Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ - Chương 1008
Một gia đình vui vẻ hạnh phúc sẽ tiếp tục mang lại may mắn.
Trạng thái tốt nhát của một người là hạnh phúc tràn ngập trong ánh mắt.
Lục Hạo Thành nhìn cô trong gương, cũng cười với vẻ mặt hạnh phúc, “Đã biết rồi, bà xã, sau này, chúng ta cùng nhau cố gắng, để mọi người càng được hạnh phúc hơn.
Nhưng em phải làm mặt trời nhỏ của anh, phải sưởi ám cho anh, giữ cho anh luôn được tắm trong ánh nắng ấm áp, như vậy mỗi ngày anh làm chuyện gì cũng sẽ càng thêm cố gắng, có thể thấy được mặt trời, có thể nhìn thấy ánh bình minh, sẽ cảm giác toàn thân như có sức mạnh vô song.”
“Vâng!”
Lam Hân vui vẻ gật gật đầu.
“Lục Hạo Thành, trước kia anh đã từng một khắc không rời xa em, nhưng anh chưa từng cảm giác đã mắt đi em, vẫn luôn nhớ về em, từ nay về sau, em vẫn sẽ ở bên cạnh anh, anh mãi mãi luôn có được em, em cũng sẽ là mặt trời nhỏ trong tương lai sau này của anh.”
Tất cả mọi người chỉ sống được một lần trên đời, cùng nhau sống hết một đời như vậy, cũng là một loại hạnh phúc khó có được của con người.
Người đàn ông này đã vì cô mà trả giá cả đời, cô cũng phải chịu trách nhiệm cho phần đời còn lại của anh.
Lục Hạo Thành đáy mắt tràn ra chút hơi nước, “Lam Lam, gần đây em nói chuyện luôn khiến anh cảm động, nước mắt chỉ chực trào ra.”
Lam Hân ngắng đầu nhìn anh “Tối hôm nay anh cũng làm em rất cảm động, nhưng mà có thể trả lại được không?”
Lam Hân chỉ chỉ vào Vĩnh Hằng Chi Tâm.
Anh đúng là đồ phá sản.
Cô muốn làm bà chủ nhà đất nha.
Cô muốn nhận tiền thuê nhà để sống, đem số tiền này mua nhà cho thuê phòng, lúc về già cũng có đảm đảm, đây là việc cô muốn làm nhất trong những năm không có tiền vất vả.
Lục Hạo Thành vừa nghe, sắc mặt có chút không tốt, thấp giọng nói: “Lam Lam, ngoan đi, đây là Vĩnh Hằng Chỉ Tâm chỉ thuộc về riêng em, nhà chúng ta không thiếu chút tiền ấy, ông xã của em sau này sẽ càng cố gắng kiếm tiền.”
Lam Hân rầu rĩ không vui gật gật đầu, “Cám ơn anh, tắm lòng của anh em nhận, chờ lúc chúng ta cử hành hôn lễ, em sẽ đeo nó.”
Lục Hạo Thành thấy cô không còn cố nghĩ cách trả lại, đáy lòng mới yên tâm, “Lam Lam, vậy anh giúp em cởi xuống trước, nhưng mà em đeo lên rất xinh đẹp, không hồ là bà xã của Lục Hạo Thành anh.”
Lam Hân nghe anh nói lời này chỉ cười cười không nói gì, dáng vẻ của cô cũng xem như xinh đẹp, cũng thật sự không tính là xuất sắc.
Tuy nhiên có một câu nói như vậy, tình nhân trong mắt hóa Tây Thi.
Cô ở trong mắt người khác có lẽ chỉ là một người rất bình thường, nhưng ở trong mắt Lục Hạo Thành lại hoàn toàn không phải như vậy.
Lục Hạo Thành đem Vĩnh Hằng Chi Tâm thả lại vào hộp đựng, nhìn cô và nói: “Lam Lam, tương lai nó cũng thuộc về em.”
Lam Hân nhìn qua anh, “Cám ơn anh, ông xã.”
Hai tiếng Ông xã, cô gọi có chút mới lạ gượng gạo, có chút không được quen.
Lục Hạo Thành vừa nghe một tiếng gọi ông xã, toàn thân hạnh phúc dào dạt, anh bé kiểu công chúa, chậm rãi ôm cô lên.
Lam Hân ngước mắt lên nhìn anh, đáy mắt anh bộc lộ cảm xúc đong đầy yêu thương, tình cảm chân thành không thể kìm nén được., sẽ luôn lộ ra trong từng động tác cử động của một người đang yêu sâu sắc.
Mà loại tình cảm không kìm nén được này, cũn là thứ người ta khó có thể cưỡng lại được.
Anh nhẹ nhàng đặt cô xuống chiếc giường lớn mềm mại, hai người cùng nằm xuống.Anh ôm lấy cô, đầu cọ cọ vào cổ và hõm vai cô, mùi hương trên người cô luôn là tuyệt nhất. Lúc cô cười là cảnh tượng đẹp nhất, có cô tại bên cạnh, anh cảm giác tất cả mọi chuyện đều trở nên nhẹ nhàng và bình yên.
Lục Hạo Thành hôn cô, nhẹ mà ôn nhu, mỗi một cái hôn đều chứa đựng tình yêu sâu nặng của anh.
Lam Hân vẫn còn có chút khẩn trương, theo sự dịu dàng của anh, cô chậm rãi thả lỏng bản thân.
Cô có thể cảm nhận được tình yêu của anh dành cho mình từ tận đáy lòng.