Cơ Mỹ Mi thiếu chút nữa bị hù sợ đến hồn phi phách tán, dưới tình thế cấp bách có chút không biết nhi tử mình bị cái gì, đang muốn lắc mình chui ra, trên bả vai đã đập xuống một bàn tay, mạnh mẽ giữ nàng lại, đẩy nàng trở về chỗ ngồi.
Cơ Mỹ Mi quay đầu lại nhìn, là một vị Quân Sử bên cạnh, chỉ nghe đối phương truyền âm nói:
- Xin lỗi, ca ca của ngươi kêu ta trông chừng ngươi.
Cơ Mỹ Mi bỗng nhiên quay đầu lại nhìn về phía ca ca của mình, chỉ thấy Cơ Đức Hải mặt không chút thay đổi nâng chén uống rượu, mắt lạnh nhìn Bạch Tử Lương rơi đập xuống giữa sân.
Miêu Nghị gặp nạn, không thấy có người cứu giúp, nếu là một cuộc quyết đấu công bằng, trước mặt người trong thiên hạ, Yêu quốc hắn cũng không thể mất mặt. Bạch Tử Lương ngươi chính là người hô lên muốn cùng người ta quyết một trận tử chiến, là mình chủ động khởi xướng khiêu chiến, chưởng môn Linh Lung tông họa xuất quy tắc cũng không thể có người tương trợ.
Hoặc là quyết một trận tử chiến, hoặc là trước mặt mọi người nhận thua thối lui, nếu Bạch Tử Lương không hô lên nhận thua..., Cơ Đức Hải cũng sẽ không để cho Cơ Mỹ Mi chạy đi, vừa thua trận vừa thua người.
- Ngươi gấp cái gì, chẳng qua là gặp chút băng phách mà thôi, ai thắng ai thua còn chưa phân định. Cơ Đức Hải liếc xéo muội tử một cái, lạnh lùng truyền âm.
Quả nhiên, Bạch Tử Lương rơi đập trên mặt đất thoáng chút chậm lại, mười mấy cánh tay đã chống đỡ đứng lên.
Ầm! Băng sương đắp trên người Bạch Tử Lương đột nhiên nổ tung, cả người Bạch Tử Lương run rẩy một trận, một lần nữa bắn về phía không trung.
Miêu Nghị cũng từ không trung lủi xuống, Kỳ Lân thương vội vàng đâm xuống dưới, tách ra ánh sáng huyến lệ, từng đạo hỏa kiếm như cuồng phong như mưa to bắn xuống.
Vạn Yêu đại pháp đúng là rất lợi hại, Miêu Nghị không thể không thừa nhận, vừa rồi lúc bị yêu khí bao phủ nếu không phải Tinh Hỏa quyết của mình có thể khắc chế yêu khí quỷ dị này, mình đã mất mạng dưới tay của Vạn Yêu đại pháp. Bên trong cảnh giới Hồng Liên, sợ là có rât ít người có thể là đối thủ của Vạn Yêu đại pháp.
Sau khi đã đại khái nhận thức Vạn Yêu đại pháp là chuyện gì xảy ra, Miêu Nghị không chuẩn bị kéo dài nữa, sợ chậm sẽ sinh biến, chuẩn bị hạ sát thủ!
Cho nên huyết lệ huy hoàng từ trên trời giáng xuống, gấp gáp bắn ra hỏa kiếm. Trong nháy mắt rực rỡ giống như mưa lưu tinh, xinh đẹp động lòng người, làm những người đang xem cuộc chiến đều ồ lên.
- Người này quả nhiên tu luyện công pháp tính nóng!
Bên trong màn tơ Phong Bắc Trần lãnh đạm lên tiếng.
Trên đỉnh núi Quỷ quốc, không ít người khóe miệng xếch lên, công pháp tính nóng luôn là khắc tinh của quỷ tu, tóm lại một màn trước mắt làm không ít quỷ tu cảm giác cả người không được tự nhiên.
Trên mặt Tông Trấn, Pháp Hải, Cơ Đức Hải, Ngọc Nô Kiều, Vân Báo đều có phản ứng, tựa hồ cũng đã nhận ra cái gì. Mưa lưu tinh từ trên trời giáng xuống mặc dù xinh đẹp lay động lòng người, nhưng làm rất nhiều người cảm giác được một luồng sát cơ.
Lúc quyết một trận tử chiến vẫn giữ lại đòn sau, có thủ đoạn như thế trước đó cũng không dùng, hiện tại sử dụng là có ý gì? Lão Bản Nương và thợ mộc, thợ đá đã chính mắt nhìn thấy Miêu Nghị thi triển một chiêu này trong đại mạc, hiện tại lại một lần nữa nhìn thấy, tên này chuẩn bị hạ sát thủ sao?
Trong nháy mắt, trên trăm đạo hỏa kiếm vù vù chiếu xuống, Miêu Nghị bắn ngược xuống vẫn không ngừng thôi phát, kiếm vũ bao phủ mà xuống phát động ra công kích bao trùm Bạch Tử Lương.
Bạch Tử Lương cả kinh, yêu khí phía sau lập tức như đôi cánh, giúp hắn linh xảo tránh né trên không trung, lật tay chính là một đại ấn màu đen nơi tay, lắng không điên cuồng ném vào không trung.
Trong nhẫn trữ vật lại lóe ra bảy tám thứ vũ khí, trong tay lại bắt lấy Giao long thương, chẳng qua đây chỉ là một cây bảo thương tam phẩm bình thường, không thể so sánh với loại Giao long thương hổ phách hắc ngọc bị Miêu Nghị cướp đi. Bảy cánh tay mỗi tay cầm một vũ khí, đao thương kiếm kích côn chắn đều có, làm cho người ta có một loại cảm giác như giương nanh múa vuốt.
Đại ấn màu đen đánh tới không trung nghênh phong bạo trướng, trở nên khổng lồ, dựa vào tướng tá cường đại đội kiếm vũ ngang nhiên lên không trung, làm chức năng như cây dù, Bạch Tử Lương phóng lên cao ngăn cản công kích.
Phía dưới, trên trăm đạo hỏa kiếm ùng ùng nhập vào bên trong bồn địa, từng nhánh kiếm vũ nổ tung, ánh lửa bắn ra bốn phía. Trong nháy mắt trong bồn địa bốc cháy một mảnh biển lửa hừng hực.
Miêu Nghị đã rất quen thuộc với đại ấn với đối phương, đây chính là đại ấn đã đập trúng một chân của mình khi ở Không Diễm sơn, làm hại mình phải chém đứt một chân của mình. Đại ấn bay lên không trung thì nổ tung, ngăn chặn tầm mắt của hắn không nhìn thấy tung tích của Bạch Tử Lương.
Miêu Nghị nhanh chóng thu lại thế công vô vị tiêu hao pháp lực, lăng không quỳ gối, hai chân điểm một cái, rơi phía trên đại ấn trên không trung.
Đ-A-N-G...G! Nghiêng thương diểm trên đại ấn, Miêu Nghị trực tiếp đứng trên đại ấn bay lên trời, đi theo đại ấn cùng tiến lên không trung, ngay sau đó nhanh chóng vọt đến bên mép đại ấn nhìn xuống phía dưới, nhưng không thấy tung tích Bạch Tử Lương.
Ánh mắt tỏa ra bốn phía, cũng không thấy tung tích Bạch Tử Lương, không cần phải nói Bạch Tử Lương khẳng định đang trốn ở phía dưới đại ấn.
Sự thật đúng là như thế. Những người ở phía dưới đang vây xem cuộc chiến đều thấy rất rõ, Miêu Nghị nghiêng thương lăng phong đứng dọc theo phía trên đại ấn bay lên trời. Còn Bạch Tử Lương mọc ra mười mấy cánh tay giống như quái thú cầm bảy tám loại vũ khí phía dưới đại ấn, khoảng cách giữa hai đối thủ chính là đại ấn này.
Người đang xem cuộc chiến phía dưới chợt thấy Miêu Nghị vung cánh tay dao động thương, mọi người mở to hai mắt mà nhìn.
Ông! Một luồng hỏa diễm hung mãnh đột nhiên từ bên trong Kỳ Lân thương bạo phát ra, nổ bung ra bốn phương tám hướng, Miêu Nghị một tay cầm thương giống như thiên thần, đứng trong liệt diễm hừng hực, cảnh tượng đúng là uy vũ bất phàm.
Theo đại ấn nhanh chóng bay lên không trung, liệt diễm hừng hực phía trên lập tức phủ thêm một lớp vỏ ngoài cho đại ấn, liệt diễm vù vù mà xuống kết thúc phía dưới đại ấn, toàn bộ đại ấn giống như một đoàn hỏa cầu bắn về phía không trung.
Bạch Tử Lương trốn dưới mặt bị hỏa diễm bốn phía trêu chọc nhanh chóng vươn ra một cánh tay bắt lấy đại ấn, đại ấn kia chợt co rút lại trên không trung, khôi phục bằng lòng bài tay, trên cánh tay lại có thêm một thứ vũ khí.
Trong lúc ngăn cách giữa hai người vừa biến mất, Miêu Nghị đang ở trong liệt diễm hừng hực lập tức bay lên không trung chọc thương xuống phía dưới, từng đạo hỏa kiếm điên cuồng chém ra.
Một cánh tay Bạch Tử Lương cầm tấm chắn bảo vệ bản thể của mình, chống đỡ hỏa kiếm bắn tới, vũ khí trên những cánh tay còn lại điên cuồng tấn công, đánh bại từng đạo hỏa kiếm, trên không trung liệt diễm ùng ùng không ngừng nổ tung, bao bọc hai người ở bên trong biển lửa.
Bạch Tử Lương ở trong một tầng yêu khí hộ thể lại càng ba chân bốn cẳng cầm lấy một đống vũ khí điên cuồng lao đến trong biển lửa, lao đến liều mạng với Miêu Nghị, chân chính là khí thế quyết một trận tử chiến.
---------------