Bà nội Cố vừa nghe, vô cùng kích động, “Ức Lâm, đã hẹn trước với bệnh viện chưa?”
Cố Ức Lâm gật gật đầu, “Bà nội, cháu đều sắp xếp ổn thỏa rồi, bà không cần lo lắng.”
Anh đã sắp xếp cho Giai Kỳ bệnh viện tốt nhất, chờ một chút trực tiếp qua là được rồi.
Giai Kỳ trước đó đi khám thai định kỳ, đều phải đứng xếp hàng, hơn nữa thời gian ngồi chờ siêu âm cũng rất dài, hiện tại có anh ở cạnh cô, sẽ không để cô phải chịu vất vả như vậy nữa.
Tuy nhiên, ánh mắt Cố Ức Lâm dời đến người mẹ mình, nghĩ đến lời bà vừa nói, lại muốn nói ra tin tức mà anh điều tra được, Cố An An cũng không phải trẻ mồ côi, còn có một đôi chú thím lòng tham không đáy , còn có thêm một đứa em họ, mấy năm nay, Có An An đều dùng tiền của gia đình họ Cố nuôi dưỡng bọn họ.
Hơn nữa Cố An An còn đang âm thầm thu mua cổ phần công ty gia đình họ Cố, chuyện này, có thể suy ra được tham vọng của Có An An lớn biết bao nhiêu.
“Mẹ, cổ phần công ty của Cố An An, tạm thời không cần đưa cho cô ta.”
Lâm Mộng Nghi nghỉ hoặc nhìn con trai, “Ức Lâm, vì cái gì?
Đây là cũng đã nói là phần của hồi môn của nó.”
Cố Ức Lâm bình tĩnh nói nói: “Mẹ, bây giờ chưa phải là lúc, chờ thời cơ tới rồi, tự đưa cho cô ta cũng không muộn, Cố An An hiện tại cũng không thiếu tiền.
Lúc này mẹ phải nghe con , chỉ khi được sự đồng ý của con, mẹ mới được đem cổ phần giao cho cô ta.”
Lâm Mộng Nghỉ, vẫn tỏ ra rất nghi hoặc, Ức Lâm, cũng không phải là người keo kiệt tính toán chỉ ly gì cả.
“Ức Lâm, là đã xảy ra chuyện gì phải không?”
Có Ức Lâm, cười lắc lắc đầu: “Mẹ, không phải, mẹ, cho…
cho con thêm chút thời gian, cũng đừng hỏi tại sao?”
Có Tích Hồng nghi hoặc nhìn con trai, “Ức Lâm, có lý do khiến con không thể nói ra à?”
Có Ức Lâm gật gật đầu, “Cha, là có một ít lý do, về chuyện số cổ phần công ty của Cố An An, trước tiên đừng đưa vội, con sẽ tự có sắp xếp.”
Lâm Mộng Nghi gật gật đầu, “Hiện tại công ty là do con làm chủ, con nói là được, An An nếu còn hỏi nữa, ta sẽ bảo nó đến hỏi con.”
“Được!”
Cố Ức Lâm gật gật đầu, anh hiện tại đang điều tra chuyện này, sau khi điều tra rõ ràng, Cố An An muốn làm cái gì, anh sẽ có sắp xếp đối phó.
Mà Lục Dật Kha cũng biết được tin đồn kia, ở trong văn phòng giận dữ phát hỏa.
“Rằm!”
Ông ta dùng sức lấy điện thoại trên bàn một cách nặng nè.
“Là người nào khốn kiếp như vậy?
Dám bôi nhọ cháu trai và cháu gái tôi?”
Lương Vĩ ở một bên nói: “Chủ tịch, trước tiên ngài đừng tức giận, hiện tại đã đi thăm dò , rất nhanh sẽ biết chuyện này là ai làm .”
Lục Dật Kha nhìn qua thư ký của mình, “Lục Hạo Khải đâu?”
Lương Vĩ nói: “Hình như chưa có tới công ty.
Hiện tại công việc của cậu ta, hầu hết đều do Giang An Yến hoàn thành, hình như cậu ấy rất tin nhiệm người tên Giang An Yến này, nghe nói cũng là một hacker rất giỏi.”
“Hừ! Đúng là tên chẳng làm gì nên hồn, không muốn hoàn thành công việc đến nơi đến chốn, chỉ nghĩ ngồi đợi miếng bánh từ trên trời rơi xuống, quả thật khiến tôi vô cùng thất ..
Lục Dật Kha tức giận đến mức đỏ bừng mặt.
Lại hỏi: “Giám đốc Mộc thì thế nào?
Có còn thu mua cổ phần công ty chúng ta không?”
Lương Vĩ gật gật đầu, “Vâng! Vẫn còn đang tiếp tục thu mua, nếu còn tiếp tục như vậy thì mọi chuyện sẽ trở nên mất kiểm soát. Chủ tịch nên tìm cách để phu nhân và tiểu thư cùng chủ động qua xin lỗi.