Em không được quên, em còn có cha mẹ, còn có anh trai, còn có cả bạn bè.”
Anh lo lắng rằng trong lòng em gái mình đang phải chịu đựng áp lực quá lớn, cứ như vậy sẽ khiến con bé phát điện mắt.
Lam Hân hơi mím môi, cười nói: “Anh hai, anh không cần lo lắng cho em, A Thành không có việc gì cả, lúc rời đi anh ây còn nói, sẽ quay lại đón em cùng trở về nữa.”
Âu Cảnh Nghiêu vừa mới đầy cửa bước vào cũng nghe được những lời này của Lam Hân, ánh mắt anh đây đau xót, Lam Lam không phải là không thương tâm, mà là không thể tiêp nhận được sự thật răng A Thành đã lấn chuyện không may.
“Thư ký Âu, anh đã trở lại.”
Lam Hân nghiêng đầu nhìn Âu Cảnh Nghiêu.
Anh mắt Âu Cảnh Nghiêu thâm thúy nhìn thoáng qua cô, đôi mắt trong veo ây không chút tạp chất, trong mất hiện lên một nôi đau thấu tim gan.
Lam Hân bỏ qua nỗi lo âu và đau đớn kịch liệt của mình, vẫn luôn cố duy trì nụ cười yêu ớt trên môi.
HÙNU Âu Cảnh Nghiêu gật gật đầu.
“Cảnh Nghiêu, có điều tra ra được gì không?”
Có Ức Lâm hỏi.
Âu Cảnh Nghiêu tìm một vị trí ngồi xuống, anh nói: “Đầu tiên, phải cứu được anh cả của cậu ra ngoài, Ninh Thành Công đã về tới thành phố Giang rồi, bởi vì hắn đi đường thủy, hăn là đang trốn ở khu vực gân Bắc Hải.
Trước hết cần phải bắt được hắn thì mới có thể cứu được anh cả của cậu ra, mà nhân vật chủ chốt đã lập mưu hãm hại anh cả nhà cậu, chính là gã tình nhân của Cô An An.
Chỉ cần tóm được hai người này, Cố An An tự nhiên cũng không làm nên được việc gì.”
Ánh mắt Cố Ức Lâm chọt trở nên sâu hơn, nhìn qua Âu Cảnh Nghiêu: “Tên đó khá giảo hoạt, cảnh sát đuôi bắt nhiều ngày như vậy cũng không vây bắt được hắn.”
Âu Cảnh Nghiêu gật gật đầu: “Hắn có rất nhiều kinh nghiệm chạy trốn, hiện tại cũng đang dùng đủ thủ đoạn chơi trò đuôi bắt với cánh cảnh sát, tuy nhiên cũng không được lâu nữa đâu,thành phô Bắc Hải cũng không lớn, hắn trôn không được bao lâu nữa.”
Âu Cảnh Nghiêu nói tới đây, thở dài một hơi, nhìn thây khuôn mặt đã phờ phạc đi rất nhiều của Cô Ức LH “Ưc lâm, hiện tại hãy nói về công ty của cậu trước đã, tôi đề nghị cậu chuyển dời tất cả tài sản dưới tên cậu đi, sau đó dẫn dắt Cố An An mắc câu.
Trước đó tôi đã cần thận tra xét qua VỆ CÔ phần công ty. của nhà cậu, tỷ lệ cô phân công ty mà cô ta có được đã sắp đuôi kịp cậu rồi đó.
Có lẽ trước đây cô ta đã nhờ vả Bùi Dao Tinh thu mua được không ít cổ, phiều công ty nhà cậu, nhưng mà số cô phân kia giờ đây đã được sang tên cho cô ta, coi số tiên hiện tại năm trong tay cô ta khả năng đã đủ mua SỐ cô phần đề có thể cạnh tranh với cậu.”
“Mà cậu, cũng có thể nhân cơ hội để chỉnh đốn lại công ty nhà mình một chút, thoát ly khỏi hình thức đầu tư cổ phần như hiện tại, chuyển sang toàn quyên sở hữu và điều hành công ty giỗng như A Thành, cậu sẽ giảm bớt được rất nhiều gánh nặng.
Bởi vì tình hình trong nhà họ Cố rất phức tạp sâu xa, nhưng cũng không thê một ngụm ăn cả trong một miêng được.
Mặc dù gặp phải đả kích lần này, tuy răng sẽ khiên công ty nhà cậu thiệt hại kinh tế có thể từ 5 đến mười năm, nhưng cũng là một hướng đi lâu dài, chịu chút tồn thất đó cũng không tính là cái gì.”
Giọng nói nhàn nhạt mà bình tĩnh của Au Cảnh Nghiêu vang vọng trong văn phòng làm việc.
Cố Ức Lâm gật gật đầu, đôi mắt đen sáng như sao trời, mày kiếm sắc bén, “Cảnh Nghiêu, cám ơn cậu đã bận rộn chạy đôn chạy đáo vì chuyện của Có Thị, chờ sau khi vượt qua được cơn khủng hoảng lần này, tôi sẽ dành cho cậu hai phân trăm cô phần của Có Thị, Tiểu lỨc vừa rôi cũng là đã cùng tôi nói như vậy, tôi biệt nên làm như thế nào, cám ơn cậu đã giải quyết hết tất cả những phiền não trong giai đoạn này của tôi.
Cho dù sẽ phải chịu thiệt hại về kinh tế 5 đến 10 năm tôi cũng không đề ý, dù sao nhà họ Cố sẽ không dễ dàng có thể ngã xuống như vậy.”