Mậu Tử Hiên bỗng nhiên không khống chế được hét lên với Bùi Dao Tỉnh.
Bùi Dao Tinh”……. : Lý Nghệ Na”2”
Bây giờ hắn còn không biết xáu hỗ nói ra được những lời như vậy sao?
Hắn nghĩ muốn như vậy, bà còn không muốn đâu.
Lý Nghệ Na nhìn qua Mậu Tử Hiên, giọng lạnh nhạt: “Mậu Tử Hiên, các người muốn ly hôn cũng được, muốn cái gì cũng được, quay về nhà của các người rồi bàn, không cần ở trong nhà tôi mà quấy rối, tự dưng lại phá hỏng tâm trạng đang tốt đẹp của tôi.”
Bùi Dao Tinh nhìn thấy vẻ mặt ung dung bình thản của Lý Nghệ Na, rõ ràng hiểu được, kết quả, cuối cùng vẫn là bà ta thua.
Thua bởi thời gian, cũng thua bởi sự nhiệt huyết của đối phương, cũng thua bởi chính con người mình Lý Nghệ Na của hiện tại, căn bản là không đem bà ta cùng Mậu Tử Hiên để vào mắt, sự bi thương toát ra từ ánh mắt, thì ra Mậu Tử Hiên và bà ta cũng chẳng khác gì những chú hề đang tự nhảy nhót.
Mậu Tử Hiên bỗng nhiên nâng mắt nhìn sang Lý Nghệ Na, cũng không kiêng kị có mặt Bùi Dao Tinh ở đây, hôm nay hắn muốn nói ra hết những điều trong lòng đã muốn nói từ lâu.
“Na Na, nhiều năm như vậy qua đi, em vẫn một mình lẻ bóng như trước, tôi biết trong lòng em còn chưa quên được tôi, thật ra trong lòng tôi vẫn chưa quên em, tôi sẽ cùng Bùi Dao Tinh ly hôn, cùng em ở bên nhau .”
tH5hg…..- ” Lý Nghệ Na vừa nghe lời này, lập tức bật cười, ánh mắt bà châm chọc nhìn vào Mậu Tử Hiên, đừng nói là hiện tại, cho dù là ngay thời điểm đó, Mậu Tử Hiên xoay người nhận lỗi với mình, bà cũng sẽ không tha thứ cho hắn.
Một người là bạn thân từ thủa nhỏ , cùng nhau lớn lên, một người là vị hôn phu tình cảm chân thành, đối mặt với hai người thân nhất phản bội, đối với bà mà nói đã là một đòn chí mạng.
“Mậu Tử Hiên, không cần nói lại mấy lời nực cười như thế này nữa , ngay cả nay lúc ấy tôi cũng sẽ không tha thứ cho anh, nhiều năm như vậy tôi vẫn còn một mình, không phải bởi vì anh, mà là bởi vì còn chưa gặp được một người đàn ông có thể khiến trái tim tôi rung động, nếu tôi gặp được người đó, nhất định sẽ không chút do dự mà gả cho người ta.
Hiện tại, hai vợ chồng các người xin hãy biến khỏi nhà tôi ngay lập tức.”
Lời cuối cùng vẻ mặt Lý Nghệ Na rất nghiêm túc, giọng điệu cũng gay gắt.
“Mậu Tử Hiên, anh còn chưa nghe được gì sao?
Lập tức đứng lên, cùng tôi đi về nhà.”
Bùi Dao Tinh tức giận rồng to, lúc này bà ta vừa thẹn vừa giận, chờ Mâu Tử Hiên tỉnh rượu, bà ta sẽ khiến hắn phải đẹp mặt.
“Cô cút đi cho tôi!”
Mâu Tử Hiên mang vẻ mặt vẻ giận dữ, chính tai nghe được những lời Lý Nghệ Na vừa nói, hắn ngoại trừ hối hận, còn có đau lòng.
Tuy nhiên, người hắn rõ ràng nhìn trúng đầu tiên chính là Na Na.
“Gốc, cóc, ẻ ” Lúc này lại truyền đến tiếng đập cửa, Lý Nghệ Na nghỉ hoặc nhìn thoáng qua cửa nhà, lại đi qua đi mở cửa.
Cửa vừa mở ra, nhìn thấy Lam Hân cùng Lục Hạo Thành đứng ở ngoài cửa, bà hơi kinh ngạc nhìn hai người.
“Lam Lam, giám đốc Lục, hai người đến đây có việc gì không?”
Bà cười hỏi.
Lam Hân nâng hộp giữ ấm trong tay, cười nói: “Bác, mẹ cháu đã gói rất nhiều bánh chẻo, cháu cùng A Thành ra ngoài đi dạo, thuận tiện mang đến cho bác một ít.”
“AI”
Lý Nghệ Na cười cười, “Mẹ cháu thật là có lòng , lần nào.
cũng nhớ đến ta, bánh chẻo mà bà ấy làm cũng rất ngon, lần nào ăn ta cũng thấy rất vui vẻ Bên ngoài lạnh lắm, các cháu mau vào đi.”
Lý Nghệ Na lùi lại, Lục Hạo Thành cùng Lam Hân đi vào, vừa vào cửa, đã nhìn đến Bùi Dao Tinh cùng một người đàn ông xa lạ, anh hơi nhíu mi, người này, là giám đốc Mâu.