Mọi người hai mặt nhìn nhau, không ai dám đáp lại đều do dự.
Một viên tướng tên Tô Thanh Tuyền, chắp tay trầm giọng nói:
- Đại soái, không phải chúng ta không muốn cống hiến mà là việc này không phải chuyện nhỏ, thế lực Hạo Đức Phương rất lớn, chỉ e không phải là người đại soái có thể làm lung lay, mong rằng đại Soái sẽ cân nhắc.
Bàng Quán nói:
– Ta há lại không biết, vì lẽ đó ta đã chuẩn bị ra tay vào ngày đại hôn của Ngọc Nương, nếu Hạo Đức Phương dám tới thì đó chính là ngày giỗ của lão!
Mọi người lại liếc nhìn nhau, kế điệu hổ ly sơn này là một cơ hội tốt để ra tay. Tô Thanh Tuyền lại cau mày nói:
- Đại Soái, đương nhiên đây là một cơ hội tốt để diệt trừ Hạo Đức Phương, nhưng Hạo Đức Phương cũng không phải dạng vừa, một khi cố gắng kiên trì chống đối, đánh lâu không ổn, tới lúc đó viện binh của Hạo Đức Phương đột kích, mấy vị Thiên Vương Quảng Lệnh Công cũng sẽ xuất binh viện trợ, căn bản không phải là thế lực chúng ta có thể ngăn cản, hậu quả khó mà lường được. Cho dù có thể diệt trừ Hạo Đức Phương đúng lúc thì khả năng thống soái Thần Lộ và Tị Đường sẽ nghe theo hiệu lệnh của đại soái cũng khôn lớn, hai người không muốn nghe theo, lúc đó lấy danh nghĩa cần vương bình định phản loạn, liên thủ đối phó với đại soái, nhân cơ hội chia cắt địa bàn của đại Soái, noi theo Đăng Phi và Thành Thái Trạch tự lập thì e là không ổn.
Bàng Quán biết không kiên định phần thắng thuộc về mình thì khó có thể thuyết phục mọi người, nếu đã tới giờ này rồi thì đương nhiên phải thuyết phục bọn họ, có một vài chuyện cũng không cần giấu diếm làm chi:
- Ta há lại để các huynh đệ tùy tiện mạo hiểm, chính ta cũng không thể làm xằng bậy để mất tính mạng, quyết định như này thì đương nhiên đã có chuẩn bị! Hạo Đức Phương khinh người quá đang. Sau khi Ngọc Nương chịu nhục, ta không nuốt nổi cơn giận này, cũng biết thực lực mình không đủ, khó có thể trừ tặc nên đã liên lạc với Hạ Hầu gia và được Hạ Hầu gia toàn lực giúp đỡ, một khi mọi chuyện xảy ra. Hạ Hầu gia sẽ dùng sức mạnh kiềm chế thế lực khắp nơi không cho bọn họ thuận lợi xuất binh ngăn cản, cũng tạo nên nội loạn trong quân Hạo Đức Phương. Đồng thời ta đã được U Minh Tổng đốc phủ Ngưu Hữu Đức đồng ý sẽ giúp đỡ, bên này chúng ta vừa ra tay. Ngưu Hữu Đức sẽ lập tức dẫn năm mươi triệu quân tinh nhuệ xông ra khỏi U Minh, giúp ta trừ tặc! Hạo Đức Phương trong ngoài khốn đốn, tất sẽ thất bại! Không biết chư vị cảm thấy bản soái tính toán thể có ổn không?
Trong lòng mọi người đều chấn động, không ngờ đại soái đã âm thầm chuẩn bị nhiều như vậy, không những đạt được sự chống đỡ của Hạ Hầu gia, còn kéo được đại quân U Minh tới giúp. nếu thật sự như vậy thì quả thật chuyện làm phản rất có hi vọng, sau khi chuyện thành công thì đương nhiên là nước dâng thuyền lên, ở đây ai cũng sẽ có lợi.
Cũng như Đại soái từng nói, đại soái không phải người tùy tiện kích động, sẽ không tùy ý mạo hiểm, đã làm thế nghĩa là đã chuẩn bị tất cả, chắc chắn sẽ không lấy chuyện này ra lừa gạt mọi người.
Chỉ là nếu như vậy, mọi người không khỏi nghĩ tới một chuyện, chuyện như vậy làm sao có thể quyết định tạm thời, Hạ Hầu gia và Ngưu Hữu Đức làm gì có chuyện nói giúp là giúp, ai lại ăn no rững mỡ liều mình giúp ngươi phiêu lưu chứ? Đương nhiên phải trải qua thời gian bàn bạc lâu dài, không có chuyện lập tức bằng lòng, từ khi chuyện Vô Song hội xảy ra tới nay, sao đã quyết định được chuyện lớn trong thời gian ngắn như vậy nhi?
Mọi người không khỏi nghi ngờ, lẽ nào đại soái đã sớm có dự mưu, đã âm thầm chuyển bị từ lâu, chuyện Cẩm Tú Vô Song kia chẳng lẽ... Có một số chuyện không nghĩ thì thôi, nghĩ kĩ mới thấy kinh khủng!
Có điều mọi người bổng cảm thấy phấn chấn, chuyện như này không sợ đại soái đã sớm có dự mưu, chỉ sợ đại soái nhất thời kích động!
Nếu vậy thì chuyện chọn ra tay vào ngày kết hôn của Bàng Ngọc Nương không khó hiểu nữa, chẳng những có thể khiến Hạo Đức Phương rời khỏi sào huyệt, mà con có thể lấy cớ bảo vệ an toàn trong lề thành thân mà danh chính ngôn thuận điều động nhân mã.
Một viên tướng tên Mạnh Siêu đứng lên, bước ra khỏi hàng trước tiên:
- Mạt tướng nguyện đi theo đại soái diệt trừ lão tặc, rửa nhục cho Đại tiểu thư giải hận cho Mão Lộ ta!
Chư tướng lập tức chắp tay hưởng ứng.
- Mạt tướng nguyện đi theo đại soái diệt trừ lão tặc, rửa nhục cho Đại tiểu thư giải hận cho Mão Lộ ta!
Bàng Quán chầm chậm gật đầu, Bàng thị đứng cạnh nghe cũng cảm tthấy phấn chấn!
Sau khi thống nhất ý kiến, mọi người đều có cùng mục tiêu lợi ích, thì mọi chuyện tiếp theo không còn khó khăn, đương nhiên là bàn bạc cẩn thận kề hoạch ra tay.
Bàng Quán lấy một phần giấy ngọc ra đưa cho mọi người cùng xem:
- Người có tên trên danh sách này đều rất có khả năng là người của Hạo Đức Phương, sau ngày đại hôn của Ngọc Nương, phần lớn mọi người đủ cấp bậc trong danh sách đương nhiên sẽ tới chúc mừng, chúng ta phải bắt gọn bọn chúng trong một lưới! Cho tới khi bọn chúng tới đông đủ, mọi người tuyệt đối không được đánh rắn động cỏ. chuẩn bị toàn vẹn mọi thứ trước, một khi bên phủ nguyên soái ra tay, mấy người đã chuẩn bị sẵn sàng cũng phải lập tức khống chế những người này, đầu tiên là cướp đoạt binh quyền của bọn họ, không cho bọn họ cơ hội làm loạn rồi nhanh chóng tập trung nhân mã nghe hiệu lệnh thống nhất của bản soái, cùng Hạ Hầu gia và đại quân U Minh liên thủ làm việc, dứt khoát diệt trừ vây cánh của Hạo Đức Phương!
Trên một tinh cầu hoang vu, đám người Tả Nhi trốn trong đám đất đá có chút căng thẳng, bị Yêu Tăng Nam Ba làm phiền.
Yêu Tăng liên tiếp đích thân ra tay, y vừa đích thân ra tay, cao tầng của dư nghiệt Bang Doanh gia liền muốn đích thân tới tiếp ứng, muốn cùng chung mạo hiểm.
Lúc này ai cũng nhìn chằm chằm một tinh cầu xinh đẹp phía xa xa, nơi đó là vị trí của Hoàng Phủ thể gia – Tông đà Quân Anh hội.