Mục lục
Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lần này, điều khác biệt là thái độ Giai Kỳ lần này rất cứng rắn.



Không phải anh hai nguyện ý thì Giai Kỳ sẽ ở cạnh anh ấy, có những vết thương không thể nào chữa lành.



Giai Kỳ tuy rằng rất lương thiện, nhưng cũng là người có chấp.



Hai người ở chung máy tháng, cô cũng hiểu được tính cách của Giai Kỳ.



Nói đến chuyện tình cảm, đáy lòng Lam Hân cũng hơi xúc động, không biết cô cùng Lục Hạo Thành có thể bên nhau suốt quãng đời còn lại không, vào một khoảnh khắc nào đó, trái tim cô thật sự rung động.



Cô cũng hy vọng, anh hai cùng Giai Kỳ sau bao nhiêu thăng trầm, cuối cùng sẽ được ở bên nhau.



Cố Ức Lâm một lúc lâu sau mới mở miệng nói chuyện: “Tiểu Ức, cám ơn eml”



Giọng Cố Ức Lâm có chút nghẹn ngào, nếu lúc ấy Tiểu Ức không tìm thấy Giai Kỳ, như vậy. ….. Anh thật sự không dám tưởng tượng, hậu quả sẽ thế nào nữa.



Cô gái ngốc kia, có cái gì cô cũng nên nói với anh, thế nhưng lại nghĩ quần đi tự sát. ….. Hiện tại Giai Kỳ sống cũng tốt, con của họ vẫn còn, anh đã vô cùng cảm kích, Giai Kỳ còn sống, đứa nhỏ vẫn an toàn.



Lam Hân cười nói: “Anh hai, có lẽ chính là duyên phận rồi, có một ngày buổi tối, em cùng Cần Hi đến quán ăn nhà Giai Kỳ ăn tối, vừa lúc gặp cảnh anh và Giai Kỳ chia tay, tuy rằng chỉ gặp qua cô ấy một lần, nhưng vẫn nhớ ra cô ây.



Cũng là bởi vì thấy được quá trình chia tay của hai người, nhìn thấy mẹ đến tìm cô ấy gây phiền toái, ngày đó em nhìn cô ấy đi về hướng bờ sông, mới nhìn ra cô ấy muốn tự sát.”



Thực ra không phải chỉ có vậy mà bản thân cô cũng đã từng rất tuyệt vọng như thế.



Người qua đường đều nghĩ Trầm Giai Kỳ đang tản bộ, nhưng cô không nghĩ vậy, cô nhìn ra Giai Kỳ lúc ấy đang tuyệt vọng giống bản thân ngày xưa.



Hiện giờ ngẫm lại, cô thất biết ơn vì bản thân mình cũng không làm chuyện dại dột như vậy.Mãi sau này khi sinh con xong, cuộc sống suôn sẻ hơn, cô cũng ngày một kiên cường.
















Sau khi sống sót, cô cũng chất vấn bản thân hét lần này đến lần khác, cô đã trả giá nhiều như vậy, hiện tại nghĩ muốn xong hét mọi chuyện, có đáng giá hay không.



Thật ra câu trả lời đã có sẵn, mặc kệ bạn từng muốn làm gì, chỉ cần bản thân còn sống, thì thật sự đáng giá.



Cố Ức Lâm nhìn vào gương mặt nhỏ nhắn của Lam Hân, vẻ mặt biết ơn “Tiểu Ức, em yên tâm, anh nhất định sẽ khiến mẹ đồng ý để cùng Giai Kỳ ở bên nhau.”



“Được! Anh hai, đã trải qua rất nhiều chuyện, em nghĩ mẹ đã thay đổi rất nhiều, ít nhát, cha cũng không phản đối chuyện này, anh chỉ cần thuyết phục mẹ, tất cả khó khăn cũng liền giải quyết dễ dàng.”



Gặp qua bọn họ vài lần, đối với người nhà mình cô vẫn có hiểu biết.



“Được!”



Có Ức Lâm cười gật gật đầu, đáy lòng bỗng có cảm giác được khai sáng.



“Tiểu Ức, mấy năm nay để em phải chịu khỏ, thật xin lỗi, sau này có mọi người, Tiểu Ức không bao giờ phải chịu khổ nữa.”



Lam Hân nở nụ cười ấm áp, “Anh hai, hiện tại em rất hạnh phúc, anh không cần lo lắng, trở về nói rõ với mẹ, ngày mai nếu có thời gian trong, em cũng sẽ tâm sự với bà, so với hôn nhân lợi ích gia tộc, vẫn nên tìm được một người con gái mình yêu để cùng nhau chung sống, như vậy mọi người mới có thể hạnh phúc.”



Có Ức Lâm vội gật đầu: “Tiểu Ức, anh cũng nghĩ như vậy, nhà họ Cố chúng ta, so sánh cũng không kém những nhà thế gia khác.



Nhưng mẹ lại nghĩ khác, bà cũng xuất thân thế gia, ông bà ngoại ở nước ngoài, đều là doanh nhân, bà cũng không muốn mắt mặt, anh hiểu được nỗi khổ của mẹ, nhưng anh chỉ thích Giai Kỳ, muốn ở bên cô ấy mà thôi.”









Có Ức Lâm cũng cười cười, lại bỗng nhiên nhíu mi nhìn cô, “Tiểu Ức, anh hai nhiều một chuyện một câu, Hạo Thành đối với em vẫn là chân tình, máy năm nay cậu ta một mực tìm kiếm, vẫn không từ bỏ chuyện tìm em, hiện tại em cũng biết rõ, tất cả những gì cậu ta làm đều là vì em.



Trong thời gian em vắng mặt, bởi vì mối quan hệ với em, cậu ấy vẫn luôn trợ giúp nhà chúng ta, mỗi lần nhà họ Cố xảy ra chuyện, có thể hợp tác liền hợp tác, có thể kiếm tiền đều cho chúng ta.
















Tuy rằng anh không biết tình cảm của hai người đang đến đâu, nhưng, Tiểu Ức, đời này sẽ không tìm được ai yêu em như Hạo Thành đâu.



Anh đã suy nghĩ, cho dù em trở lại, nếu em không có tình cảm với mình, cậu ta cũng sẽ không lấy người khác.



Mấy năm nay nhà chúng ta đều nhìn ra được, vì tìm em, cậu ấy đã khó khăn thế nào.”



Tim Lam Hân theo từng lời anh trai nói, đau đớn từng chút một.



Tất cả những điều này cô đều biết, chính là theo nghe từ miệng anh hai nói ra, này lại là một cảm giác khác, tất cả cảm xúc đều bùng lên lúc này.



Cô biết nỗi đau trong lòng Lục Hạo Thành, cô đã nhìn thấy mặt yếu đuối và bất lực nhất của anh, cô cũng nhìn thấy mặt dịu dàng duy nhất của anh đối với mình, vì vậy cô đã rất nỗ lực, có gắng để yêu người đàn ông đã sống vì mình cả đời.



“Anh hai, em biết anh ấy rất tốt, hơn nữa, em cũng dần có cảm giác.”



Nếu không sao cô có thể để mặc Lục Hạo Thành làm loạn chứ?



Nhưng đây cũng lần đầu tiên đem những chuyện trong lòng ra tâm sự với anh trai, cô quả thật rất vui.



Có Ức Lâm cười cười: “Tiểu Ức, em nói như vậy, anh hai muốn thay Hạo Thành cám ơn em.”



EU 6 ” Lam Hân đầu đầy vạch đen.



“Anh hai, hình như em mới là em gái anh.”



Lam Hân pha nén giận, sao anh trai mình lại thay Lục Hạo Thành cảm ơn cô chứ?



Cố Ức Lâm nhìn thấy dáng vẻ đáng yêu của em gái, nhẹ nhàng điểm nhẹ trên mũi cô “Tiểu Ức, chúng ta vẫn xem Hạo Thành là người nhà, anh vẫn luôn nhìn thấy cậu ấy khổ sở, mỗi lần hy vọng sẽ tìm được em, lại mắt mác trở về, trong lòng anh rất khó chịu, từ khi em thực sự trở về anh không còn nhìn thấy dáng vẻ đó của Hạo Thành nữa.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK