Tần Ninh Trân chế nhạo: “con không cần biết là ai, con cứ nói cho tiểu Khải biết, nó tự biết phải làm sao.”
Có An An vẻ mặt bắt đắc dĩ gật đầu. “Được!”
Tần Ninh Trân kiêu ngạo rời đi.
Cố An An liếc nhìn bóng lưng bà ta và đi theo.
Nắm được điểm yếu của người phụ nữ này, thì cô ta sẽ có cơ hội.
Lam Hân mỉm cười nhún vai, “Tôi đã mơ thấy nó đêm qua.
Lạc Cẩn Nghiên: “.
Cô ấy cũng muốn có một giắc mơ như vậy.
Cô xoa xoa Lam Hân, “Lam Hân, cô có nằm mơ khi nào tôi trúng số độc đắc không?”
Lam Hân liếc mắt nhìn cô: “Cô trúng số là có ý gì?”
Lam Hân liếc cô, cô ấy vẫn chưa có bạn trai, chắc không dễ trúng số đâu.
“Không có.” Lam Hân cười lắc đầu, “Nghiên Nghiên, cô bây giờ còn không có bạn trai, sao có thể trúng số chứ?
Nếu trúng só, ba đứa tiểu Tuấn bọn nó sẽ có bầu bạn rồi Lạc Cần Nghiên nghe xong lời này, suýt nữa thì rớt cằm.
Cô đã hiểu sai ý mình thành cái gì rồi?
Lạc Cần Nghiên bĩu môi nhanh chóng giải thích: “Lam cục cưng, có phải cô đã hiểu lầm ý tôi không? Ý tôi là mua vé số trúng độc đắc. Tư tưởng của cô có bị làm sao không?
Theo tôi nghĩ là đã chạy ra nước ngoài rồi.”
Lam Hân quay đầu nhìn lại cô, “Hehe… Hóa ra là như vậy.
Nghiên Nghiên, tôi hiểu lầm rồi.”
Lạc Cần Nghiên biết ngay là như vậy.
“Lam Lam, con thuyền tình bạn nói lật là lật, bánh xe lớn tình yêu nói chìm là chìm. Chỉ có con thuyền chó độc thân mới đứng vững. Tôi nhất định phải làm chó độc thân.”22222222?? ? Lam Hân cười ranh mãnh: “Nghiên Nghiên, chó ở tuổi cô sớm đã chết từ lâu rồi, cô nên là rùa Lam, sau này đừng hỏi tôi có phải là chó độc thân hay không nữa, thần tiên như chúng ta yêu người phàm thật là xúc phạm! Bây giờ chó độc thân đều có thẻ tiền hóa thành Huyền Vũ rồi.”
“Vâng vâng vâng, Huyền Vũ đại nhân của chúng tôi, nếu cô có đủ, chúng ta sẽ quay trở lại ăn.” Lam Hân mỉm cười và nhìn cô ấy, khi cô ấy đi xuống, cuộc đấu giá sẽ bắt đầu ở đó.
*Đi đi đi, xem cô có tham lam không.” Lạc Cẩn Nghiên cười đi theo cô.
Khi cả hai quay trở lại, không tháy dấu vét của Lục Tư Tư.
Sau khi ngồi xuống, Lạc Cẩn Nghiên tìm một lượt, vẫn không có bóng dáng của Lục Tư Tư, cô nói: “Lam Lam, sao lại không thấy Tư Tư vậy?”
Lam Hân vừa ăn vừa nói, “chắc sẽ không rời khỏi đây đâu, hay đi vệ sinh rồi.” Lam Hân tuy rằng nói như vậy, nhưng trong lòng lại có thêm suy nghĩ, kiểu tiệc này vẫn là rất phức tạp.
*Nghiên Nghiên, tôi sẽ gọi cho cô ấy.” Lam Hân lấy điện thoại di động ra, gọi cho Lục Tư Tư.
Chương 967:
Điện thoại nhanh chóng được kết nói: “alo! Lam Lam, em có chuyện gì sao?”
Lam Hân: “2?”
“Chị Tư Tư, em là sợ chị có chuyện. Chị đang ở đâu?”
Lục Tư Tư: “Trong nhà vệ sinh.”
“Không sao thì tốt. Chị Tư Tư, có muốn trở lại ăn một chút không, đồ ăn ở đây rất ngon.”
Lục Tư Tư: “thánh ăn vặt em, từ từ ăn, chị ra ngoài để hít thở không khí, chị là phụ nữ đã ly hôn, nên em không cần phải lo lắng.”
Sau khi cúp điện thoại, Lam Hân nhìn Lạc Cẩn Nghiên nói: “Trong nhà vệ sinh, chị ấy nói đi hít thỏ không khí.”
Lạc Cẩn Nghiên uống một hớp rượu đỏ, sau đó đặt xuống nói: “Lục Tư Tư như thế này, Lục Hạo Thành còn giao cô cho Lục Tư Tư, anh ta thật sự rất an tâm với chị gái, lòng dạ anh ta rộng như biển nhỉ.”
HH Dù sao cũng là chị gái anh ấy, đâu ai không tin tưởng chị gái mình chứ. Hơn nữa, Lục Hạo Thành lo lắng hoàn toàn dư thừa, tôi ở với cô, cũng chỉ có người khác phiền toái.”
Lam Hân liếc nhìn những người xung quanh, mọi người đều bận bịu với bản thân, không có thời gian đối phó cô.
Mà Tần Ninh Trân đang thu xếp đồ đạc bên ngoài yến tiệc, bỗng nhiên nhìn thấy Lục Tư Tư, trong lòng bà ta liền đắm chìm, hóa ra, bà ta lo lắng về việc làm thế nào để thu hút sự chú ý của Lạc Cẩn Nghiên hơn, bây giờ bà ta đã có cách rồi.
Tần Ninh Trăn nhìn thấy Lục Tư Tư vừa rời khỏi, liền gọi một cuộc điện thoại rồi đi theo phía sau Lục Tư Tư.
Hiện tại, bà ta cần phải sắp xếp những trò hay tiếp theo.
Lam Hân đã ăn xong, nhìn thoáng qua Nhạc Cẩn Nghiên còn đang ăn dở: “Nghiên Nghiên, tôi vào nhà vệ sinh một lát nhé.”
Nhạc Cần Nghiên nhìn qua: “Cậu đi một mình được chứ?”
Lam Hân sửng sốt, bỗng nhiên phát hiện bản thân như động vật thuộc diện cần được bảo vệ, cô hiện tại đi đâu cũng không thể đi một mình: “Có thể, có thể, cậu không cần phải lo lắng, tôi sẽ không có chuyện gì đâu.Ở đây tất cả đều là người văn minh, sẽ không làm ra chuyện gì đáng SỢ cả.”
Lam Hân nói xong, liền cười xoay người rời đi.
Nhạc Cẩn Nghiên cong đôi môi đỏ quyến rũ, nhìn theo bóng dáng Lam Hân, lòng nhủ thằm “Nhìn theo bóng cậu mới khiến người ta lo lắng.”
Nhạc Cẩn Nghiên không khỏi cảm khái, Lục Hạo Thành thật là tốt số, có thể lấy được Lam Lam, còn Hi Hi trong khoảng thời gian này rất im ắng, không biết tối nay có đến đây không nữa.
Xem ra cô cần phải ở cạnh em trai nhiều hơn, để thằng bé quên đi đoạn tình cảm này, mới có thể tự tìm được hạnh phúc cho riêng mình.
Nhạc Cần Nghiên nhìn thoáng qua một quầy bàn vô cùng sang trọng, đó là nơi đặt những món đồ sẽ được bán đấu giá tối nay.
Ánh mắt cô lập tức tập trung vào sợi dây chuyền Vĩnh Hằng Chi Tâm giá trị xa xỉ.
Mỗi vật phẩm đấu giá đều có giá trị rất lớn, có một số tác phẩm nghệ thuật của các nghệ sĩ nỏi tiếng và tranh truyền thống của Trung Quốc, Nhạc Cẩn Nghiên rất hào hứng chờ đợi.
Sợi dây chuyền kim cương Vĩnh Hằng Chi Tâm, là vật phẩm đắt giá nhất của tối hôm nay.
Lam Hân vừa từ nhà vệ sinh đi ra, lại đụng phải một khuôn mặt quen thuộc, cô thấy đối phương mỉm cười nhìn mình, ánh mắt toát lên vẻ lạnh lùng.
Khương Tịnh Hàm thấy Lam Hân càng ngày càng xinh đẹp, đáy mắt xẹt qua tia ghen tị, dựa vào cái gì mà nhà họ Khương táng gia bại sản, mà Lam Hân vẫn có thể vô tư sống thoải mái đến vậy.Hơn nữa còn thuận buồm xuôi gió đến tận bây giờ.
Lam Hân cũng biết Khương Tịnh Hàm sẽ không đứng yên một chỗ như vậy, nhưng không nghĩ cô ta cũng xuất hiện ở trong này.
“Chị gái tốt của tôi, đã lâu không gặp nhỉ.”Khương Tịnh Hàm cười châm chọc nhìn Lam Hân.
Cô ta mặc một chiếc váy quây dài màu đen, tóc bối cao, những đường nét trên khuôn mặt rất xinh xắn, trang điểm theo phong cách nhẹ nhàng, đôi bông tai pha lê lấp lánh dưới ánh đèn như một nét chấm phá khiến cô ta càng thêm xinh đẹp.
Mà Lam Hân trong mắt Khương Tịnh Hàm lại không giống với trước kia, bộ vest trắng thời trang, phong cách giản dị càng làm nổi bật vẻ quý phái thanh nhã cũng khí chất tỏa sáng của cô.
Chương 968:
Lam Hân lạnh lùng nói: “Cũng không bao lâu, chỉ mới máy tháng mà thôi.”
Khương Tịnh Hàm chậm rãi cười cười, hơi cúi đầu, nhưng vẫn có thể thấy ý cười trong mắt cực kỳ châm chọc: “Khương Lam Hân, tôi thật sự không hiều được, sao cô lại có dũng khí thừa nhận chính mình là Khương Lam Hân, cô cũng đừng quên, của mẹ tôi bây giờ còn ở trong tù đây.
Cô ta muốn báo thù, Lam Hân khiến nhà họ Khương biến thành như vậy, Lam Hân dựa vào cái gì mà có thể sống những ngày tháng yên ổn?
Sau khi mẹ gặp chuyện không may, cha đã hoàn toàn rời khỏi Khương gia, cùng người phụ nữ khác mang đứa nhỏ của họ rời đì.
Mà cô ta cùng anh trai mình lại trở thành chó nhà có tang, ngay cả cửa cũng không dám bước chân ra.Người phụ nữ này dựa vào cái gì mà diễu võ dương oai đứng trước mặt mình.
Lam Hân nhìn qua, ánh mắt lạnh nhạt, có câu nói, người đến không tốt, người tốt sẽ không đến, Khương Tịnh Hàm chỉ sợ là cố ý tới nơi này chờ cô.
Khương Tịnh Hàm, đừng bắt nạt người thành thật, nếu tôi vùng lên, ngay cả cơ hội quỳ xuống cô cũng không có đâu.”
“Hạ hà:.–… ” Khương Tịnh Hàm cười lạnh, “Đã từng cho tôi cơ hội sao?
Tôi bị bắt giữ nửa tháng, không một ai đến tìm. …..
“Cho nên, bình thường nên thu liễm một chút thì sẽ có người đối tốt với cô, có quan hệ tốt với cô, ít nhất lúc bản thân gặp chuyện không may còn có người đứng ra giúp một phen.” Lam Hân sắc bén ngắt lời đối phương.
Khương Tịnh Hàm từ nhỏ đã kiêu ngạo ương ngạnh, cho tới bây giờ cũng không chịu tự kiểm điểm sai lầm của chính mình.
“Lam Hân, cô còn có mặt mũi nói tôi sao?
Mặt mũi nhà họ Khương đều bị cô làm mắt hết rồi, một đứa con gái nuôi đưa mẹ nuôi tống vào tù, chuyện này hiện tại có rất nhiều người còn đang bàn tán kia kìa, lương tâm cô cũng không thấy có lỗi sao?
Còn nữa, bởi vì cô mà tôi bị người ta chỉ trỏ, tìm không được công việc nên hồn, cũng không dám bước chân ra khỏi cửa, tất cả là bởi vì oô.”
Khương Tịnh Hàm phẫn nộ ngửa cổ lên chỉ trích Lam Hân.
Lam Hân nghe những lời này, không chút đồng tình: “Cô có nhiều tính xấu như vậy, cũng không tới phiên tôi đến chỉ điểm, mà cũng chẳng liên quan gì đến tôi cả.
Còn nhớ lúc tôi còn ở nhà các người không?
Cô bắt nạt tôi thành nghiện,tôi ngay cả người hầu cũng không bằng, chẳng lẽ cô quên bản thân đã làm gì tôi rồi sao?
Ngay cả súc sinh sẽ không làm những việc như cô đã làm, hiện tại còn đứng trước mặt tôi tỏ ra đáng thương, oan ức.Sợ là cô đã quên một câu, thời trẻ qua mau.”
Khương Tịnh Hàm vẫn hồ đồ cho rằng gia đình cô ta là toàn năng, vĩnh viễn dùng không hét tiền, đối người khác cũng là vung tiền như nước, tiêu xài hoang phí, lại không biết cha mẹ mình kiếm tiền có bao nhiêu vắt vả, mỗi ngày cha cô ta đi xã giao, trở về cũng say như chết.
Mẹ của cô ta để làm ăn, đã bát chấp dùng mọi thủ đoạn để đạt được, chỉ để chiều chuộng cô ta sống như một cô công chúa.
Hơn nữa, cô ta đúng là bị chiều đến hư hỏng, làm việc bất chấp hậu quả, hơn nữa còn ngu xuẫn đến mức thường xuyên bị người khác lợi dụng.
Khương Tịnh Hàm cười đắc ý nhìn Lam Hân “Cô dù sao cũng chỉ là đồ con nuôi, còn tưởng mình là công chúa chắc?
Chương 969:
Tôi đối xử như vậy với cô là đã khách sáo lắm rồi, không đem cô đẩy xuống cầu thang cho ngã chết là đã nể tình lắm rồi, có nhớ thành tích lúc đi học của cô tốt đến bao nhiêu không?
Tốt đến mức tôi muốn giết cô, nhà tôi không cho cô tiền học đại học, cô liền học nhảy cấp, điểm này, thật ra tôi rất bội phục, nhưng lại càng khiến tôi ghen tị nhiều hơn.
Cô có biết tôi đã mưu hại cô bao nhiêu lần rồi không?
Mỗi lần cô bị đàn ông quấy rầy, đều là do tôi sắp xếp, tôi muốn hủy hoại cô.
Cô rõ ràng chỉ có hai bàn tay trắng, còn muốn cao ngạo như nàng công chúa, cái gì cũng giỏi hơn tôi, vượt trội hơn tôi, vừa lúc tôi ngứa tay, cô lại thiêu đòn, nên chuyện cứ vậy mà diễn ra.
Sau nhiều năm như vậy, giờ tôi nói ra chuyện này, thì cô có thể làm gì được tôi nào?”
Khương Tịnh Hàm mang vẻ mặt kiêu ngạo, nghe mỗi từ cô ta nói ra đều khiến Lam Hân cảm giác như trái tim mình đang rỉ máu.
Lúc trước cô đã làm việc ở gia đình kia, làm cho họ biết bao nhiêu việc, chịu bao nhiêu mệt nhọc, nhưng không có được chút ấm áp nào từ họ.
Lam Hân nghe những lời này chỉ cảm thấy buồn cười.
Cô nhìn Khương Tịnh Hàm, tươi cười có pha chút chua sót, “Khương Tịnh Hàm, tôi thật sự không muốn đôi co với cô, hiện tại chúng ta đã thanh toán xong tất cả nợ nàn, mỗi người đều có cuộc sống riêng của mình, sau này đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa, đừng khiến tôi lại nhớ đến những gì cô đã từng làm.”
“Ho hà 62.12) ” Khương Tịnh Hàm cười cười, “Khương Lam Hân, cô là loại người không biết liêm sỉ, đê tiện hạ lưu, bội bạc gian trá, cô không muốn mắng tôi ư?Tôi đây còn chưa mắng cô đâu.”
Lam Hân nhìn thấy Khương Tịnh Hàm nỗi điên, khẽ lắc đầu: “Cũng phải,Khương Tịnh Hàm nếu có thể nói đến văn minh lịch sự, hẳn là cô phải đầu thai thêm một lần nữa.”
Đời này cô ta cũng không thể thay đổi được tính cách của mình.
“Khương Tịnh Hàm, vốn tôi đã không muốn nói, nhưng hiện tại lại cảm thấy được, không chửi thì quá có lỗi với bản thân, chính cô không tự biết bản thân mình hạ lưu đến thế nào, nhưng tôi biết, lúc còn học đại học, cô cấu kết qua lại với ba nam sinh, tôi đều thấy các người ở cùng nhau, cô mắng tôi không biết liêm sỉ, sao không biết kiểm điểm lại chính bản thân mình đi?”
Giờ Lam Hân đã nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của Khương Tịnh Hàm.
Từ nhỏ cùng nhau lớn lên, cô chưa từng mắng chửi Khương Tịnh Hàm dù chỉ một lần, không phải vì không dám mắng, mà bởi vì cô nghĩ bản thân không hè liên quan đến cuộc sống cá nhân của người khác.
Lúc đó cô quan tâm đến bản thân còn không xong, làm gì có thời gian để ý đến chuyện của người ta.
P CÔ TỰ or, Sao cô biết được?”
Khương Tịnh Hàm có chút không thể tin nhìn Lam Hân.
Cô ta vẫn giữ bí mật về chuyện này không hề để lộ, sao Lam Hân biết được.
Lam Hân cười nói: “Có một số việc không cần cố gắng tìm hiểu, cũng tự biết.
Mắt tôi cũng không phải thuốc nhuộm màu, không thích ứng được với đủ lại sắc màu ngụy trang của cô, tương lai chúng ta đừng gặp lại nữa.”Lam Hân nói xong liền lướt qua.
Khương Tịnh Hàm lại cười lạnh mở miệng: “Khương Lam Hân, đừng tưởng rằng vớ được Lục Hạo Thành, là có thể sống những ngày tháng tốt đẹp.Cô chỉ là con cá trạch dưới bùn lầy, vĩnh viễn không thể làm phượng hoàng bay trên trời được, một ngày nào đó kết cục của cô sẽ còn thảm hại hơn tôi.”
Lam Hân lại cười cười, không nói gì, cô tiêu sái bước ra ngoài, còn về phần kết cục của cô, để nhìn xem tương lai thê nào vậy.
Khương Tịnh Hàm nhìn theo bóng dáng Lam Hân, lạnh lùng lên cong khóe môi, tên khốn Lục Hạo Thành đúng là mắt mù rồi, vớ được đôi giày rách người khác không cần mà ném đi, vẫn có thể ôm lấy mà cười vui vẻ.
Chờ xem, Lam Hân, giám đốc Vương kia hôm nay cũng đến đây, đêm nay sẽ có trò hay để xem rồi.
“Ôi! Đây không phải bạn đại học Khương Lam Hân của chúng ta sao? Sao lại ở nơi này vậy?”
Giọng nói châm chọc truyền đến, Lam Hân nâng mi nhìn lại, chỉ thấy bốn năm người phụ nữ ăn mặc trang điểm xinh đẹp, trên tay mỗi người đều cầm ly rượu vang, tất cả đều cười với vẻ mặt quỷ dị nhìn cô.
Lam Hân nghĩ nghĩ, thật đúng là trùng hợp, ở trong nhà vệ sinh gặp được Khương Tịnh Hàm, ra khỏi cửa liền gặp được bạn học cũ từng thích bắt nạt cô trước đây.