vì sao phải dìu hắn đứng lên? Không phải là nhìn trúng năng lực của hắn, thật sự cho rằng hắn là người dễ gạt gẫm là kẻ ngu, đại cục của thiên hạ trước mắt cũng là hắn cố ý một tay tạo thành, Tứ gia vẫn giữ vững quan hệ hợp tác là vì tưởng rằng đó là cách bảo vệ mình, không biết đối với hắn mới là có lợi nhất, tất cả mọi chuyện đều nằm trong tính toán của Thanh chủ. Ài! Đại tượng vô hình. Vị kia có được thiên hạ là vì lấy người trong thiên hạ làm quân cờ!
Vệ Xu có chút vẻ mặt phức tạp nhìn hắn, phát hiện chủ đề nói chuyện của lão gia tử và mình đang từ từ xâm nhập vào lĩnh vực trước nay chưa từng có, mơ hồ hoài nghi lào gia tử có phải đã bắt đầu bắt tay vào bố trí hậu sự rồi hay không. Cho nên hắn thừa dịp hỏi:
- Vì sao?
Hạ Hầu Thác chậm rãi nói:
- Chỉ cần Tứ gia vẫn giữ vững lợi ích chuyên vận của thiên hạ đối với Thanh chủ hắn, Thanh chủ cũng sẽ không hoàn toàn phá hủy bọn họ. Ngươi không phát hiện thực lực của cận vệ quân trên tay Thanh chủ đã càng ngày càng mạnh hơn năm xưa sao?
Vệ Xu:
- Tuổi tác lớn hơn, tu vi tiến bộ, thực lực của cận vệ quân dĩ nhiên là càng ngày càng mạnh.
Hạ Hầu Thác:
- Vậy tại sao tiến độ thực lực của tứ quân lại không nhanh như vậy?
Vệ Xu thoáng yên lặng, trả lời:
- Đấu đá không ngừng, người phía dưới muốn lên, người ra mặt không chịu, dĩ nhiên sẽ phát sinh mâu thuẫn, tứ đại Thiên vương vì duy trì lợi ích của mình, sợ người phía dưới uy hiếp chính mình, cũng cần có mới đổi cũ, thí dụ như Chu Triệu, Cô Ngọc Thành lần này.
Hạ Hầu Thác nói:
- Đây chính là mấu chốt của vấn đề, cũng là chỗ lợi hại của Thanh chủ đối với nắm đại cục trong tay, những phương diện tiểu tiết khác của vấn đề Thanh chủ căn bản không cần quan tâm. Hắn chỉ cần cầm chặt cận vệ quân, địa bàn thiên hạ hắn không chiếm, toàn bộ tặng cho tứ quân, vừa có thể vứt phiền toái gánh nặng thống trị thiên hạ cho tứ đại Thiên Vương, có thể lấy ích lợi dụ dỗ làm cho nội bộ tứ quân không ngừng đấu đá, còn một số phương diện nào đó cận vệ quân không chiếm địa bàn chặt đứt niệm tưởng lợi ích hoàn toàn là dựa vào một tay hắn cung cấp tài nguyên nuôi dưỡng dĩ nhiên là dễ dàng để hắn nắm trong tay, còn tứ đại Thiên vương vì duy trì lợi ích của mình chẳng những phải cực khổ giúp Thanh chủ thống trị thiên hạ còn phải không ngừng cung cấp lợi ích thiên hạ cho Thanh chủ. Thanh chủ túm được nguồn lợi ích dùng không hết này mới có thể dễ dàng nuôi sống cận vệ quân, ngược lại có thể lấy cận vệ quân tạo áp lực với tứ đại Thiên Vương, cớ sao mà không làm?
Vệ Xu kinh ngạc nói:
- Cứ theo đà này, cận vệ quân sớm muộn sẽ có một ngày lớn mạnh, đến lúc đó hắn khống chế làm sao?
Hạ Hầu Thác cười ha hả nói:
- Vậy còn không đơn giản, khi thực lực của cận vệ quân thật sự đạt tới tình trạng đó, chính là thời điểm Thanh chủ tính sổ với tứ đại Thiên Vương, thực lực nắm chắc, tùy tiện lựa ra một điểm mâu thuẫn bộc phát, kiếm cớ diệt trừ thế lực của tứ đại Thiên Vương, cộng thêm lấy lợi ích thiên hạ dụ dỗ, đánh tan cận vệ quân đuôi to khó vẫy, cải tạo lại bố cục của tứ đại Thiên Vương, để cho bọn họ lại tiếp tục cạnh tranh đấu đá lẫn nhau, lưu lại một bộ phận thực lực cận vệ quân tiếp tục cải tạo cận vệ quân mới, tuần hoàn như thế chẳng qua là người trong thiên hạ, còn Thanh chủ hắn vẫn vĩnh viển cao cao tại thượng, ngươi nói ai là người thông minh ai là người ngu?
Vệ Xu nghe đến đây hít sâu một hơi, vội hỏi:
- Nếu đã như vậy, vì sao hắn vẫn cứ tận dụng triệt để cài cắm người vào tứ quân, vì sao còn làm ra đánh cuộc cướp đoạt vị trí của bốn Hầu gia, chẳng lẽ không phải có toan tính làm suy yếu thế lực của tứ đại Thiên Vương?
- Đúng vậy! Không sai, chính là muốn làm suy yếu thế lực của tứ đại Thiên vương.
- Vậy tựa hồ cũng sẽ có những lời mâu thuẫn xung đột với lão gia ngươi?
Hạ Hầu Thác mở mắt cười ha hả nói:
- Cho nên nói, người muốn chơi đầu óc với còn non lắm, người ta lấy thiên hạ làm quân cờ, tất cả mọi người là con cờ trên bàn cờ, không có cách nào đứng trên cao quan sát thiên hạ, người thân là con cờ sẽ không thể đấu với hắn, tự cho là mình lợi hại, không biết Thanh chủ người ta đang phụng bồi diễn trò tìm thú vui, người phía dưới làm sao đều làm con cờ trên bàn cờ, hắn đi như thế nào cũng là người đánh cờ, thử hỏi ai có thể thắng hắn, có thể thắng sao? Bất cứ lúc nào hắn cũng có thể vung tay lên quét dọn bố cục trên bàn cờ.
Vệ Xu lòng trầm tư, chần chờ nói:
- Ta vẫn có chút không rõ ý tứ của lão gia.
Hạ Hầu Thác chỉ vào hắn, thở dài nói:
- Làm sao lại không rõ? Hắn là muốn làm suy yếu thế lực của tứ đại Thiên Vương, cho nên sẽ tìm được thời cơ cài người vào trong tứ quân, nhưng ngươi suy nghĩ xem, người từ cận vệ quân rút ra yên tĩnh cắm vào có mấy người có thể được chết yên ổn, một viên bảo thạch dù chói mắt tiến vào trong vũng bùn cũng phải bị mai một, tứ quân là nắm trong tay tứ đại Thiên vương, không phải là nắm giữ trong tay Thanh chủ, đấu tới đấu lui cũng đấu không thắng tứ đại Thiên vương. Hắn làm như vậy có mấy người chỗ tốt, đầu tiên có thể chế tạo ra cái cớ song phương không hợp, để cho cận vệ quân hiểu rằng tứ quân bài xích bọn họ, có chút lợi ích thấy ăn không được, để cho cận vệ quân cùng chung mối thù, chỉ có thể đoàn kết thật chặt dựa vào bên cạnh Thanh chủ hắn để hắn sử dụng: