Mục lục
Phi Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trò đùa?

Từ Đường Nhiên lắc đầu bật cười:

- Thế lão tiên sinh tưởng muốn uy hiếp thế nào? Chẳng lẽ cảm thấy uy hiếp như thế vẫn chưa đủ phân lượng?

Hoàng Phủ Luyện Không hí mắt nói:

- Nói cho Ngưu Hữu Đức, thích đáng mà dừng, giao ra mẫu nữ các nàng rồi dừng tay, chuyện trước kia ta có thể coi như chưa từng phát sinh, nếu không bức đến lão phu chủ động đăng báo, chuyện Ngưu Hữu Đức nhúng tay Quần Anh hội sợ là tránh không được hiềm nghi tạo phản, hắn cũng không dễ chịu đâu!

Từ Đường Nhiên không đáng một tiếng:

- Giao, người Hoàng Phủ gia tự nhiên phải giao cho Hoàng Phủ gia xử lý, chỉ là không biết lão tiên sinh suy xét thế nào về một mảnh ý tốt của vương gia?

Khoe miệng Hoàng Phủ Luyện Không nhếch lên nụ cười chế nhạo:

- Ngươi cảm thấy ta cần phải suy xét ư?

- Ai!

Từ Đường Nhiên hơi nghiêng người, khẽ thở dài một tiếng:

Xem ra lão tiên sinh còn ôm lấy huyễn tượng với Thiên Đình bên kia, cảm thấy Thanh Chủ sẽ không ngồi nhìn vương gia cùng Hạ Hầu gia cấu kết, cho là Thanh Chủ sẽ trừ sạch vương gia nhà ta?

Hoàng Phủ Luyện Không hừ lạnh một tiếng:

Đó là chính ngươi nói.

Kỳ thực hắn thật đúng là nghĩ như vậy, tưởng trước cứ sẽ kéo dài thời gian, chờ đợi động tĩnh.

Từ Đường Nhiên nói:

Ta có một cái chuyện xưa, không biết lão tiên sinh muốn nghe không?

Hoàng Phủ Luyện Không:

- Sợ là lão phu không muốn nghe, hầu gia cũng sẽ không câm miệng a?

- Sách sách, không ngờ Từ mỗ lại có một tri kỷ như lão tiên sinh!

Từ Đường Nhiên đứng lên, chắp tay chậm rì rì nói:

- Trước đây giám sát tả bộ từng cài cắm một thám tử ở bên người vương gia, tên gọi là Phi Hồng! Phi Hồng nay có phần lai lịch, là nữ nhi của nguyên Địa thần tinh quân Thái Thúc Văn Xương, Thái Thúc Văn Xương phu nhân Lâm Ngạo Tuyết thì bị nhốt tại nơi luyện chế Phá Pháp cung dưới đáy Ly cung. Thanh Chủ sử dụng Phi Hồng làm thám tử, là muốn để Phi Hồng trở thành nội ứng, trong tối phái ra Ảnh vệ phối hợp, để sát hại vương gia! Thế là vương gia lập tức ra tay phản chế, từ Ly cung cứu ra Lâm Ngạo Tuyết, tự nhiên, kế hoạch thích sát của Ảnh vệ liền thất bại, tất cả phải rút về... Vương gia có mấy quân đoàn ủng hộ, còn có Hạ Hầu gia tận lực tương trợ, Thanh Chủ tưởng đụng đến vương gia nhà ta, nhất thơi sợ là tìm không được cơ hội, không biết lão tiên sinh còn chuẩn bị kéo tới khi nào?

Mí mắt Hoàng Phủ Luyện Không chợt nhảy lên, trong lòng cả kinh, chuyện hai nơi trên Thiên cung bị tập kích hắn tự nhiên có nghe nói, chẳng lẽ là Ngưu Hữu Đức đấu đá cùng Thanh Chủ, Ngưu Hữu Đức có thể cứu người ra từ Ly cung?

Từ Đường Nhiên bồi hồi ở trước mặt Hoàng Phủ Luyện Không, nói:

- Nơi luyện chế Phá pháp cung chắc là quy Thượng Quan Thanh quản, Quần Anh hội cũng thuộc về quyền quản hạt của Thượng Quan Thanh đúng không? Xảy ra loại chuyện này, Thượng Quan Thanh chắc đang ngồi trên đống lửa? Nếu lại bạo lộ ra chuyện nữ nhi Hoàng Phủ gia ủy thân vương gia, tình thế của Thượng Quan thanh tại Thiên cung nhất định sẽ hay lắm đây, đương nhiên, đó đều là việc nhỏ, nhưng nếu cả chuyện Hoàng Phủ gia sớm có tâm tư bội phản Thiên Đình, đại tứ bạo lộ tuyệt mật của Thiên cung cho người ngoài mà để Thiên cung biết được, trước không nói Thượng Quan Thanh lâm vào cảnh thế nào, chí ít ngày lành cua Hoàng Phủ gia là coi như hết!

