Đường ươờng giám sát tả bộ không cách nào công phá một tiểu Thủ Thành Cung, lại là cho Tư Mã Vấn Thiên tức giận không nhỏ, đúng là phải mạnh bạo, thay vào đó xếp nằm vùng vào hay không là chuyện khác, mặc kệ có làm được gì hay không thì hắn cũng thua.
Huống chi gười giám sát tả bộ không thể lộ ra ngoài ánh sáng, thân phận chân thật vĩnh viễn trong bóng tối, một khi gặp phải ánh sáng sẽ bị người ta cắn ngược, bị người ta tìm nguồn gốc.
Đến nay mới thôi, giám sát tả bộ có bao nhiêu người, đều có những người nào, cả Thiên đình chỉ có hai người biết, chính là Thanh chủ và Tư Mã Vấn Thiên hai người.
Nhưng đây là sỉ nhục!
Thiên đình giám sát tả bộ tự nhiên không chịu ăn thiệt thòi như thế, Thủ Thành Cung nho nhỏ không thể phá được, hắn làm sao cho Thanh chủ câu trả lời? Về sau Tư Mã Vấn Thiên tự thân xuất mã bố trí, hắn có thể điều động tài nguyên quá nhiều, tìm kiếm nhược điểm Thiên Nguyên tinh Thủ Thành Cung để ra tay.
Nhưng dọa Tư Mã Vấn Thiên nhảy dựng là, Thủ Thành Cung cũng phát giác được nhược điểm của mình, chẳng những bổ khuyết nhược điểm, ngược lại còn tiến hành bố trí bẫy rập với nhược điểm của mình, thiếu chút làm người tiếp cận ăn thiệt thòi, mà ngườiThiên đình giám sát tả bộ có kinh nghiệm phong phú, hơi chút phát hiện không đúng liền nhanh chóng chạy đi.
Tư Mã Vấn Thiên hiểu trong trận giao phong vô hình này, trước kia thăm dò có khả năng làm Miêu Nghị hoài nghi coh nên mới bày bẫy rập.
Người ta cảnh giác đến mức này thì còn làm cái bướm! Nhất là làm hắn không đau khổ là, Miêu Nghị khống chế thiên nhai rất nghiêm ngặt, không nói thiên nhai khác là do thương hội của các cửa hàng quyền quý nói tính toán. Lần trước phu thê Thiên Nguyên so đấu thủ đoạn với nhau, Miêu Nghị nhì ra mánh khóe, vậy mà châm ngòi những cửa hàng bình thường đấu với cửa hàng quyền quý. Bên kia vẫn có lời đồn ra nói cửa hàng quyền quý muốn phản công lần nữa chiếm quyền kinh doanh buôn bán.
Hắn đã điều tra, lời đồn là do Thủ Thành Cung thả ra ngoài, Thủ Thành Cung lại mượn cơ hội cố ý quấy phá, thành lập con đường bí mật bồi dưỡng những cửa hàng không có bối cảnh nhưng có thói quen đâm chọc, những cửa hàng này vì lợi ích của mình đều mở to mắt ra, một khi phát hiện cửa hàng quyền quý trong thiên nhai có chút động động hay âm mưu gì đều nhanh chóng bí mật báo cáo.
Thử hỏi trong tình huống khắp thiên nhai đều có tai mắt của người ta, đừng nói những cửa hàng quyền quý không dám lộn xộn, ngay cả đội ngũ bốn cửa thành cũng không dám lộn xộn. Chỉ một chiêu này Miêu Nghị đã có thể khống chế thiên nhai bền chắt như thép, ai cũng đừng muốn dễ dàng đùa nghịch thủ đoạn. Tiếp xúc càng nhiều, hiểu càng nhiều. Tư Mã Vấn Thiên cũng phải phục Ngưu đại thống lĩnh.
Tình hình như vậy làm Thiên đình giám sát tả bộ gặp phiền toái lớn, không thể hành động nhắm vào Thủ Thành Cung, Tư Mã Vấn Thiên bất đắc dĩ cho nên tạm dừng hành động, giám sát tả bộ sẽ không đi làm trò chơi thủ đoạn với mục tiêu, nếu không nó sẽ bại lộ ra ngoài.
Kể từ đó, giám sát tả bộ chỉ có thể lặng lẽ chờ cơ hội tốt, vì vậy Tư Mã Vấn Thiên xấu hổ, hết lần này tới lần khác Tư Mã Vấn Thiên không thể nói thẳng với Thanh chủ, nếu không cũng ra vẻ mình quá vô năng, chỉ có thể đổ lỗ do Miêu Nghị bị ám sát cho nên cảnh giác tới cực điểm.
Thanh chủ không nói, chỉ nhìn hắn.
Tư Mã Vấn Thiên bị nhìn chằm chằm toàn thân không được tự nhiên, cuối cùng vẫn lên tiếng:
- Trẫm chuẩn bị kéo hắn ra ngoài, ngươi cảm thấy như thế nào?
Đây là ép mình tỏ thái độ, được hay không được chỉ một câu. Tư Mã Vấn Thiên lập tức chắp tay cam đoan:
- Thỉnh bệ hạ một lần nữa cho vi thần thời gian ba năm, trong ba năm nhất định sẽ cho người tiến vào bên cạnh Ngưu Hữu Đức?
- Ba năm? Xếp một ít người vào tiểu đại thống lĩnh còn cần giám sát tả sứ của trẫm nói ba năm. Xem ra giám sát tả bộ gặp phải xương cứng rồi.
- Bẫm bệ hạ, chính bởi vì chức vị của Ngưu Hữu Đức quá thấp. Người bên cạnh không nhiều lắm, hơi có động tác sẽ làm người ta chú ý. Hắn lại không muốn tiếp xúc với bên ngoài cho nên khó ra tay.
Tư Mã Vấn Thiên sẽ có lý do ứng phó, nếu không làm sao ngồi vững vị trí này.
Thanh chủ khẽ gật đầu, nói:
- Ngay cả các ngươi cũng chậm chạp như thế, ta càng hứng thú với Ngưu Hữu Đức nhiều hơn, ta sẽ nhớ ba năm.
Tư Mã Vấn Thiên chắp tay:
- Nhất định không làm bệ hạ thất vọng.
...
Miêu Nghị ngồi trong tĩnh thất, mi tâm có hào quang lưu động, pháp tướng bên mi tâm có chín cánh sen.
Miêu Nghị mở mắt cảm thán, tốn thời gian hơn ba nghìn năm, rốt cục tu vi đột phá đến Kim Liên cửu phẩm.
Năm đó độ sức cao thấp một lần làm thế lực các nơi hành quân lặng lẽ, lại đổi lấy hơn ba nghìn năm thanh tịnh, hắn không lui tới với kẻ khác, dốc lòng tu luyện. Bởi vì trong lòng hắn rất rõ ràng, không có khả năng vĩnh viễn bình tĩnh như vậy, tu vi chính là nhược điểm trí mạng của hắn, hai ngàn năm trước tiễn biệt Hạ Hầu Long Thành thì hắn đã phát hiện tu vi Chiến Như Ý đã đột phá đến Thải Liên.
Chẳng những Chiến Như Ý, hôm nay trong Đông Hoa tổng trấn phủ đã có ba đại thống lĩnh đột phá đến Thải Liên, có tin tức truyền ra, Nghiêm Tố và Cao Hữu nghiệp đã có tu vi Thải Liên nhất phẩm. Hắn xem chừng nếu không phải mình có thể một tiễn bắn chết tu sĩ Thải Liên, tăng thêm phía trên có Bích Nguyệt áp chế, chỉ sợ đã sớm bị người ta tìm tới cửa.
Hắn biết rõ không có việc gì thì thôi, một khi có việc phát sinh, mấy tên kia sẽ gây phiền toái cho mình, cho nên hắn phải nắm chặt thời gian đề cao tu vi phòng ngừa bất trắc.
Vì bế quan tu hành, Đông Hoa tổng trấn phủ có Bích Nguyệt chịu trách nhiệm, hắn cũng không có việc gì, khống chế thiên nhai phía dưới rất tốt, cũng không xảy ra chuyện gì, từ trên xuống dưới đều ổn định, trừ ngẫu nhiên đi thăm thê thiếp của mình, hắn không ra ngoài làm gì cả.
Hắn bước ra khỏi tĩnh thất, cũng không tiếp tục bế quan, lần trước hắn nhận được tin tức Phục Thanh và Ưng Vô Địch sắp khảo hạch trở về, phải an bài việc cho bọn họ.