Mục lục
Phi Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hồng Trần cảm thấy đôi chút khó mở miệng, nhưng vẫn nói:

- Thực xin lỗi, nếu ngươi cảm thấy thiếp thân cần biết những việc đó, vậy thiếp thân sẽ đi hỏi.

Ta chịu rồi! Miêu Nghị hoàn toàn phục nàng rồi, hỏi tiếp:

- Lúc trước ta tìm đến chỗ của ngươi, dường như ngươi chẳng hề bất ngờ gì hết, chẳng lẽ ngươi đã biết trước chuyện này sao?

Hồng Trần mỉm cười nói:

- Đây là nhà của ngươi, ngươi muốn về lúc nào mà chẳng được làm sao ta có thể bất ngờ đây?

Miêu Nghị không biết phải nói nàng thế nào mới tốt, tính tình nữ nhân này chính là thế, sau đó hắn chuyển dời đề tài.

- Ta trở về được chừng nửa tháng rồi, vốn là đi đến chỗ Tần Vi Vi, ngủ với nàng vài ngày, sau đó đi dạo ngắm cảnh cùng với nàng ấy, ta cũng không tránh khỏi phải ngủ cùng hai thiếp thân thị nữ của Vi Vi. Tiếp theo, ta đến Túc Tinh Cung, ngủ với người mà phu nhân giam lỏng, Gia Cát Thanh. Sau đó ta đến chỗ của ngươi, ngủ cùng ngươi.

Hắn dứt lời, xem phản ứng của nàng thế nào.

Hồng Trần hơi cúi đầu, nhưng chẳng hề có thái độ gì đặc biệt, nàng trái lại còn hỏi hắn:

- Có phải ngươi cảm thấy thiếp thân rất mất mặt, kém cỏi hơn các nàng, quét hết hưng phấn của ngươi? Có cần thiếp thân đưa hai nha đầu tới đây hầu hạ ngươi không?

Nàng vừa nói xong, liền lấy linh tinh, điệu bộ muốn liên lạc với bên ngoài.

- …

Miêu Nghị nhanh chóng bắt lấy tay nàng, cười khổ lắc đầu, ý bảo không cần đâu, hắn chỉ muốn kích thích nàng một chút, xem phản ứng của nàng thế nào, ai ngờ suy nghĩ của nữ nhân và hắn lại không nằm trên cùng một đường thẳng.

- Ta muốn nói cho ngươi biết trước một tiếng, ta sắp nạp Nguyệt Dao làm thiếp rồi, mấy ngày nữa sẽ tổ chức hôn sự, ngươi cảm thấy thế nào?

Lúc này vẻ mặt Hồng Trần mới có chút biến đổi, nàng hơi kinh ngạc hỏi:

- Không phải ngươi luôn luôn bài xích việc này sao?

Miêu Nghị:

- Nếu ngươi thực sự muốn biết nguyên nhân, ta sẽ nói cho ngươi biết, có điều không được để cho sư phụ ngươi biết chuyện này.

- Được!

Hồng Trần gật đầu.

- Có một nhân vật tiếng tăm lừng lẫy ở Đại Thế Giới, người đời xưng hắn là dâm tặc Giang Nhất Nhất...

Miêu Nghị kể lại câu chuyện đã lược bớt đi một số thứ.

Hồng Trần nghe xong, cau mày nói:

- Nguyệt Dao đã quan hệ cùng Giang Nhất Nhất rồi sao?

Miêu Nghị thở dài:

- Chính miệng nàng thừa nhận chuyện đó, ngươi không tin việc này à?

Sau một lúc Hồng Trần suy tư, nàng lắc đầu nói:

- Không phải thiếp thân không tin, nhưng thiếp thân hiểu rất rõ con người Nguyệt Dao, nếu nàng ấy quả thật đã xảy ra quan hệ với Giang Nhất Nhất, e rằng sẽ luôn khăng khăng đứng về phía Giang Nhất Nhất, mặc kệ Giang Nhất Nhất làm gì đi chăng nữa, nàng cũng sẽ nghĩ cách cứu Giang Nhất Nhất, không đến bước đường cùng nàng sẽ không buông tha dễ dàng như vậy đâu, cũng sẽ không đồng ý gả cho đại nhân... Có lẽ thời gian hai bên không gặp nhau quá dài, mọi người đều đã thay đổi, thiếp thân đã lâu không tiếp xúc với Nguyệt Dao, có lẽ đã không còn lý giải rõ ràng được nữa.

Miêu Nghị:

- Đã biết tên dâm tặc kia lừa gạt mình, mà vẫn kiên quyết một lòng sao?

Hồng Trần lắc đầu, không muốn nói nhiều về chuyện này, tựa hồ nàng đã để lộ ra điều gì đó trong vô tình.