Hoàng Phủ Luyện Không hờ hững nói:

- Hoàng Phủ gia chưa bao giờ có tâm tư bội phản Thiên Đình, cũng chưa từng tiết lộ bí mật gì cả, hầu gia ăn nói lung tung không uy hiếp được Hoàng Phủ gia. Hầu gia không ngại chuyển lợi cho vương gia, còn là câu nói kia, thích đáng mà dừng, con thỏ gấp còn cắn người, Quần Anh hội không phải ăn chay! Lão phu còn có yếu sự, không bồi hầu gia!

Nói rồi đưa tay muốn tiễn khách.

Từ Đường Nhiên căn bản không để ý:

- Thật không tiết mật ư? Dâm tặc Giang Nhất Nhất lại là chuyện gì, lão tiến sinh không thể không biết chứ?

Hoàng Phủ Luyện Không nhàn nhạt nghiêng đầu nhìn hắn một cái, việc này đối với Hoàng Phủ gia mà nói, đã la quá khứ, không uy hiếp được hắn:

- Hầu gia, còn là mời ngài về đi thôi!

Từ Đường Nhiên cười mị mị nói:

- Hoàng Phủ gia tiết lộ với vương gia nhà ta nhiều bí mật như vậy, làm sao có thể nói không thừa nhận liền không thừa nhận được, việc này hình như không dễ dàng cho qua như vậy đâu? Được rồi, hình như Giang Nhất Nhất còn có muội muội gọi là Giang Vân, đúng không?

Hoàng Phủ Luyện Không nội tâm khẽ chấn, chẳng lẽ đây là do nha đầu kia tiết lộ cho Ngưu Hữu Đức? Không khả năng, đây là tuyệt mật, hai mẹ con kia không khả năng biết được. Gò má hắn bỗng banh lại:

- Ta nghe không hiểu hầu gia đang nói gì!

Từ Đường Nhiên chính diện đối mặt với hắn, lộ ra quỷ tiếu nói:

- Khoan nói những bí mật khác, chỉ nói vương gia rất muốn biết khi Lạc Mãng Lạc soái nghe được tin này sẽ có phản ứng gì, Hoàng Phủ thế gia ngay tại địa bàn Lạc Mãng, nếu la Lạc Mãng bởi vì việc này nổi giận xuất binh huyết tẩy Hoàng Phủ gia, dự là Thiên cung bên kia cũng phải giả bộ hồ đồ, Thiên cung e rằng sẽ không thừa nhận việc này là bọn họ sai khiến, Thượng Quan Thanh khẳng định sẽ nói là do Hoàng Phủ gia tự tiện làm ra! Đoán chắc sớm đã có không ít người nhìn Quần Anh hội không thuận mắt, vương gia nhà ta vừa khéo thúc đẩy những thế lực trên triều đường khác, định vị Hoàng Phủ gia là mưu nghịch, phát động tất cả thế lực một cử nhổ cả gốc lẫn rễ cua Hoàng Phủ thế gia cùng Quân Anh hội! Lão tiên sinh cảm thấy vương gia nhà ta có thể làm thế không?

Đột nhiên Hoàng Phủ Luyện Không hai mắt như ưng nhìn chằm chằm khuôn mặt cười xấu xa trước mắt, hận đến nghiến răng nghiến lợi, không thể một chưởng phách chết hắn!

Từ Đường Nhiên lắc đầu nói:

- Vì bên người Lạc soái kia, ta khuyên người còn là đừng nghĩ tới chuyện diệt khẩu, kỳ thực Lạc soái đã sớm biết, sở dĩ không phát tác, là bởi vì bị vương gia nhà ta để lại. Đương nhiên, vương gia nha ta nếu đã làm thế, cũng hoàn toàn có thể làm chuyện ra! Đến lúc đó lão tiên sinh có thể tưởng tượng, trên đời này còn có đất cho Hoàng Phủ gia đặt chân ư? Chỉ sợ chuyện đầu tiên Thượng Quan Thanh muốn làm chính là diệt khẩu toan gia Hoàng Phủ... Vương gia vừa giận, thây ngang khắp đồng, không phải hàng tiêu tiểu như người có thể ngăn đầu, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK