- Tham kiến đại thống lĩnh!
- A!
Hắc Thán nổi giận gầm lên một tiếng đáp lại.
- Được!
Miêu Nghị vung thương khua một vòng, khen lớn một tiếng. Bỗng nhiên hắn quát:
- Mở cửa trận ra, nghênh trung quân của bản đại thống lĩnh trở về!
- A...
Dương Triệu Thanh giật mình quay đầu lại.
Thần sắc Từ Đường Nhiên cứng đờ nhìn hắn. Lần này Hải Bình Tâm ngay cả vác một cột cờ gẫy cũng lấy làm kinh hãi. Thả người thả tiến vào, nếu chẳng may dùng loạn tiễn bắn chúng ta như đám người vừa nãy thì phải làm sao?
Đám nữ quyến Phi Hồng cũng bị dọa giật mình. Tình thế nhiều lần thay đổi như vậy. Bây giờ ngươi thả cho người ta tiến vào, chẳng phải là rất dọa người sao?
Đừng nói là bọn họ, ngay cả hơn vạn nhân mã trung quân bên ngoài cũng nhìn nhau. Bọn họ có phần không thể tin được hiện tại Miêu Nghị lại dám thả cho bọn họ đi vào.
Dương Khánh biết mình vừa chọc giận Miêu Nghị. Nhưng chuyện quan trọng, hắn không thể không kiên trì truyền âm khuyên bảo.
- Đại nhân, vừa mới quy thuận, lòng người không ổn. Hiện tại thả cho bọn vào, sau này sợ là khó lường được. Vạn nhất có người nổi lên tâm tư xấu xa, chúng ta sẽ không có đường lui. Hiện tại để bọn họ ổn định ở bên ngoài, bọn họ cũng sẽ không trách móc. Đợi làm tốt mới để bọn họ tiến vào cũng không muộn!
Miêu Nghị không để ý tới hắn. Lúc này, không thể nghi ngờ, khí thế chuyên quyền độc đoán của Miêu Nghị càng lộ rõ. Hắn vung Nghịch Lân Thương lên, lại quát to:
- Mở rộng cửa!
Lúc này Dương Triệu Thanh không do dự nữa, lấy ra pháp khí, mở ra cửa lớn trận phòng hộ trước sơn môn.
Đám người Dương Khánh không nói gì khác, chờ đợi trong lo lắng.
- Thật sự mở rồi.
- Mau nhìn kìa. Thật sự mở ra rồi.
- Họ Ngưu này thật to gan. Hắn không sợ chúng ta quay giáo đánh một đòn sao?
- Không hổ danh là hảo hán ba vào ba ra đơn thương độc mã trong trăm vạn đại quân. Đủ lớn mật, có năng lực, danh bất hư truyền!
- Có thể bắt được hai vị phó đại thống, tất nhiên có vài phần sức lực.
Thật sự mở cửa ra. Có thể nói trên vạn nhân mã trung quân đều có rối loạn không nhỏ. Không ít người châu đầu ghé tai xì xào bàn tán.
Trong lúc nhất thời một đám người ngược lại không biết có nên đi vào hay không. Một nhóm Bách Phu Trưởng đánh tiếng, cùng nhau thương nghị.
- Thế nào? Dựa vào thực lực của các ngươi chẳng lẽ còn không dám tiến vào. Ta còn không sợ, các ngươi sợ cái gì?
Miêu Nghị quát một tiếng, lại cầm thương chỉ tới, nhắc lại nói:
- Bản tọa nói sẽ giữ lời. Ta đã nói chuyện cũ bỏ qua, thì sẽ bỏ qua. Tại sao còn do dự?
Một đám Bách Phu Trưởng nhìn nhau gật đầu. Bọn họ liền cùng nhau hướng về phía Miêu Nghị, chắp tay nói:
- Cảm ơn đại thống lĩnh khai ân!
Từng người đánh tiếng với nhân mã của mình. Tất cả xếp thành đội ngũ. Hơn vạn nhân mã lại tiến vào trong trận phòng hộ của sơn môn.
Dương Khánh đóng cửa trận. Miêu Nghị cũng dẫn người hạ xuống, rơi vào phía trước mặt của nhân mã trung quân. Hơn vạn nhân mã lại chính thức bái kiến. Vạn người cùng hô lướn:
- Tham kiến đại thống lĩnh!
Miêu Nghị nói:
- Bớt nói những lời dư thừa. Chuyện cũ bỏ qua thì sẽ bỏ qua, chuyện nên làm vẫn phải làm. Đám người Khang Chi Lộc, Diêu Viễn Sơ, Bùi Lai Minh, Hành Quảng Linh, Ngô Phong chống lại quân lệnh, gây xích mích quân tâm, có ý đồ âm mưu soán vị. Mọi người chính là tận mắt nhìn thấy. Hiện tại, bản thống lĩnh muốn các ngươi viết tội trạng của bọn họ ra, viết những gì các ngươi thấy các ngươi biết đều ra. Như vậy có vấn đề gì không?
Diêm Tu luôn theo sát ở phía sau, bảo vệ Miêu Nghị. Ánh mắt hắn thoáng động. Cảnh tượng như vậy hắn dường như đã từng quen. Năm đó Miêu Nghị hình như đã từng chơi như vậy.
Một đám người nghiêng đầu hết trái tới phải, ngươi nhìn ta một chút, ta nhìn ngươi một chút. Cuối cùng tất cả thống nhất ý kiến, lần lượt chắp tay nói:
- Nguyện tuân theo pháp chỉ của đại thống lĩnh.
Miêu Nghị nói:
- Nếu đã không thành vấn đề, vậy viết đi. Hiện tại viết luôn. Viết xong bàn tiếp tới chuyện đề bạt bổ nhiệm.
Liên quan đến bổ nhiệm, mọi người tất nhiên không dám qua loa. Nhất là những Bách Phu Trưởng rất có hy vọng được đề bạt. Bọn họ nhanh chóng lấy ra ngọc điệp viết. Điều có thể làm chính là lên án mạnh mẽ các loại hành vi gây rối của đám người Khang Chi Lộc.
Miêu Nghị lệnh cho Dương Triệu Thanh xếp bàn, ngồi ở đó chờ.
Không được nửa canh giờ, hơn vạn ngọc điệp đã được đặt ở trên bàn dài.
Miêu Nghị ngồi tra xét một ít. Hắn phát hiện trong đó cái gì cũng có. Cái gì nâng cao giữ binh, gây xích mích quân tâm, ý đồ âm mưu soán vị các loại chính là điều mỗi người nhất định sẽ viết. Đặc sắc chính là có không ít người từng tận mắt nhìn thấy, tận tai nghe được hai người Khang, Diêu và ba người Bùi, Ngô, Hành nói Miêu Nghị không có quyền không có thế chỉ là một vật trang trí như thế nào. Nói phía bên mình trong tay nắm trọng binh, nói ép Miêu Nghị rời đi thế nào, thương lượng thế nào để lật đổ Miêu Nghị, thương lượng nếu như Miêu Nghị không theo thì sẽ phản đối bằng vũ trang các loại như thế nào.
Hơn vạn phần ngọc điệp trên bàn dài, trong lúc nhất thời Miêu Nghị cũng không xem được hết. Hắn chuẩn bị trở về sẽ từ từ xem. Trọng điểm cũng không phải chính hắn xem. Hắn chỉ kiểm tra một chút mà thôi. Cuối cùng sẽ đưa cho Hắc Long Tư bên kia xem. Xảy ra chuyện lớn như vậy, không để cho phía trên một lời giải thích là không được. Không phải do ngươi nói đám người Khang, Diêu thế nào là được. Hiện tại có nhiều người đứng ra làm chứng như vậy, chính là lời giải thích.
Thu xong hơn vạn khối ngọc điệp, Miêu Nghị đứng lên, ánh mắt lạnh lẽo đảo qua nhân mã trung quân, giọng điệu hữu lực nói:
- Bản tọa muốn bổ nhiệm Từ Đường Nhiên làm đại thống lĩnh trung quân. Các vị có ý kiến gì không?
Mọi người yên lặng một chút. Mọi người lại ngươi nhìn ta một chút, ta nhìn ngươi một chút. Bọn họ thật sự đã sớm nghe qua hai người Khang, Diêu cổ động. Cho dù không nghe hai người cổ động, mọi người cũng hiểu được Từ Đường Nhiên đúng là có hơi kém. Vừa rồi, nghe nói đám người Miêu Nghị sắp tới bên này nhậm chức, bao gồm có người bên cạnh Miêu Nghị. Bên này tất nhiên đã hỏi thăm một chút. Muốn để cho một yêu tinh nịnh bợ, bản lĩnh không có mấy phần làm thống lĩnh trung quân. Nếu như tu vi cao còn không tính làm gì. Nhưng hắn lại chỉ là một tu sĩ Kim Liên. Điều duy nhất có thể nhìn được chính là mang phẩm cấp thượng tướng Nhất Tiết.