Lục Hạo Thành nhẹ nhàng lau nước mắt cho cô “Ngốc ạ, vậy em nói cho anh biết, em hiện tại muốn làm gì nhất?”
Lam Hân nghẹn ngào: “Đánh anh!”
Lục Hạo Thành cười cười: “Vậy đánh đi, đánh tới khi em nguôi giận mới thôi.”
Lam Hân thật sự nắm chặt tay, dùng sức đắm anh vài cái.
Lục Hạo Thành vẫn không nhúc nhích, mặc cô đánh.
Lam Hân đánh vài cái liền ngừng lại, chu môi đỏ mọng nhìn anh, “Sau này, không được bắt nạt em.”
Lục Hạo Thành vừa nghe những lời này, ánh mắt đột nhiên sáng ngời, “Lam Lam, sau này, là em bắt nạt anh, anh tuyệt đối không bắt nạt em.
Cái gì cũng đáp ứng với em, em muốn anh làm cái gì, thì anh làm cái đó?”
Lam Hân trừng mắt liếc anh một cái: “Lục Hạo Thành, tôn nghiêm anh để đâu?”
Lục Hạo Thành cười nói: “Ở trước mặt bà xã, cần dùng tôn nghiêm gì chứ, bà xã chính là tôn nghiêm.”
Lam Hân nín khóc mỉm cười: “Miệng anh hôm nay quét mật hay sao vậy?”
Anh là người cao ngạo cỡ nào, chưa bao giờ trở nên ninh bợ.
Không phải có một câu thế này sao?
Thà rằng nở nụ cười từ bỏ, còn hơn có được mà mặt đầy nước mắt.
Lục Hạo Thành cười nói: “Lam Lam, em chính là mật của anh.”
Lam Hân: “Người này là anh tự tìm.”
Lục Hạo Thành: “Lam Lam, cho dù là anh tự tìm, nhưng tìm được rồi, anh là cam tâm tình nguyện.”
Lam Hân: “Em bây giờ vẫn còn tức giận, ít chọc em đi.”
Lục Hạo Thành vừa nghe lời này, đáy lòng mừng thầm, cô có thể nói như vậy thì cơn tức chắc đã tan một nửa “Bà xã, cám ơn em!”
Anh cúi đầu, đặt lên trán cô một nụ hôn.
Thật là một ngày hạnh phúc, cô đã trở thành vợ của anh.
Lam Hân: “Cám ơn cái gì?”
Lục Hạo Thành: “Cám ơn em yêu anh, không có em, thời gian của anh sẽ trôi qua chậm chạp, nhưng có em, toàn bộ người thế giới đều ngẳắng đầu nhìn ánh trăng, trong mắt chỉ có em.”
Lam Hân: “Miệng lưỡi trơn tru.”
Lục Hạo Thành cười khẽ: “Bà xã, là mật ngọt.”
Lam Hân không nói lời nào, tiếp tục nhìn ngoài cửa sổ : “Chúng ta chờ một chút rồi đón máy đứa Tiểu Tuấn cùng nhau trở về, anh báo với lái xe Vương để anh ấy không cần qua đây.”
“Được!”
Lục Hạo Thành thấy cô bớt giận, mỉm cười, gọi cho lái xe Vương.
Mà bên kia, Tần Hoài vừa mới về đến nhà, đã nhịn không được gọi cho Tần Ninh Trăn.
Tần Ninh Trăn vẫn chưa thể đến công ty đi làm, lần nãy bà ta nhõng nhẽo mai, vẫn không có tác dụng, Lục Dật Kha đã quyết tâm không để bà ta quay về công ty, nhiều ngày.
qua, bà ta càng ngày càng sốt ruột.
Đang buồn bực ở phòng khách, bỗng nhiên điện thoại vang lên, vừa thấy là cháu mình gọi, thoáng nhìn qua thư phòng, Lục Dật Kha hôm nay còn chưa đến công ty, bà ta đứng dậy hướng về phía phòng mình.
Vừa đi vừa tiếp điện thoại, “Alo, A Hoài, làm sao vậy?”
Tần Hoài: “Cô, không tốt rồi, đã xảy ra chuyện.”
Chương 912:
Tần Ninh Trăn: “Chậm rãi nói, xảy ra chuyện gì?”
Lúc Tần Ninh Trăn nói ra những lời này, Lục Dật Kha vừa vặn từ thư phòng đi ra, nghe vậy thì nhíu mi, đi theo Tần Ninh Trăn.
Tần Hoài: “Cô còn nhớ rõ chuyện bảy năm trước không?”
Tần Ninh Trăn nghi hoặc hỏi: “Chuyện gì bảy năm trước, cháu ăn no không có việc gì làm sao?Nhớ lại chuyện cũ?”
Tần Hoài: “Không phải, cô ơi, cháu đâu dám lôi chuyện cũ, ý cháu là chuyện bảy năm cô hãm hại Lục Hạo Thành, cô còn nhớ rõ không?”
Tần Ninh Trăn đi vào phòng, ngồi trên giường.
Cánh cửa phía sau bởi vì nghe đến Lục Hạo Thành nên không có đóng cửa.
Mà Lục Dật Kha dừng chân, đứng ở ngoài cửa.
Tần Ninh Trăn vẻ mặt nghi hoặc: “Chuyện bảy năm trước và Lục Hạo Thành có chuyện gì?
Chuyện xảy ra bảy năm trước không giải quyết được gì, các người không phải cũng không chụp được ảnh Lục Hạo Thành ở khách sạn sao?
Hiện tại còn lôi lại chuyện cũ.
Cái đuôi của Lục Hạo Thành néu dễ nắm như vậy, nó hiện tại đã sớm chết máy chục lần rồi.”
Tần Hoài: “Bác, bảy năm trước nhất định xảy ra sai lầm sai lầm, con của Lam Hân là con Lục Hạo Thành..”
Tần Ninh Trăn kinh ngạc mở lớn miệng, không thể tin mà nhảy dựng lên, dịu đi một hồi lâu, bà ta mới phục hồi tinh thần: “Thằng nhóc thối, nói chuyện phải có chứng cớ, ba đứa con của Lam Hân sao có thể là con của Lục Hạo Thành?”
Mà Lục Dật Kha ở ngoài cửa vừa nghe đến tin tức này, cũng là kinh hãi, ba đứa con của Lam Hân là con của A Thành, là cháu của ông ta.
Đồng tử Lục Dật Kha chất động, vô cùng kích động.
Lại nghe đến bên trong truyền đến tê tâm liệt phế thanh âm: “Tần Hoài, bên này ta có mẫu thử của Lục Hạo Thành và đứa nhỏ, cháu lập tức qua công ty, mang đi làm xét nghiệm ADN, nếu thật sự là con của thằng sói nhỏ kia, ta nhất định không bỏ qua cho đứa nào cả.”
Lục Dật Kha nghe vậy thì giận tím mặt, đang muốn đẩy cửa đi vào, lại nghe bên trong truyền đến giọng Tần Ninh Trăn: “Hôm nay ta sẽ chuyển một trăm vạn đến tài khoản cháu, đem tiền trước đó ta chuyển qua, đều dồn về một thể, ta có chuyện cần dùng.”
Tần Hoài vừa nghe, nở nụ cười: “Cô yên tâm, chuyện cô giao phó cháu nhất định sẽ làm tốt.”
Tần Ninh Trăn lúc này mới cúp điện thoại, ngã ngồi bên giường.
“Hừ! Lục Hạo Thành, con sói con như mày, xem tao có chơi chết mày không.”Bà ta tức giận lầm bầằm.
Lục Dật Kha vô cùng chắn động, phẫn nộ, ông ta chưa từng thấy. Tần Ninh Trăn dữ tợn đến vậy.
Chợt nhớ tới lời con gái nói, A Thành gặp nhiều tai nạn, đều là có người có ý.
Sắc mặt ông ta nháy mắt tái nhợt, kinh ngạc không nói nên lời, thì ra Mộc Tử Hoành mắng ông ta ngủ cạnh một con sói, lúc ấy ông ta rất phẫn nộ, thậm chí còn muốn đánh Mộc Tử Hoành một trận. Nhưng hiện tại, chính tai nghe được, khiến ông ta không thể không tin tưởng, lời Tư: Tư nói là đúng.
Lục Dật Kha phẫn nộ trừng mắt nhìn Tần Ninh Trăn trên giường, xoay người rồi nhẹ nhàng rời đi Vừa xuống dưới nhà, ông ta liền gọi cho Lương Vĩ, sau khi sắp xếp xong mọi chuyện mới đi công ty.
Mà chồng vừa mới rời đi, Tần Ninh Trăn cũng xuống tầng, chuẩn bị đến công ty.
Mẫu thử được bà ta đặt ở công ty, sau đó vì Địch Hoa trở.
về, mấy ngày bà ta tinh thần hoảng hốt, căn bản cũng không hoài nghỉ Lục Hạo Thành cùng máy đứa nhỏ kia, lại bởi vì chuyện kia mà trì hoãn.
Nếu thật là con của Lục Hạo Thành, lầy tâm tình muốn ôm cháu của Lục Dật Kha, cổ phần công ty, chỉ sợ sẽ bị phân tán, thật vất vả nắm được nhiều như vậy, trước khi Lục Dật Kha biết cổ phần công ty nhất định phải nắm trong tay.
Nhưng mà con khốn Lục Tư Tư, đòi lại cổ phần công ty của hai anh em nó, nếu sớm biết chuyện này, bà ta nhất định sẽ không trả lại cổ phần.
Mấy năm nay bà ta vẫn lo lắng suốt, không nghĩ lúc buông lỏng lại xảy ra chuyện như vậy.Bà ta sẽ không để cho tập đoàn Lục Trăn trở lại trong tay Lục Hạo Thành.
Chương 913:
Tần Ninh Trăn lên kế hoạch lâu như vậy, chỉ vì tài sản của tập đoàn Lục Trăn.
Lam Hân cùng Lục Hạo Thành đi đón 4 đứa nhỏ Tiểu Tuần.
Dọc theo đường đi, ba anh em Tiểu Tuấn cũng không dám nói chuyện, sắc mặt Lam Hân vẫn không tốt, ba đứa đều biết mẹ rất tức giận Chỉ có Sở Phi Dương, một đường líu ríu, Lục Hạo Thành ngẫu nhiên trả lời cậu bé vài câu.
Sở Phi Dương cũng biết cậu nhà mình kiệm lời, vẻ mặt không vui nhìn Lam Tử Kỳ, hỏi: “Kỳ Kỳ, sao cậu không nói lời nào?”
Lam Tử Kỳ trừng mắt: “Sao cậu nói nhiều như vậy?”
Sở Phi Dương bị gắt, sắc mặt cũng không tốt, “Tôi chỉ cảm thấy kỳ lạ, sao cậu không nói lời nào?”
Lam Tử Kỳ : “Mỗi ngày đều ở cùng một chỗ, có cái gì đâu, ngồi yên, đừng lộn xôn.”
“AI”Sở Phi Dương nghe lời ngồi yên.
Lục Hạo Thành nhìn thoáng qua Sở Phi Dương qua kính chiều hậu, hơi mim môi, xem ra Sở Phi Dương, chỉ có con gái anh mới trị được.
Anh thu hồi ánh mát, lại nhìn thoáng qua Lam Hân, thấy sắc mặt cô vẫn chưa khá lên, chợt cảm thấy ảm đạm vài phần.
Một đường đến nhà, tất cả mọi người đều ở nhà.
Lam Hân vừa vào cửa, đã bị Nhạc Cẩn Nghiên cùng Lục Tư Tư lôi kéo lên lầu.
Ba anh em Lam Tử Tuần vừa thấy, cũng yên lặng đi theo.
Mộ Thanh vốn hiểu Lam Hân, vừa thấy sắc mặt con gái đã biết hai người họ có chuyện gì xảy ra.
“A Thành, Lam Lam đã biết rồi sao?”
Lục Hạo Thành khẽ gật đầu: “Mẹ, Lam Lam đều biết rồi, nói ra, lòng con cũng thoải mái hơn rất nhiều.”
Dịch Thiên Kỳ mở miệng: “Nhưng Lam Lam nhà ta tức giận, ta cũng không nhìn nồi.”
Mộ Thanh: “Thiên Kỳ, ông ở một bên nói mát, hiện tại hai đứa đã kết hôn rồi.”
Dịch Thiên Kỳ nhìn thoáng qua Lục Hạo Thành, không nói gì.
Lục Hạo Thành đi đến bên cạnh ông rồi ngồi xuống, biết ông cũng biết chuyện này, xem ra là mẹ nói : “Chú Dịch, chú nói xem, Lam Lam sẽ tha thứ cho cháu sao?”
Dịch Thiên Kỳ sửng sốt, nhìn thoáng qua anh, giọng lạnh lùng nói: “Con gái ta nhìn qua rất dễ dàng mềm lòng.”
Lục Hạo Thành đồng ý gật đầu, cười nói: “Cho nên, chú Dịch, Lam Lam sẽ nhanh tha thứ, chúng cháu cũng đã thương lượng sẽ đến biệt thự Bành Hồ.”
Dịch Thiên Kỳ vừa nghe bành hồ biệt thự, cả người đều kích động “Bên kia hoàn cảnh không tồi, ta và mẹ cháu không có ý kiến, Lam Lam đồng ý là được rồi.”
Lục Hạo Thành vừa nghe, có niềm tin gật đầu: “Chú Dịch, cháu tin tưởng thuyết phục được Lam Lam, mọi người cứ chờ tin tức tốt, qua đó chú đi làm cũng tiện, máy đứa trẻ đi học cũng tiện.”
Mộ Thanh: “A Thành, Lam Lam cần yên lặng một chút, hôm nay con đừng làm phiền con bé, lát nữa ăn cơm cũng không cần gọi nó xuống, con đem cơm đến phòng con bé đi, nếu hai đứa chịu ngồi xuống nói chuyện, thì nói một chút.”
“Vâng, mẹ.”
Lục Hạo Thành đau lòng, Lam Lam không vui, tâm trạng anh cũng không tốt nỏi.
Anh cứ nghĩ rằng mình làm tốt mọi việc rồi cuối cùng sẽ có ngày cô trở lại thành phố này và quay lại với anh.
Hiện tại tất cả giấc mộng đều thành hiện thực, nhưng còn bất ngờ có thêm ba bảo bối, đó là điều may mắn của anh.
Trong phòng Lam Hân.
Lam Hân nhìn hai người chị em trước mặt, có chút sầu nao.
Chương 914:
Nhạc Cẩn Nghiên vừa thấy, khó hiểu: “Lam bảo bối, cậu đã thoát kiếp độc thân, ở trước mặt hai người độc thân chúng tôi cau có mặt mày, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Hai ngày nay tôi cũng không ngủ, luôn lo lắng cho cậu, có biết không?”
Lục Tư Tư : “Nghiên Nghiên, em có cái gì phải lo lắng 2 A Thành nhà chị là thú dữ hay thiên tai gì sao?”
Nhạc Cần Nghiên: “Đương nhiên, A Thành nhà chị thật là đáng sợ, hai ngày hai đêm đã lừa được Lam bảo bối nhà em tới tay, chẳng lẽ không đáng sợ sao?”
Lục Tư Tư trong khoảng thời gian ngắn không nói chuyện phản bác, trừng mắt nhìn Nhạc Cẩn Nghiên, ánh mắt chuyển qua mặt Lam Hân “Nhưng mà Tiểu Ức, em có chuyện gì không vui vậy?”
Vẻ mặt Lam Hân chợt lóe qua ưu thương, “Sao mọi người có thể hiểu được, trăm hoa đua nở nháy mắt sau lưng cũng đau thấu tâm can, Lục Hạo Thành lừa em, người đàn ông chết tiệt bảy năm trước là anh ấy, ngay từ đầu anh ấy đã biết, thề nhưng hôm nay mới nói em.”
“AI”
“AI”
Lục Tư Tư cùng Cần Nghiên đồng thời kích động hét lên.
Lục Tư Tư hưng phấn mà giữ chặt tay Lam Hân, kích động đến hốc mắt đỏ lên, “Tiểu Ức, cám ơn em, chị đều cảm thấy nhà họ Lục sắp thụt lùi rồi, nhưng A Thành hiện tại có hai con trai và một con gái rồi, quả thực là quá tuyệt vời.
Tiểu Ức, đây là duyên phận nha, hai người các em từ nhỏ đã thích ở cạnh nhau, ở dưới cái nhìn của mọi người, đều nghĩ hai đứa sẽ kết hôn rồi đi đới cuối đời.”
Nhạc Cần Nghiên không vui vỗ tay Tư Tư, vẻ mặt đau lòng: “Lục Tư Tư, là nối dõi tông đường nhà chị quan trọng, hay tâm trạng của Lam bảo bối nhà chúng ta quan trọng, chị không thấy Lam bảo bối hiện tại rất thương tâm Sao ?”
Lục Tư Tư cũng không tức giận với Nhạc Cần Nghiên, cô nhìn Lam Hân, nhẹ giọng nói: “Lam Lam, A Thành, thằng nhóc xấu xa đó, em cũng đừng nhanh chóng tha thứ cho nó, nhất định phải để nó chịu chút đau khổ, hung hăng giáo huấn một chút, sau này nó mới có thể càng yêu thương em.”
TA Và VỤ ” Nhạc Cần Nghiên đỡ trán “Lục Tư Tư, chị là chị gái ruột anh ấy sao?”
“Hừ! Ruột thịt gì với thằng nhóc thối đó 2 Hiện tại chị và Tiểu Ức còn thân hơn, nếu nó dám làm tổn thương Tiểu Ức, chị tuyệt đối không tha cho nó.”
“Lục Tư Tư, chị diễn xuất tốt thật đấy, vừa mới bao che cho em trai, đảo mắt liền che chở Lam Lam .”Nhạc Cần Nghiên vẫn cảm giác Lục Tư Tư thật tâm.
Lục Tư Tư tức giận, Nhạc Cẳẩn Nghiên đúng là kẻ quấy rối, nêu đem em dâu cùng ba đứa cháu của cô làm loạn, nhất định phải liều mạng với Nhạc Cần Nghiên.
“Nhạc Cần Nghiên, em nhìn trong mắt chị không thấy chút chân thành sao?
Sau cùng, chuyện vợ chồng cãi nhau đều khuyên hợp không khuyên ly, em hy vọng bọn họ sẽ ly hôn sao?
Cũng đừng quên, buổi sáng hai đứa nó mới lĩnh chứng.”
Khóe miệng Nhạc Cẩn Nghiên giật giật, nhìn thấy Lam Lam mang vẻ mặt u buồn, nhẹ nhàng nắm chặt tay cô “Lam Lam, may mắn cũng là anh ấy, tuy rằng cậu chưa từng nói qua, nhưng tôi biết cậu vẫn luôn sợ hãi có một ngày cha máy đứa nhỏ lao vào tranh giành chúng, hiện tại là Lục Hạo Thành, không phải rất tốt sao?”
Trong mắt Lam Hân lóe lên tia tức giận, thật ra hờn dỗi nửa ngày, lửa giận trong cô đã bót đi rất nhiều
Lục Tư Tư cũng kích động gật đầu, “Tiểu Ức, em và A Thành, thật sự rất xứng đôi, hiện tại tốt rồi, hai đứa không chỉ yêu nhau, đứa nhỏ cũng con của cả hai.
Người đàn ông khác chị không dám nói, nhưng là A Thành thì chị có thể cam đoan cả đời nó cũng sẽ bội tình bạc nghĩa với em, chị chưa từng thấy nó chân thành yêu một người, chờ một người đến vậy, em là giác mộng đời này của thằng bé.”
Lục Tư Tư rớm lệ, đáy lòng kích động không thể kìm nén, cô không thể hạnh phúc, ít nhát A Thành nên hạnh phúc.
A Thành từ nhỏ đã rất đáng thương, sau khi cô rời đi, nó phải một mình đối mặt với mẹ con như lang sói Tần Ninh Trăn.
Tần Ninh Trăn lúc này cũng sợ, đem cổ phần công ty của hai chị em trả về.
“Lục Tư Tư, chị lau nước mắt đi .” Nhạc Cẩn Nghiên kinh ngạc, quá trình trưởng thành của hai chị em Lục Tư Tư, cô có nghe nói qua.
Lục Tư Tư vội lau nước mắt, liếc một cái “Em không biết phụ nữ đêu làm từ nước sao?”
Chương 915:
Nhạc Cẩn Nghiên khẽ lắc đầu: “Không biết”
Lục Tư Tư: “Vậy em nhất định không phải phụ nữ.”
Nhạc Cần Nghiên: “Muốn thử chút không?”
Lục Tư Tư nhìn đôi gò bồng đào của Cẩn Nghiên rồi vươn tay ra “A……” Nhạc Cần Nghiên ngả người về sau, trừng mắt “Lục Tư Tư, chị không biết xấu hỗ.”
“Hang… ” Lục Tư Tư bí hiểm cười cười, “Nghiên Nghiên, người phụ nữ đã qua một lần đỏ như chị thì sợ cái gì?
Hơn nữa là em tự nói chị đến thử, nhưng cảm xúc thật tốt, nói như thế nào cũng là cỡ C nhỉ.”
Nhạc Cẩn Nghiên đỏ mặt, hai tay ôm ngực không nói lời nào.
“Hà ha. tệ. ” Lam Hân nhìn thấy Nhạc Cẩn Nghiên như vậy, nhịn không được nở nụ cười, Nghiên Nghiên so với cô còn đầy đặn hơn nhỉ?
Lục Tư Tư vừa nghe, thấy Lam Hân nở nụ cười, cũng cười theo: “Tiểu Ức, chị biết A Thành lừa em là không đúng, nhưng hãy bao dung một chút, bao dung đối phương, các em gặp nhau không dễ dàng, A Thành lừa em có thể là có nỗi khổ, thằng bé tuy rằng trầm mặc ít lời, nhưng tâm từ không tồi, đặc biệt là với chuyện của em, nó lại càng cần thận không dám có một chút sai lầm.”
Lam Hân khẽ gật đầu, “Chị Tư Tư, thật ra em cũng không tức giận như vậy, tựa như hai người nói, may mắn người bảy năm trước là anh ấy.”
Nhạc Cẩn Nghiên cười khẽ : “Xem ra cậu đã nghĩ thông suốt, Lam Lam, cậu nói rất đúng, may mắn là Lục Hạo Thành, nếu không, với hiểu biết của tôi, cả đời này cậu sẽ cảm thấy rất có lỗi với Lục Hạo Thành.
Giờ đây, khi cậu nhìn thấy một ngày nắng hết mây và sương mù, tin tưởng một người còn vui hơn là ghét một ai đó, sau khi cậu đã phải chịu đựng bao nhiêu năm trời, rốt cuộc ông trời sẽ đối xử tử tế với cậu. “
Lam Hân cười gật đầu, ánh mắt sáng ngời như nước mùa thu.
“Chị Tư Tư, Nghiên Nghiên, cám ơn hai người.”
Lam Hân nhìn qua, may mắn bên người còn có các cô.
Cái gọi là trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê.Đôi khi cô không thể nhìn rõ một số chuyện, nêu người khác ở bên cạnh nhắc nhở cô một chút, cô có thể nghĩ thông suốt vấn đề, bao dung tha thứ sẽ hạnh phúc hơn hận thù, đây là điều cô luôn biết.
fCóC bóc ” Bỗng nhiên có người gõ cửa, Lam Hân nói: “Tiên vào.”
Lam Tử Tuần trong tay cầm một túi tư liệu đi đến.
Lam Hân: “Tiểu Tuần, lại đây ngồi.”
Lam Tử Tuấn nhìn thoáng qua Nhạc Cần Nghiên cùng Lục Tư Tư, chào xong mới đi qua.
Lục Tư Tư nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Tuấn, giờ phút này kích động không kìm được nước mắt.Trước đó, cô cũng không để ý A Thành cưới một bà mẹ đơn thân có 3 đứa con, chỉ cần có thể khiến A Thành hạnh phúc, như thế nào đều có thể, hơn nữa cô cũng rất thích 3 anh em Tiểu Tuấn, hiện tại ba đứa lại là đứa nhỏ của A Thành, khiến cô cảm giác chuyện này càng thêm hoàn mỹ.
Thật tuyệt vời, khó trách ngày đó nhìn thấy ba anh em, cô luôn có một loại cảm giác nhìn thấy A Thành trước đây.
Lam Tử Tuấn cầm trong tay tư liệu đưa cho mẹ, đáy mắt lóe lên tia sáng không thể giải thích được, “Mẹ, thật xin lỗi!”
Lam Hân nhìn thoáng qua con trai, lại nhìn thoáng qua tư liệu, mở ra xem, xét nghiệm cha con, Lục Hạo Thành cùng Lam Tử Tuấn, là quan hệ cha con.
Nhạc Cần Nghiên cùng Lục Tư Tư vừa thấy, cũng khiếp sợ nhìn Tiểu Tuấn.
Nhạc Cần Nghiên kinh ngạc hỏi: “Tiểu Tuần, thì ra con đã sớm biết chuyện này.”
Lam Tử Tuấn gật gật đầu, nói: “Mẹ, thật xin lỗi, trước đó con tìm người làm xét nghiệm, đã biết đó là cha chúng con, muốn để cha tự mình nói ra chuyện này với mẹ nên đã không nói, thật xin lỗi.”
Lam Hân nhìn con trai có chút xa lạ, Tiểu Tuấn tìm ai nhờ: làm xét nghiệm, thằng bé đã quen người nào?
“Tiểu Tuấn, con. .” “Mẹ, con biết mẹ muốn hỏi cái gì, nhưng mẹ yên tâm con quen người tốt, không phải người xấu.”Lam Tử Tuần nói xong, xoay người rời đi.
Lam Hân bỗng nhiên gọi lại “Tiểu Tuần.”