Nhìn dung nhan xinh đẹp thanh tĩnh trước mắt mình, Miêu Nghị cũng vô cùng xúc động, vươn tay vuốt ve gương mặt nàng:

- Năm đó, khi còn nhỏ, ta và ngươi gặp nhau ở Trường Phong Cổ Thành, lúc đó ta giật nảy mình, không ngờ trên đời này lại có một người con gái xinh đẹp đến vậy, ta chỉ có thể ngắm nhìn từ xa, không thể khinh nhờn, nằm mơ cũng không nghĩ đến sẽ lấy được ngươi. cuối cùng ta lại đạt được mục đích của mình, đúng là một chuyện lớn trong đời!

Hồng Trần mỉm cười:

- Ngươi biết không, kỳ thật Dương Khánh đã từng thích ngươi, nhưng rốt cuộc hắn bị ta cướp đi, ép buộc Dương Khánh cưới Phong Bắc Trần làm vợ, sau đó nạp ngươi làm thiếp, ngươi thấy ta có quá hư hỏng không?

Hồng Trần vẫn không đáp lại như trước.

- Gần đây ta có phần buông thả dục vọng quá độ, không hẳn bởi vì muốn đền bù, bồi thường cho các ngươi, mà có thể bởi vì áp lực nhiều năm tại Đại Thế Giới, chúng chất chồng lại dồn ép quá lớn nhưng ta không dám trút hết ra ngoài, những ngày sống tại Đại Thế Giới đều căng thẳng giống như dây cung đã kéo căng, ngay cả khi ngủ cũng lo lắng tai vách mạch rừng. Sợ rằng có tai mắt bên cạnh mình, thời gian dài ta chưa từng an tâm, chỉ đợi đến khi trở về tiểu thế giới, ta mới có thể buông lỏng tâm tình của mình, kìm lòng không được phải phát tiết hết mọi thứ ra ngoài, chính ta cũng không thể hiểu được vì sao bản thân ta lại chịu đựng được nhiều năm như vậy...

- Trước đó, phu nhân thực sự chọc tức ta, nàng kiên quyết không chịu thả Gia Cát Thanh ra, nếu nói đến sai lầm, không thể chỉ có một mình Gia Cát Thanh làm sai, nàng đã giam lỏng Gia Cát Thanh nhiều năm như vậy rồi, nàng còn muốn làm sao nữa chứ...

- Nói đến Gia Cát Thanh, ta lại nhớ đến ngươi, hai ngươi các ngươi thực sự quá khác biệt. Gia Cát Thanh muốn rời khỏi Túc Tinh Cung, phu nhân giam lỏng không tha. Nhưng còn ngươi, phu nhân đã từng vội vàng xin cho người sớm đi ra ngoài, nàng ấy đã lải nhải bên tai ta không ít lần, nàng ấy nói ngươi thực sự là một người thông minh, là một người phụ nữ có đại trí tuệ hơn hẳn đám nữ khác trong nhà này, nếu như ngươi chịu ra sức, có thể chia sẻ không ít chuyện gia đình, cho dù ta không biết nàng ấy nhận ra điều đó bằng cách nào, nhưng vẫn luôn miệng kiên trì khen ngợi ngươi. Trong nhà có nhiều người như thế, phu nhân đều chỉnh đốn quản giáo từng người thành dễ bảo, duy chỉ có một mình ngươi, phu nhân lại chẳng có cách nào cả, thậm chí ngay cả ta cũng phải gọi ngươi là bà cô, sư phụ ngươi cũng không thể bắt ngươi làm gì. Nếu như giam lỏng ngươi trong Túc Tinh Cung, phỏng chừng ngươi còn ước gì được như thế, ài, nếu có thể hoán đổi hoàn cảnh giữa ngươi và Gia Cát Thanh thì tốt quá rồi...

- Những năm nay ta trải qua rất nhiều chuyện, sau khi vừa bước chân vào Đại Thế Giới, lăn qua lăn lại tại Thiên Nhai tạo nên Chính Khí Tạp Hóa Phổ.

Miêu Nghị trốn ở trong tĩnh thấy cằn nhằn liên miên không dứt, hôm nay hắn muốn nhiều lời lề mề nói ra một đống chuyện chất đống trong lòng.

Mà Hồng Trần giống như một thính giả tốt tính, cho dù hắn nói điều gì cũng chăm chú nghe, không xen vào, cũng không hỏi nhiều, xinh đẹp nhưng không làm người ta phản cảm, mặc dù bản thân nàng lại bất đắc dĩ là người trong cuộc, nhưng tâm thái của nàng lại tựa như người ngoài cuộc, khiến cho người tâm sự với nàng cảm giác được nàng sẽ không tiết lộ bất kỳ bí mật gì, có thể làm cho ngươi yên tâm trút hết nổi lòng, không cần lo lắng sau này phát sinh bất kỳ phiền muộn gì khác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK