Cứ như vậy, giám đốc Mộc cũng sẽ nễ chút tình nghĩa giữa hai nhà, sẽ không còn tiếp tục xuống tay nữa.”
Lục Dật Kha vẻ mặt khó xử, “Tôi cũng biết nêú chuyện này.
còn tiếp tục thì thật sự không kiểm soát nổi.Nhưng mà n n trong khoảng thời gian này tâm trạng cũng rất tệ, con bé chịu đả kích cũng không nhỏ, nhưng mẹ nó lại luôn bao che, tôi khuyên như thế nào cũng không nghe.”
Lương Vĩ nói: “Chủ tịch, chuyện này, phải mau chóng giải quyết.”
Lục Dật Kha nói: “Tôi cũng biết, nhưng tôi và người phụ nữ Tần Ninh Trăn kia không thể giao tiếp đàng hoàng được.
Đúng rồi, lần trước bảo anh hẹn giám đốc Mộc, ông ta không chịu gặp sao?”
Lương Vĩ lắc lắc đầu, “Chủ tịch, giám đốc Mộc vẫn không chịu liên hệ, giám đốc Mộc tuy rằng không có chứng cớ xác thực, nhưng Mộc Tử Hoành biết chuyện này có liên quan đến phu nhân cùng tiểu thư, phu nhân cùng tiểu thư lại xem như chưa xảy ra chuyện gì, cho rằng chuyện chưa từng xảy ra.”
“Hừ!”Lục Dật Kha dùng sức. vỗ lên bàn.
“Người phụ nữ này thật sự là…… ” Ông ta cố gắng nén lửa giận trong lòng, Tần Ninh Trăn, loại đàn bà ăn cây táo rào cây sung, máy triệu cứ như vậy mà bị bà ta cẦm đi.
Làm vợ chồng, không phải ông ta tiếc của với vợ mình, mà là phải lấy ra theo cách thức chính thống.
Trộn tiền ra ngoài như vậy, ngay cả ông ta cũng cảm thấy khinh thường.
“Vậy A Thành đang ở đâu?”Ông ta lại hỏi.
Lương Vĩ nói: “Giám đốc Lục hiện tại hẳn là đã biết chuyện và đã đến công ty , chuyện này giám đốc Lục nhất định sẽ đứng ra giải quyết .”
Sắc mặt Lục Dật Kha bình tĩnh. gật gật đầu: “Thật ra tôi lại muốn nhìn xem, xem nó sẽ giải quyết chuyện này thế nào?
Tên họ Vương kia, cũng không nhìn xem bản thân mình là loại người gì, lớn lên trông như vậy, còn dám nói liên quan đến cháu trai cháu gái ta.”
Lục Dật Kha vẻ mặt vẻ giận dữ, nhưng cũng bát đắc dĩ, ngay cả mặt máy đứa cháu ông ta cũng chưa được gặp.
Mà Tần Ninh Trăn ở trong nhà, cũng thấy được tin tức như vậy.
Bà vừa thấy liền nhíu mi, sao lại có tin tức như vậy truyền ra ngoài chứ?
Tần Ninh Trăn lập tức gọi điện thoại cho Lục Hạo Khải.
“Alo! Mẹ.”
“Tiểu Khải, chuyện hôm nay là ai truyền ra ngoài vậy?
Là con phải không?”
Tần Ninh Trăn nói ngắn gọn, vẻ mặt nghiêm nghị hỏi.
Lục Hạo Khải: “Mẹ, làm sao vậy, đột nhiên trở nên tức giận như vậy?”
Tần Ninh Trăn vừa nghe, trong lòng đã chắc 9, 10 phần là do con trai mình làm.
“Có thật con là người đem tin này tung lên mạng không?
Con điên rồi, đêm chuyện này truyền ra ngoài thì có chỗ gì tốt?”
Lục Hạo Khải nghe được giọng mẹ mình có chút không bình thường, hắn lập tức hỏi: “Mẹ, mẹ rốt cuộc bị làm sao vậy?
Chỉ cần có thể để Lục Hạo Thành sống không thoải mái, loại chuyện gì con cũng có thể làm ra được.”
Tần Ninh Trăn: “Đáng chết! Chẳng lẽ con không biết máy đứa nhỏ của Lam Hân là con ai sao?
Cứ như vậy mơ hồ mà. đem chuyện này truyền ra ngoài, trước khi làm ra chuyện này, vì sao con không cùng mẹ thương lượng trước một chút?”
Lục Hạo Khải: “Mẹ, ý của mẹ là gì?
Con đã trưởng thành rồi, chẳng lẽ còn không thể tự quyết định chuyện của mình sao hả?”
Giọng điệu Lục Hạo Khải cũng không tốt.