Mục lục
Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 428: Ký sinh trùng nhà họ Tần




Lam Tử Tuần bất đắc dĩ đứng dậy, nói: “Chú Âu, chú Lục, hai người ngồi xem trước, chúng cháu lát nữa sẽ quay về.”



Lam Tử Tuần nói xong, liền đứng lên.



Lục Hạo Thành hơi ngạc nhiên hỏi: “Kỳ Kỳ, cháu đi vệ sinh còn muốn anh cháu đưa đi sao?”



Lam Tử Kỳ ngượng ngùng trả lời: “Chú Lục, tính tình cháu không phải không được tốt sao? Ở chỗ rẽ vào phòng vệ sinh có một dãy ghé, khoảng thời gian này cháu đều tới đây đọc sách, gặp một đứa con gái còn ngỗ ngáo hơn cả mình.



Lúc đi vệ sinh con bé đó cứ có tình gây sự, có anh cháu đi theo thì nó lại không dám làm gì.Anh trai sợ hai đứa cãi nhau, nên chỉ có thể đi cùng.”. truyện đam mỹ



Lục Hạo Thành vừa nghe, đứng dậy nói: “Kỳ Kỳ, đi, chú sẽ đi cùng, xem ai dám bắt nạt cháu?”



Lục Hạo Thành vừa nói vừa nắm lấy bàn tay nhỏ bé, “Tiểu Tuấn, cháu cứ tiếp tục đọc sách đi.”



Lam Tử Tuấn nhìn qua anh với ánh mắt sâu kín, yên lặng gật đầu, không nói gì.



Lục Hạo Thành mỉm cười, dẫn con gái rời đi.



Lam Tử Kỳ có chút ngượng ngùng thấp giọng nói: “Chú Lục, cám ơn chú, nhưng không phải cháu sợ con bé thua, mà sợ sẽ cãi nhau to thì xấu hỗ lắm.”



Lục Hạo Thành nhíu mày hỏi: “Kỳ Kỳ, mâu thuẫn vì nguyên nhân gì?”



Lam Tử Kỳ chớp chớp mắt to, cười nói: “Cũng không phải chuyện lớn gì, lý do bởi vì giành vị trí thôi, chỗ cháu ngồi, khi cháu đi vệ sinh trên bàn vẫn còn có sách mà.



Con bé đó đến đây, cũng không quan tâm có người hay không, liền đẩy sách của cháu sang một bên, tự mình ngồi xuống.



Lúc cháu đi ra thì có thấy nên đã cãi nhau vài câu.



Sau này mỗi lần người không biết lý lẽ đó đều ngồi ở vị trí kia, hai anh em cháu đã chuyển qua bên này. Nhưng mỗi lần đi vệ sinh, cậu ta phải khiêu khích cháu vài câu mới chịu bỏ cuộc.Anh cháu sợ cả hai sẽ đánh nhau, nên luôn phải đưa cháu đi vệ sinh.”



Lục Hạo Thành nghe được nguyên nhân câu chuyện, cười nói: “Kỳ Kỳ, hai chúng ta cùng đi, nếu con bé còn dám bắt nạt cháu, chúng ta quay lại bắt nạt nó”



Lam Tử Kỳ vừa nghe, ngọt ngào cười, “Chú thật tốt!”



HH ro: ” Lục Hạo Thành cũng cười cười, anh không hề tốt, anh đã đánh mất bốn mẹ con bọn họ nhiều năm như vậy.Lúc nhìn thấy họ, lòng anh tràn đầy áy náy.



Hai người cùng đi tới nhà vệ sinh, Lam Tử Kỳ lại thấy được cô bé mũm mĩm kia, chỉ thấy có thêm một bé gái mũm mĩm như vậy đang ngồi cùng.



Thấy cô bé kia tựa như lâu ngày không gặp, hung hăng nhìn chằm chằm Kỳ Kỳ, vẫn ngồi lại vị trí cũ đã từng dành ngang của mình, Lam Tử Kỳ cứng đờ, đôi mắt to xinh đẹp đã nổi lên tức giận.



Chết tiệt, sao con bé đó vẫn ngồi ở đây?



Cô bé thấy nhiều lúc bản thân cũng rất ngỗ ngáo.



Mẹ đều thường xuyên bảo không có cách nào nói lại mình.Mỗi khi mẹ không thể nào nói nổi, sẽ gắt gao cắn môi nhìn chằm chằn vào đứa con gái bắt trị này.



Cô bé thấy vậy cũng rất đau lòng, nhưng khi cô bé nổi nóng, cũng không khống chế được bản thân.Không nghĩ tới, con nhỏ mập kia so với mình còn ác liệt hơn.



Lam Tử Kỳ cố gắng điều chỉnh tâm trạng, không thèm chấp con bé kia.



Nếu không cô bé sẽ nỗi điên lên mắt.



Lục Hạo Thành dẫn Lam Tử Kỳ một đường đi qua.



Con nhỏ mập lại nhìn chằm chằm vào Lam Tử Kỳ xinh đẹp, ánh mắt tràn đầy ghen tị.



Ngay lúc cô bé vừa đi qua, liền cất giọng chanh chua: “Ai dô, chỉ có thể mua được tô mì gạo mười tệ, thì chỉ thích hợp chạy vào nhà vệ sinh thôi.”



Lam Tử Kỳ vừa nghe lời này, liền dừng lại.



Lục Hạo Thành nhíu mày, nhanh chóng quay đầu nhìn cô bé kia.



Người mà Kỳ Kỳ nói chính là con bé này.



Lục Hạo Thành mang vẻ mặt nghiêm túc đánh giá đối phương.



Đang muốn mở miệng, Lam Tử Kỳ đã thốt lên: “Xem ra mấy ngày nay cậu đều theo dõi tôi, tôi ăn tô mì 10 tệ thì làm sao nào? Lại không dùng tiền của cậu, cậu đau lòng cái gì?”



“HẠNH… ” Đối phương châm chọc cười cười, hai tay chống má, vẻ mặt kiêu ngạo, “Cậu đúng là không hiểu ý tôi hả?



Ý tôi là người như cậu chỉ có thể mua được bát mì 10 tệ thôi đó.



KFC ngay cạnh quán mì, cũng chưa thấy hai anh em các cậu nếm qua một lần, chỉ biết ăn bát mì rẻ tiền.



Người như cậu còn dám giành chỗ ngồi với tôi, cũng không nhìn xem tôi là con gái nhà ai?”



Lam Tử Kỳ nheo mắt, sắp nỗi điên lên, hiện tại nhà mình đúng là nghèo chỉ có thể mua một tô mì gạo 10 tệ.



Nhưng cũng không hề cảm thấy xấu hổ, hai anh em vốn thích ăn mì, hơn nữa cả hai đều hiểu rõ, mẹ dành hết tiền mua nhà rồi, giờ thật sự cũng không có tiền.



Mấy bức tranh của cô bé bán được cũng không ít, nhưng mẹ cần tiết kiệm khoản đó để dành cho ba anh em đi học.



Hiện tại mình cần liều mạng học, để sau này cả nhà có thể có cuộc sống hạnh phúc hơn.



Nhưng hôm nay bị người ta chỉ thẳng mặt nói mình nghèo túng, trong lòng Lam Tử Kỳ vô cùng khó chịu.



Lục Hạo Thành cảm giác được con gái đang tức giận, đáy lòng hơi co rút đau đớn.



Môi mỏng nhếch lên, tức giận nói: “Cháu là con nhà ai? Nhỏ như vậy đã tỏ ra có thế lực.”



Con gái anh có thể ngày ngày đến ăn những nhà hàng cao cấp cũng không thành vấn đề.



“Hừ! Chú là cha của cậu ta hả? Cha tôi còn có tiền hơn chú, cha tôi là Tần Ninh Viễn, em trai của Lục phu nhân tập đoàn Lục Trăn!” Con bé nói xong, còn hếch cằm kiêu ngạo nhìn Lục Hạo Thành.



Lục Hạo Thành tức giận muốn chửi thề một tiếng, mẹ nó, thì ra là ký sinh trùng của nhà họ Tần.



Hai gia đình đúng là oan gia, mối thù này lại truyền tới cả đời con gái anh.



Quả nhiên là người của Tần gia, đúng là cùng loại người.



Lục Hạo Thành nỗi giận, cười lạnh nói: “Không cần quan tâm, nhưng nếu cháu còn dám khinh thường con gái ta, ta sẽ khiến cho công ty cha cháu phải cạp đất ăn.”



: Lục Hạo Thành đôi với một nhà ký sinh trùng của Tân Ninh Trăn cũng không hề có hảo cảm.



Hoàn cảnh gia đình của bà ta cũng không tốt, là từ khi ở cạnh cha anh, chim sẻ mới bay lên cành thành phượng hoàng.



Tiện đà, hai em trai bà ta cũng được hưởng phúc, những đồng tiền này từ đâu ra, bản thân anh cũng hiểu rõ.



Hiện tại lại gây chuyện với con gái anh.Hừ! Tần Ninh Viễn, tôi sẽ nhớ kỹ.



Lam Tử Kỳ nghe được câu nói con gái tôi, bỗng nhiên kinh ngạc nhìn qua Lục Hạo Thành, cảm giác như thật sự như có cha bảo vệ mình.



Con nhỏ mập nhìn qua Lục Hạo Thành lạnh lùng, cũng không dám mở miệng, ánh mắt gắt gao nhìn anh chằm chằm.



Lục Hạo Thành thấp giọng nói: “Kỳ Kỳ, cháu đi vệ sinh đi, ta ở chỗ này chờ cháu.”



“Vâng!” Lam Tử Kỳ nhìn thoáng qua đối thủ, ánh mắt nặng nề vốn định công kích, nhưng sau đó nghĩa lại, bị chó điên cắn thì sao phải cắn lại, thật vô nghĩa.



Lục Hạo Thành lạnh lùng đứng tại chỗ chờ con gái đi vệ sinh.



Hai cô bé kia im lặng ngồi, không dám lên tiếng nữa!



Kỳ thật, câu nói sẽ khiến công ty cha cháu phải cạp đất ăn của Lục Hạo Thành đã dọa cô bé kia một trận khiếp vía.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK