Ngày cả mặt cô cũng thấy nóng.
Bà xã, đứa nhỏ, Lục Hạo Thành kết hôn bí mật ư?
Hiện tại nhiều người giàu có đều chơi kiểu này.
Không nghĩ tới quản lý Lam cùng giám đốc Lục lại có quan hệ như vậy.
Lam Hân qua anh “Nói như thế nào ông ấy cũng là ông nội mắấy đứa.
Không thể cả đời không thấy mặt.”
“Cô ngốc, chuyện này về sau hãy sau, hiện tại em bận việc đi, tối nay anh cùng em đi gặp Hạ Thù, tối mai là buồi tiệc từ thiện, anh đã sắp xép rồi.”
Lục Hạo Thành nói xong, nhìn vợ mình cười dịu dàng rồi rời đi.
Nghe được tiếng đóng cửa, Ninh Phi Phi mới ngắng đầu lên.
“Quản lý Lam, cô cùng giám đốc Lục… .” Lam Hân nhìn cười nhìn cô nàng: “Phi Phi, không phải cô không tháy gì, không nghe thấy gì sao?
Vậy thì cũng chưa nghe được gì chưa thấy được gì rồi.”
“AI AI”Ninh Phi Phi vội gật đầu.
Ninh Phi Phi nghĩ nghĩ, lại nhịn không được cười thật cẩn thận: “Nhưng mà, quản lý Lam, là thật hả?
Cô là bà xã của giám đốc Lục, đứa nhỏ cũng là con giám đốc Lục?”
Lam Hân khẽ gật đầu, nhìn thấy cô nàng kia tò mò, vẫn như mỉm cười đối mặt: “Đúng vậy, nhưng Phi Phi, nhớ kỹ những gì cô vừa nói.
Xác định kiểu dáng của phiên bản giới hạn. Quần áo trên thị trường không được có bắt kỳ sai sót nào.Khu Hải Nam, kiện hàng của giám đốc Lôi đã được vận chuyển rồi, anh ấy là khách hàng lớn, chúng ta phải cẩn thận.
Đặc biệt kiểu dáng anh ấy lựa chọn phải được xác nhận kỹ lưỡng với xưởng sản xuất. “
“Vâng, quản lý Lam.”
Ninh Phi Phi cười cười, “Quản lý Lam, cô cũng thật hạnh phúc.”
Lam Hân cười cười, không nói gì, Lục Hạo Thành nhất định là cố ý , anh hận không thể để người cả thế giới biết cô là bà xã của anh.
Vừa rồi, nhất định là có ý .
Cô tiếp tục làm việc, Lục Hạo Thành vừa rồi nói, buổi tối muốn đi gặp diễn viên Hạ.
Cô hơi mím môi, lại mở máy, xem lại tư liệu của Hạ Thù.
Bệnh viện .
Mộc Tử Hoành thu dọn đồ đạc, nghĩ đến bản thân đã có thể xuất viện , vui vẻ như tết.
Tô Cảnh Minh ngồi bên cạnh chơi game.
Mộc Tử Hoành vươn vai rồi nói: “Cuối cùng cũng được xuất viện , khoảng thời gian này tôi thiếu chút nữa phát điên rồi.”
Tô Cảnh Minh vừa chơi game vừa trả lời “Tôi thấy cậu đang ở trong phúc mà không biết hưởng, mấy ngày nay có bao nhiêu ngọt ngào, bản thân cậu tư biết.
Tôi nghĩ cậu cũng không muốn ra viện .”
“Ha ha. . .” Mộc Tử Hoành cười, “Cảnh Minh, đúng là bởi vì cậu không có bạn gái, cho nên mới nói như vậy, chờ cậu có người mình thích, sẽ không chua xót vậy nữa .”
Tô Cảnh Minh ngẳng đầu lên “Mộc Tử Hoành, cậu đúng là khiến người ta chịu không nổi, tôi chua xót(ghen tị) cái gì?
Tôi còn thường xuyên ăn chanh đây, cũng không thây chua chút nào.”
“Ha ha. . .” Mộc Tử Hoành cười đắc ý, “Cho nên, đây mới là lý do cậu không có bạn gái , cậu ngay cả dám chua cũng không ăn, cô gái nào sẽ đồng ý cậu chứ?”
Tô Cảnh Minh thoát game, nghiêm mặt nói: “Tối nay trở về, tôi sẽ uống hết giám trong bếp, xem cậu còn dám nói tôi không ăn dắm chua nữa không, tôi sẽ gửi video cho cậu xem.”
Mộc Tử Hoành: “…… ” Trời đất! Người này không phải ở cùng anh trong bệnh viện vài ngày, giờ ngu luôn rồi chứ.