Mục lục
Phi Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Khánh cười lắc đầu một cái, không biết nên nói với Miêu Nghị cái gì cho phải. Đã lăn lộn nhiều năm như vậy trong giới tu hành mạnh được yếu thua, nhưng tiểu tử này vẫn còn giữ tính cách hành sự theo tình cảm, đã đến lúc nào rồi còn chú ý tới chuyện này. Nhưng y thân là phủ chủ cũng không tiện khích lệ thủ hạ làm chuyện phản bội nghĩa khí như vậy, không thể nghi ngờ là khích lệ thủ hạ có cơ hội thích hợp cũng có thể phản bội mình. Có một số việc chỉ có thể là tự mình phân ra đâu là nặng đâu là nhẹ, phải dựa vào chính mình lãnh hội, đây chính là giới tu hành.

Bất quá nói đi thì nói lại, đây chính là chỗ mà Dương Khánh y thưởng thức Miêu Nghị.

Nhưng cũng chính vì vậy, Dương Khánh mới không dám gả Tần Vi Vi cho Miêu Nghị, ở giới tu hành không nhận rõ thực tế, hành sự theo tình cảm quá mức sẽ dễ dàng chết sớm.

- Chuyện điện chủ quyết định, ta cũng không thể giúp được gì ngươi, nếu như những phương diện khác gặp phải phiền phức, cứ tới tìm ta, nếu có thể giúp được ngươi ta sẽ tận lực giúp ngươi.

Dương Khánh đưa ra cam kết lần nữa.

Miêu Nghị thầm nhủ trong lòng, ngươi có thể giúp được chuyện gì!? Nếu thật sự có thể giúp vậy đã giúp từ sớm, e rằng ngươi còn chuyện kia, không muốn để cho ta và Tần Vi Vi tiếp xúc nhiều…

Dương Khánh còn nói:

- Đi Tinh Tú Hải rồi, ngươi không cần lo lắng Trấn Hải sơn. Dựa theo quy định, trước khi Kham Loạn hội chưa kết thúc, chức vị người tham dự sẽ được bảo lưu lại, không ai có thể động tới vị trí của ngươi. Tinh Tú Hải Kham Loạn hội lần này có ban thưởng gì còn chưa quyết định, có lẽ đây là cơ hội của ngươi cũng không chừng. Ta rất có lòng tin với ngươi, ngươi làm việc từ trước tới nay chưa từng để cho ta thất vọng, huống chi ngươi còn có ưu thế người khác không có, dù sao ngươi từng đi qua Tinh Tú Hải một chuyến.

- Tạ phủ chủ chỉ điểm.

Miêu Nghị gật đầu một cái, trong lòng lại mắng thầm, vậy cũng gọi là ưu thế sao… Lần này là mười lăm vạn yêu ma quỷ quái đánh nhau một mất một còn ở Tinh Tú Hải, huống chi nếu lần trước không gặp được Yêu Nhược Tiên, chỉ sợ hắn cũng chưa chắc có thể còn sống trở về.

Hai người cũng không trò chuyện quá lâu, Dương Khánh đã quay đầu lại lệnh Thanh Mai, Thanh Cúc triệu tập các lộ sơn chủ lên đường, hộ tống nộp thu hoạch đi Trấn Ất điện.

Miêu Nghị cũng ở lại đi theo lên đường trong đội nhóm, hắn chỉ chừa lại Điền Thanh Phong và Liễu Thiến, lệnh cho những người khác trở về Trấn Hải sơn.

Mặc dù người năm nay hộ tống nộp thu hoạch không nhiều như năm trước, nhưng trong đội ngũ rõ ràng phần lớn cũng là tu sĩ Thanh Liên, thực lực hùng mạnh hơn.

Dọc trên đường đi Tần Vi Vi không biết suy nghĩ thế nào, Miêu Nghị cũng có hơi nghi ngờ nàng cố ý đi với hắn là để cho Dương Khánh thấy. Lúc này nàng sóng vai đi với hắn, dọc trên đường đi chủ động trao đổi, chọc cho Dương Khánh quay đầu lại nhìn mấy lần, làm Miêu Nghị âm thầm kêu khổ.

Tình cảnh của mình đã không ổn, nếu chọc cho Dương Khánh bỏ đá xuống giếng nữa, vậy thì thảm...

Thật ra thì Miêu Nghị muốn xem thử vị điện chủ Trấn Ất điện kia là thế nào, vì sao lại chỉ danh mình đi Tinh Tú Hải. Nhưng sau khi tới Trấn Ất điện, hắn không có cả cơ hội tới gần tòa cung điện nguy nga trên núi kia.

Chuyến này tương đương với chạy không một chuyến, Dương Khánh nộp thu hoạch xong, lại đi theo hộ tống Dương Khánh trở về Nam Tuyên phủ, sau đó các lộ sơn chủ ai trở về nhà nấy...

-----------

Miêu Nghị trở về Trấn Hải sơn dặn dò một phen, lập tức tiến vào trạng thái bế quan tu luyện.

Lần này tìm tới ba đại môn phái va đầu vào vách, làm hắn hoàn toàn đoạn tuyệt đi ý niệm lập quan hệ với ba đại môn phái. Báo thù giúp Lam Ngọc môn hắn không làm được, cũng sẽ không làm, thế nhưng bảo hắn đưa xuống tất cả người của Lam Ngọc môn, hắn tuyệt đối không đáp ứng.

Mặc dù giới tu hành tràn đầy dối lừa gạt gẫm, ỷ mạnh hiếp yếu, Miêu Nghị cũng không muốn đơn độc làm người tốt lành gì, nhưng trong lòng hắn còn có một ranh giới thị phi cuối cùng của riêng mình.

Huống chi hắn cũng hiểu, những người đó mắt mọc trên trán, rõ ràng là xem thường mình, cho dù là mình làm theo lời bọn họ, tới lúc đi Tinh Tú Hải cũng chưa chắc người ta sẽ giúp mình, nói không chừng sẽ đẩy mình ra ngoài làm người chết thế. Vậy hắn không cần làm chuyện ném đá xuống giếng với bọn Điền Thanh Phong, khiến cho người ta càng thêm coi thường.

Chuyện này đã khiến cho hắn hoàn toàn hiểu, giới tu hành và thế tục không có gì khác biệt, tới cửa cầu người chỉ có thể là cầu khẩn nhiều lần, còn phải xem sắc mặt người. Có một số việc không thể gởi gắm hy vọng vào người khác, chỉ có thể dựa vào chính mình...

-----------

Xuân đi Thu tới, đảo mắt bốn năm trôi qua.

Miêu Nghị bên trong tĩnh thất khoanh chân ngồi trên giường đá từ từ mở hai mắt ra, Mi Tâm nở rộ một đóa Bạch Liên thất phẩm, nhẹ nhàng thở ra một hơi dài, rốt cục tu vi đột phá đến Bạch Liên thất phẩm.

Vì có thể mau chóng đột phá tu vi của mình, bốn năm qua hắn cơ hồ không hề rời đi thạch thất nửa bước, bởi vì chỉ có nâng cao tu vi một chút, đi Tinh Tú Hải mới có thể thêm một phần bảo đảm.

Bốn năm qua hắn một lòng tu luyện, trong thời gian đó không hề gần gũi với Thiên nhi cùng Tuyết nhi, ngay cả mặt mũi các nàng cũng rất ít thấy. Chuyện bên ngoài cơ hồ đều giao cho hai nàng và Diêm Tu xử lý, gần như ở vào trạng thái ngăn cách với đời.

Thậm chí ngay cả tới lúc nộp thu hoạch hắn cũng không đi, chỉ đưa tin cho Nam Tuyên phủ nói mình vì chuẩn bị đi Tinh Tú Hải mà bế quan tu luyện, thỉnh cầu Dương Khánh đồng ý.

Nếu Dương Khánh đã đáp ứng giúp một tay, tự nhiên cũng sẽ đáp ứng yêu cầu nho nhỏ này, chuẩn cho.

Hắn yên lặng thi pháp điều tra tình huống tu vi trong cơ thể, không ngoài sở liệu, muốn từ thất phẩm đột phá đến bát phẩm ít nhất phải cần ba trăm hai mươi viên Nguyện Lực Châu hạ phẩm mới được.

Thử thăm dò lần nữa Nguyện Lực Châu luyện hóa trong miệng còn dư lại, đánh giá một năm chỉ có thể luyện hóa năm mươi viên. Nói cách khác, muốn đột phá đến cấp kế tiếp cần sáu đến bảy năm, qua sang năm đã đến Tinh Tú Hải Kham Loạn hội, muốn mang tu vi Bạch Liên bát phẩm đi Tinh Tú Hải là không thể nào.

Bây giờ chuyện làm hắn lo nghĩ nhất là bộ chiến giáp Yêu Nhược Tiên luyện chế cho mình. Mấy tháng trước lúc hai nàng đi vào có chuyện xin phép, Miêu Nghị hỏi chiến giáp mình luyện chế thế nào rồi, hai nàng nói Yêu Nhược Tiên bảo sắp xong.

Nhưng bây giờ vẫn chưa có tin tức gì, làm Miêu Nghị có hơi lo âu không biết rốt cuộc Yêu Nhược Tiên đang giở trò quỷ gì. Luyện chế cho hai nàng hai bộ nhị phẩm chiến giáp nhanh như vậy, vì sao luyện chế bộ chiến giáp của mình mấy năm trời vẫn chưa xong?! Chẳng lẽ lão già kia muốn chơi khăm mình???

Trước đó vì bế quan đột phá tu vi nên tạm thời nhẫn nại, hôm nay tu vi đã đột phá đến thất phẩm, hắn thật sự có hơi không nhịn được, muốn đi xem thế nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK