“A Nghiêu, trong tất cả các chỉ nhánh của tập đoàn Lục Thị, cậu nhất định phải làm tốt các biện pháp phòng bị, đừng đề đối phương nhân cơ hội thanh gia được vào công ty chúng ta.”
Âu Cảnh Nghiêu nói: “Tôi sớm đã làm tốt công tác phòng bị.
Hằầm để xe tôi cũng đã kiểm tra qua tất cả các phương tiện, cũng quả thật không có vận đề gì, tuỷ nhiên cậu vẫn phải tự mình cần thận hơn nữa.
Chúng ta hiện tại vẫn chưa thể điều tra ra i8 đối phương là cá nhân hay là một nhóm người.
Nhưng mục đích của đối phương rá đơn giản, bọn họ muôn đào rỗng có 1Il0]”
“Những chuyện này tôi sẽ cần thận.”
Lục Hạo Thành có một loại cảm giác, cảm giác có một đôi tay, đang duôi ra từ trong bóng tôi, đang muôn tóm chặt lây anh, nghĩ muôn đem anh kéo xuông vực sâu không đáy.
“H6. ” Lam Hân thở ra một hơi, 900 van tệ cũng không phải là một con số nhỏ, Cố Thị mặc dù có tiền, nhưng cũng không thê chịu được sự bòn rút từ từ như vậy.
Gia đình họ Cố đang rồi ren, càng dễ dàng gặp phải chuyện không may.
Ninh Phi Phi nghe những lời này, tâm trạng càng trở nên phức tạp hơn.
Lục Hạo Thành nói: “Bởi vì Ức Lâm đã báo với cảnh sát, đối phương cũng tạm thời không thể lấy được tiền trong một khoảng thời gian.
Trước tiên chúng ta cứ vào họp đã.”
Mọi người gật gật đầu, cùng nhau tiền về phía phòng họp.
Mà ở văn phòng của Hứa Cảnh Hòa, nhìn thấy năm trăm vạn chảy vào tài khoản của Cố An An, hắn vui vẻ cười cười, ba ngày, hắn còn có thời gian.
ba ngày, trong thời gian ba ngày này nhất định phải đào rồng tiền của gia đình họ Có, cho dù gia đình họ Cô có báo cảnh sát cũng không có tác dụng.
“G6 coei.. ” Có người gõ cửa, Hứa Cảnh Hòa đem máy tính xách tay của mình đóng lại rôi dâu đi, mới lên tiêng: “Mời vào.”
Một gã thực tập sinh đeo kính gọng đen bước vào, nhìn qua Hứa Cảnh Hòa lịch sự cười cười: “Hứa quản lý, có cảnh sát tới tìm anh.”
Hứa Cảnh Hòa nghe xong, cũng – không có kinh ngạc gì quá lớn, hắn biệt cảnh sát có thê tra được trên đầu hắn, tuy nhiên không nghĩ tói sẽ nhanh như vậy, nhưng mà có vậy thì như thế nào?
Ở nơi này của hắn, bọn họ cũng không thê tra ra được gì.
Hứa Cảnh Hòa nói: “Trước tiên cậu hãy ra ngoài đi, tôi sẽ lập tức đi ra.”
Hắn sớm đã sắp xếp. hoàn hảo thời gian cùng địa điệm rồi, tiền năm trong tài khoản của Cố An An cũng rất an toàn.
Hắn bước ra với vẻ mặt tỉnh bơ, trong phòng tiếp khách, hai vị cảnh sát đạng mặc thường phục ngồi đó, khi hãn đi tới liên bắt tay chào hỏi lịch SỰ, sau đó bắt đầu trả lời những câu hỏi của bọn họ.
Sau khi tiếp nhận kiểm tra về mặt kỹ thuật, xác định Hứa Cảnh Hòa không có ván đề gì thì bọn họ mới rời đi.
Mà Cố An An cũng nghe tin cảnh sát đã tới tìm Hứa Cảnh Hòa, ở trong văn phòng. liền vẫn đứng ngồi không yên.
Chờ tới thời gian ăn cơm trưa, Cố An An hẹn Hứa Cảnh Hòa đi tới nhà hàng gần đó ăn cơm.
Cố An An bước vào phòng riêng, lo lắng bồn chồn ngồi chò Hứa Cảnh Hòa.
Dù sao, tiền trong tài khoản của cô ta càng ngày càng … nhiều hơn, cô ta cũng rât lo lăng gia đình họ Cổ sẽ nhân hội điều tra ra phía mình.